watch sexy videos at nza-vids!
Chỉ "sex" Không "yêu"

Chỉ "sex" Không "yêu"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211381

Bình chọn: 7.00/10/1138 lượt.

uan tâm rồi, cuối cùng cũng hoàn thành xong một

nhiệm vụ vĩ đại. Tả Á, lần này em chạy không thoát đâu, không đúng, là

bà Chung mới phải! Đến đây nào bà Chung, mau gọi “ông xã” anh nghe xem,

phải dịu dàng một chút, tình cảm một chút.”

Tả Á không nhịn được cười, hôn lên môi Chung Dương, ngọt ngào lí nhí nói: “Ông xã Chung Dương…..Em yêu anh!”

Câu nói thổ lộ mềm mỏng của Tả Á khiến trái tim Chung Dương như muốn tan

chảy theo, cảm xúc lâng lâng, vươn tay quặc lấy bờ eo thon thả của cô,

cúi đầu hôn ngấu nghiến lên môi cô, hôn người con gái tưởng chừng như

vuột mất nay đã tìm lại được.

Trong một căn phòng sang trọng có bốn người đàn ông và một cô gái. Bốn người

đàn ông ai nấy cũng đều xuất sắc hơn người, nhưng trong đó chỉ có một

người là bắt mắt nhất. Mặt mày lạnh lùng, ánh mắt âm u sâu lắng, bàn tay thon dài đang cầm một cái ly thủy tinh trong suốt, bên trong là chất

rượu mạnh đậm đặc.

Một người đàn ông khác trong đó ném một hạt đậu phộng lên cao, sau đó chuẩn xác dùng miệng đón lấy, nhai nhóp nhép rồi quay sang nhìn người đàn ông lãnh đạm kia nói: “Kiều lão đại, người ta đã sắp lấy chồng rồi, anh

không lo đi giành lại, mà ngồi ở đây uống rượu giải sầu nghĩ ngợi cái

rắm gì hả?”

Dáng người cao lớn của Kiều Trạch dựa vào thành ghế sofa màu đen, đưa tay

vuốt vuốt trán, lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông vừa mở miệng, không

kiên nhẫn nói: “Mọi người cứ chơi vui vẻ, hãy bớt nói nhảm đi.”

Cô gái ngồi bên cạnh Kiều Trạch tìm một vị trí khá xa với Kiều Trạch ngồi

xuống trước, sau đó kéo lại người đàn ông bên cạnh đang ngăn cản mình mở miệng nói: “Kiều Trạch, khi tới đây, tôi đã giúp anh hẹn Tả Á rồi, một

lát đến nữa cô ấy sẽ đến.”

Kiều Trạch hạ tay xuống, tròng mắt đen ẩn chứa sự giá lạnh nhìn về hướng cô

gái nọ, rõ ràng không vui đối với việc cô đã tự ý quyết định, “Các người ở lại chơi đi!” Nói xong Kiều Trạch đứng dậy bước đi, lúc này cũng

không còn ai dám ngăn cản anh nữa.

Thời điểm Kiều Trạch định đưa tay mở cửa thì cửa cũng bị người từ bên ngoài

đẩy vào. Một bóng dáng nhỏ nhắn xinh xắn đập vào tầm mắt của mọi người.

Kiều Trạch cúi đầu nhìn khuôn mặt bé nhỏ xinh đẹp mà mình vô cùng quen

thuộc, còn người đến cũng ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt đẹp trai lãnh đạm trước mặt. Trong lúc nhất thời hai người cứ đứng kình nhau như thế. Cô

gái trong phòng lúc này mới đứng dậy, vội đi tới giữ tay Tả Á, “Tiểu Á,

cậu đã đến rồi à, đợi cậu lâu lắm rồi đấy.”

Lúc này cũng có người đi lên kéo Kiều Trạch về ngồi lại chỗ cũ.

Tả Á bị ép ngồi xuống, Mạch Tử từ thành phố Q tới đây, hẹn Tả Á ra gặp mặt vì vậy cô liền chạy tới, nhưng khi nhìn thấy Kiều Trạch còn có mấy

người đàn ông xa lạ kia thì có hơi ngỡ ngàng, Mạch Tử rất thân với Kiều

Trạch sao?

Mạch Tử không quan tâm đến sắc mặt của Tả Á, nhiệt tình giới thiệu Tả Á với

ba người đàn ông lạ mặt, Tả Á cũng chào hỏi lại từng người. Cô đang muốn hỏi Mạch Tử tại sao lại ở đây với Kiều Trạch nhưng còn chưa kịp mở

miệng thì ba người đàn ông kia đã cùng lúc đứng dậy bỏ đi ra ngoài.

Dù Tả Á có u mê cỡ nào đi nữa cũng nhìn ra được dụng ý của đám người họ,

bọn họ muốn nhường lại không gian cho mình và Kiều Trạch. Ba người đàn

ông nói đi là đi, động tác nhanh như gió. Tả Á cũng đứng dậy nói, “Mạch

Tử, nếu không có gì vậy mình cũng đi đây, hôm khác gọi cho cậu!”

Mạch Tử vội vàng kéo Tả Á lại, “Tiểu Á, đừng giận, mình thật sự lặn lội từ

xa xôi tới thăm cậu mà, không dám quấy rầy cậu nên nhờ anh Kiều tới đón

mình, sau đó mình túm theo anh ta đến đây cùng đợi cậu luôn.”

“Vậy bây giờ mình đến rồi, cậu còn muốn ở lại đây làm gì, đi thôi, về nhà

mình.” Tả Á liếc xéo Mạch Tử, lôi kéo cô tính đi. Mạch Tử nhanh nhẹn đá

mắt với Kiều Trạch.

Kiều Trạch đưa tay giữ lại cổ tay Tả Á, nhìn Mạch Tử nói: “Cô ra ngoài trước đi.”

Mạch Tử bảo Tả Á ở lại nói chuyện với Kiều Trạch một chút đi, ngay sau đó tự mình đi ra ngoài. Nhìn bàn tay Kiều Trạch giữ lấy cổ tay mình, trong

lòng Tả Á cực kỳ không vui, dùng sức giãy giụa, nhưng tay của anh cứ như mọc rể trên da thịt cô, làm sao cũng không giãy ra được.

“Kiều Trạch, anh làm vậy là có ý gì, buông tay ra.” Tả Á nói xong lại giùng

giằng đứng dậy, Kiều Trạch lại dùng sức kéo lại, Tả Á lao thẳng vào lòng ngực rắn chắc của anh, cô giận đến cả khuôn mặt cũng đỏ bừng, căm tức

nhìn Kiều Trạch hỏi: “Kiều Trạch rốt cuộc anh muốn sao hả?”

Đôi mắt giá lạnh của Kiều Trạch nhìn gương mặt tức giận của Tả Á, mạch suy

nghĩ bỗng quay về lần đầu tiên cả hai gặp nhau. Khi đó, cô đang đứng

trên ghế để treo tấm rèm cửa sổ trong phòng khách, tuy rằng dáng người

cũng không tính là thấp, nhưng là cửa sổ sát đất, cô với lên vẫn rất khó khăn, lúc đó bộ dáng tức giận của cô cũng như thế này, mặc dù nổi giận

nhưng vẻ mặt lại vô cùng đáng yêu.

Băng ghế ngồi bị cô đứng lên lắc lư chông chênh, khi ấy anh thật có hơi lo

lắng rằng cô sẽ bị ngã xuống. Vừa nghĩ như thế, quả nhiên cô đạp lật cái băng ghế, theo tiếng la hoảng sợ thì cả người cũng ngã xuống, lúc ấy

anh đã dùng tốc độ nhanh nhất vọt tới, cô vững vàng rơi vào lòng anh. Cơ thể mềm m