XtGem Forum catalog
Chuyện Tình Của Sơ Tâm

Chuyện Tình Của Sơ Tâm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322163

Bình chọn: 7.5.00/10/216 lượt.

ốn uống một chút hay không? Em chia cho anh!” Cô tươi cười ngọt

ngào như mật lại không hề có tâm cơ, cá

tính ngay thẳng, giống như ánh mặt trời xuyên thấu qua tầng tầng mây đen, trực

tiếp chiếu vào trong lòng người nào đó.

“Không

cần đâu.” Tiêu Hằng Uẩn biểu hiện không hờn không giận , không để cho cảm xúc

rung động trong lòng biểu lộ ở trên mặt.

Nói

thật, ở anh đã từng gặp rất nhiều cô nữ sinh khác, cô tuyệt đối không phải xinh

đẹp nhất, trong số rất nhiều cô gái theo đuổi anh ở trường, còn có vài người

diện mạo bên ngoài hơn hẳn cô, nhưng cá tính ngay thẳng cùng nét thiên chân

tươi cười của cô, lại đủ để cho cô tỏa sáng ở trong đám người ấy.

Chỉ

tiếc cô lại bạn gái của tên Huyết Lang kia……

“Sơ Tâm

.”

Nhắc

tới Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Huyết

Lang bước vào phòng bệnh, lườm một cái chống lại Tiêu Hằng Uẩn, ánh mắt lãnh

nghiêm nghị. “Mày ở đây làm gì?”

“Còn có

thể làm gì?” Tiêu Hằng Uẩn lơ đễnh, thản nhiên lướt qua anh liếc mắt một cái,

phía sau tiếng reo ngọt ngào mừng rỡ vang lên.

“Lang

ca, Lang ca!” Trên giường bệnh Sơ Tâm vừa thấy Huyết Lang đến, giống như cẩu

nhìn thấy miếng xương, vui vẻ đến mức ngay cả canh cá cũng không để ý.( Pó tay

với tác giả ví von cũng thật sinh động)

“Vì sao

sắc mặt lại khó coi như vậy?” Huyết Lang nhanh chóng tới gần, khuôn mặt lạnh

lùng cương nghị bỗng chốc trở nên nhu hòa cử chỉ rất tự nhiên thể hiện nét yêu

thương khẽ vuốt đôi bờ má của cô. “Miệng vết thương còn đau không ?”

“Không

đau.” Ngoại Trừ lúc thay băng. Sơ Tâm Tâm không còn cảm thấy đau đớn nữa, nở nụ

cười tươi tắn, ngắm đến một bên sắc mặt thoáng buồn của Tiêu Hằng Uẩn, bỗng

nhiên nghĩ đến điều gì. “Vết thương không đau, nhưng mà lại rất nhàm chán. May

mà có Tiêu học trưởng thi thoảng đến chơi với em, cùng em trò chuyện.”

Cô gái

nhỏ này muốn cho bọn họ buông ân oán xuống hay sao? Tiêu Hằng Uẩn có vẻ không

hứng thú lắm, không đáp lời, con ngươi đen tinh nhuệ thản nhiên đảo qua

dừng lại ở cánh tay trắng nõn của cô, lại bắt đầu sinh ra ý niệm đấu tranh trong đầu.

“Về sau

có anh bên cạnh giúp em là được rồi, không cần người phục vụ nữa.” Huyết Lang

chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nói cho “Người phục vụ” Nghe.

“Đúng

vậy. Học muội, em còn nhỏ tuổi, kết giao bằng hữu vẫn nên cẩn thận.” Tiêu Hằng

Uẩn hừ lạnh một tiếng, giọng điệu ôn hòa, con ngươi đen lại tràn đầy vẻ khinh

thường.

“A!

Canh cá mau nguội mất.” Cô ngoại

trừ đem câu chuyện chuyển tới canh cá, còn có thể như thế nào? Sơ Tâm Tâm xấu

hổ nhìn bộ dáng hai người trừng mắt với nhau, cúi đầu tránh đi gió lốc, không

phải tay thuận múc canh, run run rớt ra ngoài hơn nửa.

“Anh đút

cho em.”

Hai

người đồng thanh lên tiếng, động tác đồng thời , hai cánh tay vươn ra trước mặt

cô, bên trong không khí thoáng chốc ngưng trụ.

“Ách.”

Đây là cái tình huống gì? Sơ Tâm Tâm xấu hổ cúi thấp mặt. “Em tập từ từ rồi sẽ

quen thôi, lớn như vậy mà còn phải có người bón cho, thực mất mặt.”

Cúi đầu

húp thêm một mưỗng canh, Lang ca bón cô thì chẳng tính, nhưng học trưởng vì

sao……

“Học

muội, anh đi trước.” Tiêu Hằng Uẩn đối với sự thất thố của mình có chút hờn

giận, ánh mắt gợn lên vẻ lạnh lùng, xem ra không cần anh quá nhiều chuyện làm

bạn với cô nữa rồi.

Mà anh,

cũng không cần đối cô che dấu bộ mặt cảm thấy áy náy hay thương cảm, dù sao, cô

là vì Huyết Lang mới làm như vậy.

Nhìn

bóng dáng thon dài cao ngất , ngạo nghễ biến mất sau cánh cửa, Sơ Tâm Tâm nhìn

một lúc lâu, rốt cục nhịn không được vô cùng tò mò hỏi.

“Ca,

anh và Tiêu học trưởng rốt cuộc có mâu thuẫn gì vậy?”

Lang ca

thực ra anh trai cùng cùng cha khác mẹ của cô, chỉ là thời trẻ, mẹ cô là người

tình của ba cô rốt cục cũng chịu không nổi ông ấy hoa tâm liền bỏ đi, thời điểm

tái giá với người khác trong bụng đã có cô.

Chuyện

này mãi cho đến lên quốc trung cô mới biết được, hơn nữa nghe nói của ca ca cô

lại học ngay tại trường trung học gần đó, vì thế năm cô vừa mới mười hai tuổi, đơn

thương độc mã chạy tới trường tư giáo thanh danh cực xấu tìm ca ca, mới biết

được đối phương là Huyết Lang danh chấn trường Điền Trung.

Ngay từ

đầu, Huyết Lang không quan tâm tới cô lắm, cô lại không chịu buông tha cho anh,

sau vài lần , anh cũng dần dần thừa nhận. Chẳng qua vì sợ kẻ thù của mình tìm

cô gây khó dễ, cho nên anh ép cô không được phép kêu ca ca, chỉ có thể đi theo

gọi là Lang ca.

Nhưng

cô cùng Huyết Lang thường xuyên tiếp xúc quá mức, chung quy truyền ra tin

đồn, nói cô là bạn gái của Huyết Lang . Song cô cũng chẳng buồn quan tâm, chỉ

cần có thể ở bên cạnh ca ca là tốt lắm rồi.

Chỉ là

theo ca ca gần hai năm, cô từ đầu đến cuối cũng không biết được, cái người luôn

cùng ca ca đánh nhau học trưởng Tiêu Hằng Uẩn , rút cục kết thù hận gì với anh.

“Đã

quên rồi.” Huyết Lang nhún nhún vai, bưng canh cá lên bón cho cô.

“Em

ngoan ngoãn dưỡng bệnh đi! chuyện của người lớn trẻ con không cần lo lắng nhiều

như vậy.”

“Em……”

Nói còn

chưa dứt lời, đã bị anh đút cho một ngụm canh, cô bị nghẹn chỉ có thể trừng mắt

mạnh mẽ.

Mặc kệ

cô sẽ không quản! Dù sao sắp tớ