Polly po-cket
Chuyện Tình Của Sơ Tâm

Chuyện Tình Của Sơ Tâm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322241

Bình chọn: 7.5.00/10/224 lượt.


“Cười

một cái không phải tốt lắm sao? Đến đây, cùng ca uống chén rượu, coi như là

tiệc tiễn biệt.” Huyết Lang đem chén rượu trên bàn đưa cho cô, tiêu sái hướng cô giơ lên chính mình rượu

phá hư. “Chờ mọi chuyện qua đi, anh sẽ trở về.” Huyết Lang nói xong ngay cả lời

hứa hẹn của chính mình cũng không dám xác định.

Nhìn đáy mắt ca ca chua sót, Sơ Tâm Tâm rốt cục gật gật

đầu, cùng anh chạm cốc, uống một hơi cạn sạch, đồng thời đem nước mắt cùng

phiền muộn nuốt vào trong bụng.

“Sơ Tâm

, em là người thân duy nhất trên

đời của anh, em nhất định phải hạnh phúc, biết không?” Xác định cô đã uống cạn

chén rượu, Huyết Lang vẻ mặt trở nên cực vì ôn nhu, tuyệt không giống hình

tượng “Tu La Huyết Lang” . “Thật ra Tiêu Hằng Uẩn là một người không tệ, rất có

tinh thần trách nhiệm, chỉ cần đừng làm cho hắn biết được em là em gái của anh,

tất cả mọi chuyện sẽ xuôn sẻ.”

Vài năm

trước, anh còn liên tục cùng Tiêu Hằng Uẩn phát sinh các loại xung đột lớn nhỏ,

vì ngày hôm nay; Vì một ngày kia khi gặp chuyện không may, có thể đem em gái

phó thác sự an toàn cho đối tượng đáng tin cậy.

Ở nơi

này thời buổi mà hắc bạch điên đảo , kẻ thù tuyệt đối còn đáng tin tưởng hơn cả

bạn bè .

Sơ Tâm

Tâm nghe lời ca ca dặn, trong lòng lại biết chính mình không có khả năng sẽ

thật sự đi tìm anh ta. Chính là, cô lẳng lặng lắng nghe, không có phản bác gì……

Nghe, nghe, đầu óc càng lúc càng choáng váng.

“Sơ Tâm

, hãy bắt đầu cuộc sống mới của em thật tốt, đừng để cho ca ca phải lo lắng.”

Huyết Lang nhẹ giọng dỗ dành em gái đang dần dần không địch lại dược tính, trìu

mến nói.

Sơ Tâm

, thông minh độc lập, lại có rất nhiều người yêu mến. Chỉ cần cô nguyện ý, cô

nhất định có thể được đến chính mình muốn gì đó. Anh không muốn cô giống anh,

rơi vào trong bóng tối, rốt cuộc không thể quay đầu lại được.

“Anh,

rượu này……” Sơ Tâm càng lúc càng cảm thấy mê man, hoảng hốt muốn nhìn bộ dáng lần cuối của ca ca, mí mắt không ngăn được mà

nhắm lại .

“Thực

xin lỗi em, Sơ Tâm . Anh biết em sẽ không chủ động đi tìm hắn, cho nên chỉ có

thể làm như vậy.” Huyết Lang nhẹ giọng nói .

“Anh……”

Sơ Tâm Tâm giãy dụa suy nghĩ nói cái gì, thân thể lại càng lúc càng nặng nề,

đem cô nằm xuống, cuối cùng chìm vào trong hắc ám.

Huyết

Lang ôm lấy em gái đã chìm vào trạng thái hôn mê, nhẹ nhàng đem cô đặt ở trên

sô pha, chăm chú nhìn một lúc lâu,rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn ở trên trán cô.

Tạm

biệt, Sơ Tâm .

“Lang

ca, thời gian không còn nhiều nữa.” Một tiếng nói mềm nhẹ từ góc phòng truyền

đến, từ trong ánh sáng của ngọn đèn màu vàng , một người con gái bộ dáng hoàn toàn bất đồng với Sơ

Tâm Tâm , phong thái xinh đẹp quyến rũ bước ra. “A lê sẽ mang anh tới bến tàu.”

Người

con gái này tuổi chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, lại nhiễm một chút vị phong trần

, đúng là bà chủ của nhà

hàng “Dương Châu mộng”, theo

lời đồn đại là tình phụ của Huyết Lang, Phong Vị Noãn.

“Vị

Noãn, Sơ Tâm giao cho em.” Đêm nay Huyết Lang xuất cảnh nhập cư bất hợp pháp,

thận trọng phó thác. “Giúp anh đưa em ấy đến Tiêu Hằng Uẩn nơi đó.”

“Chuyện

đã thống nhất không cần nói với em lần thứ hai.” Cô biểu hiện vô cùng lãnh đạm,

che dấu không để lộ ra, đưa anh rời đi, trong lòng tràn ngập vướng bận chỉ hóa

thành ba chữ thản nhiên.

“Anh

bảo trọng.”

Ban đêm

tám giờ, tại Sở sự vụ luật sư.

“Khụ”

Một tiếng ho khan rụt rè lại mang chút chờ đợi , lần thứ năm ở trong văn phòng

rộng lớn của Tiêu đại luật sư vang lên. Trợ lý pháp vụ Tiểu Hải được cấp

trên trực tiếp đẩy tới đây tìm đường chết, giờ phút này hai

chân mỏi nhừ, chỉ muốn tìm một chỗ ngồi xuống.

Nhẩm

tính, anh đã đứng bên cạnh bàn công tác của Tiêu luật sư đã hơn mời phút rồi!

Nhưng người dàn ông này cứ vùi đầu vào đống hồ sơ cao như ngọn núi ở trên bàn,

ngay cả một ánh mắt cũng không chịu bố thí cho anh, ra sức làm việc, khiến cho

người ngoài gán cho anh cái danh hiệu “Cuồng

Công Tác”, miêu tả vô cùng chính xác.

Kỳ

thật, nói Tiêu luật sư là cuồng công tác, thật đúng là xem thường anh !

Cấp

trên của anh Thiệu luật sư, cũng đã từng nói rằng Tiêu luật sư là “người máy

điển hình”, mỗi ngày làm việc điên cuồng cũng chưa từng thốt ra một câu mệt

mỏi, ngược lại còn có vẻ thích thú. Vì thế, Thiệu luật sư còn lớn tiếng quả quyết đinh ninh rằng, luật sư Tiêu

Hằng Uẩn thời gian giải trí vui chơi ở nhà chính là viết đơn kiện, anh có lẽ

yêu công việc tới trình độ mê mẩn, chỉ sợ trong mơ cũng lại là chạy đến tòa án.

Anh Hải

Vô Lượng ── là một trợ lí pháp vụ nho nhỏ, đương nhiên không dám đối với cấp

trên cá tính như vậy nói toạc ra, nhưng là với cái văn phòng của Tiêu luật sư

đáng sợ lại có nhiều phê bình kín đáo.

Một

người, một mình sử dụng văn phòng rộng tới 36m2 có tính là lớn không ? Hẳn là

lớn đi. Nhưng mà Tiêu đại luật sư, lại vẫn còn cảm thấy chật hẹp, trong văn

phòng này đồ đạc chỉ có một chiếc bàn công tác siêu lớn, một bộ sô pha nhỏ cùng

hai giá sách sắp xếp ngay ngắn trên tường, nên trong phòng nhẹ nhàng thoáng mát

sạch sẽ, nhưng mỗi lần vào trong văn phòng của Tiêu đại luật sư lại n