
ay gió. Một năm sau, cô nhận được thiệp báo hỉ của Giang Nam, anh và cô
gái dân tộc Duy của anh cuối cùng đã mặc kệ tất cả tu thành chính quả, Chu Tiểu
Bắc dùng số tiền trợ cấp hơn nửa năm của mình kịp đến chúc mừng mới biết con
gái hai người đã đầy tháng.
Đó là
lần đầu tiên Tiểu Bắc nhìn thấy cô dâu của lòng Giang Nam, tên cô là Khảm Man
Nhĩ. Khảm Man Nhĩ trong tiếng Duy có nghĩa là “ánh trăng”, ngay đến một người
vẫn luôn tự tin về vóc dáng như Chu Tiểu Bắc cũng phải thừa nhận, khuôn mặt cô
sáng trong hệt ánh trăng. Thật đúng như Giang Nam đã nói, cô có một đôi mắt như
mơ.
Sự ra
đời của thành viên mới khiến cả hai bên gia đình không còn cách nào ngăn cản
tình yêu của Giang Nam và Khảm Man Nhĩ nữa, hai người đã được ở bên nhau, câu
chuyện tình yêu đầy trắc trở này đã có một cái kết mỹ mãn. Thế nhưng, đêm đốt
lửa trại chúc mừng ngày họ chính thức kết hôn lại không có quá nhiều khách đến
chúc mừng, bữa tiệc nhanh chóng tàn cuộc, ngoài cặp tân nương tân lang đang ôm
đứa con nhỏ trong lòng, chỉ còn lại Chu Tiểu Bắc trơ trọi một mình.
Về sau
Chu Tiểu Bắc mới biết hai người để được ở cùng nhau đã phải trả một cái giá rất
đắt. Bên bố mẹ Giang Nam tạm thời không nhắc tới, người nhà Khảm Man Nhĩ tuy đã
coi như không còn cản trở nữa nhưng điều này không có nghĩa từ sâu thẳm họ đã
tiếp nhận Giang Nam. Dù cho Giang Nam có vì Khảm Man Nhĩ mà thay đổi chính mình
thì vẫn cứ không được. Sau khi Khảm Man Nhĩ về sống cùng Giang Nam, cả gia tộc
và tất cả bạn bè đều xa lánh cô, bọn họ không còn mời cô tới tham gia bất kỳ
hoạt động hay buổi tụ họp nào. Khi họ vỗ tay, cùng hát những bài hát của dân
tộc mình, tất cả đều chẳng còn liên quan đến Khảm Man Nhĩ nữa, cô đã bị những
người cô quan tâm bỏ rơi hoàn toàn, như thể trước nay cô chưa từng xuất hiện.
Cô dần dần nhận ra ngoài người đã trở thành chồng cô – Giang Nam và đứa con mới
chào đời, bên cạnh cô về sau sẽ chẳng còn ai nữa.
Để
thoát khỏi tình thế khó xử này, năm thứ hai sau khi kết hôn, nhân cơ hội thuyên
chuyển công tác, Giang Nam đưa vợ con đến một thành phố gần đó sinh sống. Ở đó
người Hán đông hơn, tiếng Hán của Khảm Man Nhĩ nói không được tốt, thêm vào đó
trước kia ở nhà không được đi học nhiều, cô không tìm được việc làm thích hợp
nên chỉ có thể ở nhà trông con. Công việc của Giang Nam càng ngày càng bận,
khác biệt giữa hai người không ngừng mở rộng, đôi vợ chồng cũng dần dần có những
cuộc cãi vã. Khảm Man Nhĩ như người một mình tuyệt vọng đứng trên hoang đảo, cô
ngày một héo mòn.
Khi
Tiểu Bổn Bổn cũng không giải quyết nổi những rối bời của Chu Tiểu Bắc, cô từng
đem những bí mật này kể cho một người bạn thông minh nhất của cô là Nguyễn
Nguyễn. Nguyễn Nguyễn nói, cũng như giữa con đường bằng phẳng và con đường gập
ghềnh, có một số người sẽ chọn cái thứ hai, bởi họ nghĩ rằng tình yêu cần vượt
qua chông gai mới là tình yêu chân chính.
Nhưng
tình yêu chân chính cũng phải khuất phục trước quá nhiều gập ghềnh.
Năm thứ
hai sau khi Chu Tiểu Bắc thi lên tiến sĩ, Khảm Man Nhĩ u uất lâu ngày chết vì
ung thư dạ dày. Chu Tiểu Bắc đã từng đi thăm cô vì không yên tâm về Giang Nam.
Ánh trăng sáng trong ngày xưa trước khi lâm chung chỉ còn như một gốc rạ khô,
nhưng khi Giang Nam ôm con nhìn cô, ánh mắt anh như thể đang nhìn thấy dáng vẻ
đẹp nhất của vợ.
Khảm
Man Nhĩ trước khi lâm chung giữ chặt lấy tay Giang Nam không chịu buông. Cô rất
thích gọi Giang Nam bằng cái tên “Ngải Lý Phủ A ka”, “A ka” trong tiếng Duy là
cách gọi thân mật của cô gái dành cho người yêu, còn “Ngải Lý Phủ” là tên dân
tộc Duy cô đặt cho Giang Nam. Lúc đó Chu Tiểu Bắc đã ở Tân Cương được hơn ba
năm, cũng hiểu biết đôi chút về phong tục tập quán nơi đây. Nếu như Giang Nam
là Ngải Lý Phủ, vậy Khảm Man Nhĩ nhất định tự coi mình là Trại Nãi Mỗ. Câu
chuyện tình yêu của họ được lưu truyền đời đời trong dân tộc Duy bằng các làn
điệu dân ca, ngay đến Đao Lang (1) cũng biết hát:
.
Từ
nhỏ đã cùng nàng thề hẹn thanh mai trúc mã dưới núi trời
Hai
ta vốn là những người hạnh phúc nhất dưới bầu trời này
Trại
Nãi Mỗ nàng là bông hoa lựu đẹp nhất trong các loài hoa
Ngải
Lý Phủ ta lại là a ka cô độc trên Bác Cách Đạt
Tiếng
hát réo rắt hàng đêm đều bầu bạn cùng nàng
Tiếng
đàn của ta lại trôi dạt nơi Bác Cách Đạt xa xôi
Vì
tình yêu mà ta tha hương nơi cuối trời
Kiếp
này nào được cùng nàng chung sống thành thần thoại
…
(1).
Nam ca sĩ Trung Quốc có nghệ danh giống tên một tộc người sống tách riêng trong
thung lũng Tháp Lý Mộc thời cổ.
Tiểu
Bắc còn nhớ, Ngải Lý Phủ và Trại Nãi Mỗ trong câu chuyện trèo đèo lội suối vượt
qua bao gian khó nhưng cuối cùng vẫn không được hưởng hạnh phúc, trong hiện
thực Giang Nam và Khảm Man Nhĩ không phải cũng vậy sao?
Sau khi
Khảm Man Nhĩ chết, Chu Tiểu Bắc túc trực bên Giang Nam gần nửa tháng, chăm lo
cho cuộc sống gia đình của anh và đứa bé, cho đến khi Giang Nam, người trước
sau chưa hề rơi một giọt nước mắt nói với cô: “Tiểu Bắc, cậu đi đi.”
Tiểu
Bắ