
Hạ Tử Đàm chậm rãi mở mắt ra, tươi cười nhìn cô.”Anh yêu em, Lam Hiểu Hi.”
Tim, đập mạnh.
Anh và cô, giống như bản hòa tấy nhạc cổ, rung động lẫn nhau.
“Anh. . . . . . Giả say?” Mặt cô hồng đến cực điểm, lại không quên lên án hành vi tiểu nhân của anh.
Con mắt Hạ Tử Đàm chớp chớp, không muốn thừa nhận, mình đã nghe cô nói yêu mình.
“Không phải giả say, mà là vừa tỉnh.” Anh phản bác, cười cười, hôn nhẹ môi cô.
“Anh nghe tất cả rồi sao?”
“Ừ.” Anh cười đến đắc ý, cũng rất hài lòng, say rượu khiến nhức đầu cũng bị anh nhịn xuống được.
Sớm biết uống rượu say mà có thể nghe được những lời này, anh nghĩ anh nhất định sẽ sớm đem mình uống thật say.
Dĩ nhiên, anh nghĩ anh nên cảm ơn hai người bạn ‘tốt’ kia. . . . . . Tất cả, anh đều nghe, mặc dù anh thật sự rất say, say đến không thể
gượng dậy nổi, nhưng anh thật còn chưa say tới tình trạng bất tỉnh được. . . . . .
Hèn hạ sao?
Ha ha, nói như vậy cũng được, dù sao từ khi gặp cô gái này, anh đã
hèn hạ từ đầu đến cuối rồi, ép cô cùng anh kết hôn giả, hấp dẫn cô yêu
anh, biết rõ bà ngoại không bệnh lại không nói cho cô biết, cùng cô ước
định bên nhau trọn đời, tiếp, đêm tân hôn anh lại mượn rượu giả say muốn cô, đơn giản chỉ cần đem cô biến thành người của anh, lại sợ cô không
thương anh, cho nên lại dùng giao dịch ra một ít quy định nhàm chán,
trói buộc cô phải nghe lời anh, đến cuối cùng, anh còn dựa vào hai vị
bạn tốt thay anh tỏ tình, rốt cuộc mới nghe được lời thật lòng của cô. . . . . .
Hình như rất hèn hạ.
Nhưng mà một chút anh cũng không hối hận.
Lam Hiểu Hi vươn tay sờ lên mặt của anh.”Nhức đầu không?”
“Ừ, rất nhức.”
Cô cười, lại đem bàn tay sờ vào tay của anh.”Tay còn đau không?”
“Ừ, rất đau.”
Cô vừa cười, một đôi mắt chói lọi chăm chú nhìn vào khuôn mặt vô
cùng tuấn lãng kia, đột nhiên, cảm thấy anh giống như mèo con chỉ thích
làm nũng với ăn vạ, khiến cô thật muốn cưng chiều anh.
Rõ ràng ở trước mặt cô là một chàng trai cao lớn tuấn tú, cô lại cảm thấy anh giống như mèo….A, tuyệt đối không thể để cho anh biết, nếu như anh biết, anh sẽ nhìn cô kiểu gì biết?
“Em nghĩ về cái gì mà cười tủm tỉm vậy?” Hạ Tử Đàm nheo mắt lại nhìn cô.
“Không có. . . . . . Em chỉ vui vẻ thôi.”
“Bởi vì em thích anh, cho nên vui vẻ hả?” Anh cố ý nói ngược.
“Đúng vậy, em rất yêu anh.” Cô không cùng anh so đo, hào phóng thừa
nhận cô thương anh, dù sao, cô đã biết anh cùng yêu cô, cho nên thua một vài câu cũng không sao.
Quả nhiên, người đàn ông này thích ngọt, cô vừa nói, tim của anh liền mềm nhũn, cao ngạo lập tức thu về.
Anh hôn cô, ôm cô, cô cười trốn tới trốn lui.
“Chờ một chút, em có điều muốn hỏi!” Cô giơ tay lên tiếng, lòng bàn tay lại bị anh hôn vào.
“Nói.”
“Anh yêu em khi nào vậy?”
Hôn ngừng, anh liếc nhìn cô.
“Làm ơn, em muốn biết. . . . . . Có thể không?” Cô đáng thương mà nhìn chằm chằm vào anh.
“Không được.” Khuôn mặt đẹp trai có chút ửng đỏ, anh cự tuyệt nói
cho cô biết, quyết định không thể để cô biết được, anh có rắp tâm bất
lương với cô đã rất lâu rồi.
“Đàm. . . . . .” Cô dùng giọng nói mềm nhũn, hi vọng anh có thể rỉ chút tin tức.
“Em mà gọi anh như vậy, anh sẽ ôm lấy em đấy.” Hạ Tử Đàm lật người
đè cô xuống dưới thân thể mình, lồng ngực nóng rực kiên cường chống đỡ
lấy sự mềm mại của cô.
Cô đỏ mặt.
Cô không phải nói đến cái này. . . . . .
“Anh muốn ôm em.” Quá nhớ, bây giờ cả người anh đều đau, khác với
lần mượn rượu giả điên trong đêm tân hôn rất nhiều, lần này, anh nghĩ
muốn triệt để yêu cô mới được.
Anh hôn lên tai của cô, cô nhạy cảm co rúm lại một chút.
Cô bị ánh mắt nóng bỏng của anh hòa tan.
“Anh đã ôm em rồi đấy.” Cô nhẹ nhàng tố cáo, thân thể mềm mại không tự chủ được cuộn lại trong ngực anh, rung động, chờ mong.
“Không phải ôm như vậy, anh muốn nhiều cái này nữa cơ.” Anh đùa với
cô, chờ cô, bức bách cô, nhìn tròng mắt dịu dàng, lại mang theo khí
phách đàn ông.
“Vâng. . . . . .” rốt cuộc cô nói ra.
Anh hài lòng cười, nụ hôn dầy đặc niêm phong lại đôi môi nhỏ nhắn kia, đưa tay tìm kiếm mềm mại phía dưới . . . . . .
Về phần khi nào thì anh yêu cô, đáp án là đã rất lâu rồi, từ khi gặp cô với nụ cười trong sáng tại Pari….
>>>>>>>>> khúc cuối cùng <<<<<<<<<
Trong khách sạn sáu sao cao cấp đang tiến hành một buổi biểu diễn
thời trang với quy mô cực lớn, người thiết kế ra những bộ trang phục này là chuyên gia thiết kế thời trang đứng đầu Pari Hạ Tử Đàm, đặc biệt
thiết kế dạ phục mùa xuân dành riêng cho phụ nữ Á châu.
Trong 30 bộ trình diễn thì có tới hơn 25 bộ do Hạ Tử Đàm vừa thiết
kế, mỗi một bộ đều xuất sắc trong xuất sắc, khiến mắt người ta sáng lên, phong cách thiết kế vừa đặc biệt vừa phóng thoáng, phối hợp với màu sắc tươi vui, lại nhằm vào vóc người nhỏ bé, khí chất dịu dàng cao nhã của
người phụ nữ phương Đông, làm đông đảo chuyên gia bình luận và các ký
giả truyền thông tụ hợp tại đây.
Hạ Tử Đàm kéo tay Lam Hiểu Hi xuất hiện trên sân khấu, cúi người
chào cảm ơn, Hạ Tử Đàm cao lớn anh tuấn, tác phong nhanh nhẹn lại dịu
dàng mê người, dưới ánh đèn flash càng tỏa sáng lấp lánh như trước