watch sexy videos at nza-vids!
Chỉ "sex" Không "yêu"

Chỉ "sex" Không "yêu"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212481

Bình chọn: 8.00/10/1248 lượt.

hìn chiếc xe kia, thấy một người đàn ông bước xuống xe, mở cánh cửa bên phía đối diện, bóng dáng một người phụ nữ rất quen thuộc từ trên xe

bước xuống.

Ánh đèn màu vàng nhạt của khu chung cư chiếu sáng rõ khuôn mặt điển trai,

vóc người cao lớn của người đàn ông, cũng soi rõ khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của người phụ nữ kia.

Cô cúi đầu, mái tóc đen che khuất một nửa khuôn mặt cô, hai người đang nói cái gì đó, hình như cô đang do dự, nhưng đến phút cuối chợt ngẩng đầu

lên cười, ngọn đèn chiếu khắp khuôn mặt cô, sáng ngời đến động lòng

người.

Ánh mắt cô chưa từng nhìn anh dịu dàng như vậy, nhìn khuôn mặt nghiêng của cô, lỗ mũi cô cũng phồng lên như đang cười.

Bao lâu cô đã không cười, cô không vui vẻ như vậy. Cô và anh sống chung với nhau, dường như lúc nào cũng chỉ có giận dỗi, cãi vã, nét ngây thơ, vẻ

hồn nhiên, mọi nét đẹp của cô dường như đều bị mất đi.

Mà những khoảnh khắc đẹp đẽ này chỉ hiện ra trọn vẹn trước mặt Chung

Dương. Thì ra, Tả Á chỉ dành cho anh sự thờ ơ và đối chọi gay gắt, những thứ tốt đẹp kia, cô không bao giờ dành cho anh.

Trái tim của Kiều Trạch đau nhức như bị kim đâm, vẻ lo lắng trên khuôn mặt

lãnh đạm, trong con ngươi trong trẻo lạnh lùng đều chỉ còn lại nỗi đau

đớn. Anh mở cửa, xuống xe, đi về phía trước hai bước, rồi lại chợt dừng

lại.

Anh yêu cô, nhưng tại sao lại luôn khiến cô đau khổ, tại sao lại muốn cướp đi những thứ tốt đẹp của cô cơ chứ?

Kiều Trạch từ từ lui về phía chiếc xe, nếu như bọn họ đến với nhau, vậy anh

sẽ buông tay. Anh im lặng ngồi trong xe, trái tim đau đớn chết lặng, cả

cơ thể dường như cũng bị đông cứng, thậm chí không thể khởi động xe

được.

Kiều Trạch đông cứng ngồi trong xe, con ngươi đen chăm chú nhìn về cửa chung cư, anh không biết đây là lần thứ mấy Tả Á và Chung Dương gặp mặt, lần

thứ mấy họ ước hẹn.

Nếu tối nay Tả Á để Chung Dương ở qua đêm, như vậy chứng tỏ cuộc hôn nhân

của bọn anh trong mắt Tả Á chẳng là gì cả, chẳng có chút ý nghĩa nào.

Mặc dù hai người quen biết nhau đã nhiều năm như thế, dù anh luôn cố

gắng bước vào lòng cô, nhưng đến bây giờ anh vẫn không có chút vị trí

nào trong lòng Tả Á cả. Nếu đã vậy, anh sẽ buông tay, đem sự hồn nhiên,

hạnh phúc, đem sự vui vẻ và nụ cười của cô trả lại cho cô.

Thế nhưng, chỉ cần thấy được trong lòng Tả Á có một tí ti sự tồn tại của

anh, thì anh….. Kiều Trạch đang suy nghĩ, chợt thấy một bóng người từ

trong đi ra, đứng lại dưới lầu, quay đầu nhìn lên căn hộ của Tả Á, vẫy

vẫy tay, sau đó lái xe rời đi.

Chung Dương đi, đi rồi! Thân thể cứng ngắc của Kiều Trạch đột nhiên buông

lỏng, cả người ngã về sau, móc thuốc lá từ trong túi ra, đốt lửa, hút

rồi ho sằng sặc.

Chẳng phải anh đã bước vào lòng cô rồi đấy thôi, cho dù chỉ là một chút…..

**

Tả Á cả đêm không về nhà, cô qua đêm trong hang ổ bé nhỏ của mình, nghĩ đến lời nói của Chung Dương, lòng cô lại rối loạn.

Cô yêu Chung Dương, một tình yêu không thể phủ nhận, mối tình đầu hồn

nhiên đẹp đẽ bị buộc phải đứt gánh giữa đường, đó chính là nỗi đau, nỗi

tiếc nuối lớn nhất của cô.

Thế nhưng, nếu trở về ở bên Chung Dương nghĩa là cô phải ly hôn với Kiều

Trạch. Nếu một người ngang ngược, bá đạo như Kiều Trạch mà đồng ý kí đơn ly hôn với cô thì anh đã không phải là Kiều Trạch nữa rồi.

Nếu như không phải khi đó Chung Dương đính hôn, bỏ ra nước ngoài khiến cô

trái tim chết lặng, cùng với mẹ đột nhiên bị bệnh, cô cũng sẽ không dễ

dàng thỏa hiệp như thế. Hơn nữa, nếu bây giờ muốn ly hôn với Kiều Trạch, ngoài sự đồng của Kiều Trạch ra, e rằng muốn ra tòa ly hôn còn gặp phải rất nhiều khó khăn nữa.

Suy nghĩ của cô rối bời, chỉ muốn một mình yên lặng, thế nên cô chỉ gửi một tin nhắn cho Kiều Trạch báo đêm nay cô không về nhà. Mà Kiều Trạch lại

hiếm khi không ngang ngược ép cô trở về như vậy, trong lòng Tả Á cảm

thấy kỳ quái nhưng cũng không suy nghĩ nhiều.

Cô vốn định sống cuộc sống như hiện tại, không có Chung Dương, ở chung với ai thì sao chứ, nếu Kiều Trạch đã cướp đi tất cả của cô, cô sẽ đáp lại

anh sự thờ ơ, lạnh lùng.

Nhưng, bây giờ Chung Dương đã trở lại, khiến trái tim cô hỗn loạn. Cô nên sống tiếp như thế này ư? Tả Á cả đêm không ngủ, đến tận sáng hôm sau mới mơ

mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Chung Dương luôn ở trong giấc mộng của cô, trong lòng của cô, hai năm qua,

tình cảm ấy không hề biến mất mà càng thêm nồng đậm. Hạnh phúc vốn nắm

bắt dễ như trở bàn tay lại chợt bị đứt đoạn, tận đáy lòng cô rất muốn

bắt lấy phầnhạnh phúc cuối cùng này, nhưng, sẽ vô cùng khó khăn.

Tả Á ngủ mãi, không biết ngủ bao lâu thì tỉnh, mệt mỏi ngáp một cái, muốn

nằm trên giường thêm lát nữa lại nghe được tiếng động bên ngoài phòng

khách, Tả Á trong nháy mắt tỉnh táo hẳn, ngồi bật dậy, tim đập thình

thịch, chẳng lẽ có trộm?

Cô rón rén xuống giường, nhìn bốn phía, thấy tạ tay đặt trong góc phòng,

cô vội vã cầm lên, sau đấy lặng lẽ bước đến cửa phòng ngủ, nhẹ nhàng

vươn tay kéo cửa ra một khe nhỏ, cúi người cẩn thận nhòm vào phòng

khách, căn phòng yên tĩnh dường như không có ai cả. Cô mở cửa thêm chút

nữa, vươn đầu ra xem xét, chợt c