watch sexy videos at nza-vids!
Chỉ "sex" Không "yêu"

Chỉ "sex" Không "yêu"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212960

Bình chọn: 8.5.00/10/1296 lượt.

bao

giờ nhìn thấy mặt anh ta nữa.

Nhưng vừa ngồi lên xe, cô chợt cảm thấy dưới mông mình có vật gì đó, Tả Á

giật mình bật người dậy, nhưng lại đập đầu vào mui xe, cô liền kêu lên

một tiếng, cau mày cúi đầu xuống thì thấy trên ghế có một gói bưu phẩm,

trong đó còn có mấy tấm hình thò ra ngoài ở đầu bưu phẩm đã bị xé mở. Tả Á không nhìn kỹ mà tức giận ném nó qua ghế bên cạnh, tất cả những tấm

hình bên trong liền rơi hết ra ngoài, Tả Á đang định khởi động xe đi,

nhưng lại chợt cảm thấy có gì đó là lạ, cô quay đầu nhìn lại, tầm mắt

rơi vào mấy tấm hình kia, cô nhìn kĩ lại, vội vàng cầm những tấm hình

kia lên xem từng tấm một, tất cả đều là ảnh của cô!

Ảnh cô và Chung Dương đang ôm nhau ở bên ngoài chung cư, còn có ảnh cô và

Chung Dương hôn nhau ở dưới đu quay Ma Thiên Luân, trong tấm hình này cô hoàn toàn chìm đắm vào nụ hôn của Chung Dương, dưới đu quay Ma Thiên

Luân bọn họ như một cặp tình nhân yêu nhau say đắm.

Khi thấy những tấm hình này Kiều Trạch có cảm giác gì? Đau lòng, khổ sở hay cho rằng cô là người phụ nữ không đứng đắn? Tâm trạng của Tả Á rất phức tạp, cô theo bản năng muốn giấu Kiều Trạch, không muốn cho anh biết,

không muốn cho anh nhìn thấy những tấm hình này.

Mặc dù những tấm ảnh này đều là sự thật, nhưng, không phải là cô cố ý,

không phải là cô muốn như vậy. Do quá bất an nên lửa giận trong lòng Tả Á càng bùng lên. Sắc mặt cô càng lúc càng tối lại, lửa giận trong lòng

cũng càng lúc càng lớn, bàn tay cầm mấy bức hình khẽ run, ánh mắt xuyên

qua kính xe nhìn về phía nhà cô.

Kiều Trạch làm sao có thể…sao có thể…….?

Sáng hôm sau, Kiều Trạch tỉnh dậy, đầu đau như muốn nứt ra, anh mơ màng mở

mắt, nhìn sang bên cạnh đã thấy trống trơn, không thấy Tả Á đâu cả.

Tả Á, Tả Á!

Trong đầu anh chỉ hiện lên mỗi cái tên này, anh lập tức ngồi phắt dậy, tầm

mắt rơi xuống ga trải giường, chỉ thấy phía trên có một vệt máu. Tim anh như nghẹn lại, tưởng như ngừng đập. Anh vội vàng nhảy xuống giường chạy ra phía ngoài phòng ngủ.

“ Tả Á!” Anh lo lắng gọi cô, tầm mắt nôn nóng tìm bóng dáng cô.

Dì Lâm thấy Kiều Trạch đã thức dậy, chào hỏi: “Cậu chủ!”

Kiều Trạch vội hỏi: “Cô chủ đâu rồi?”

Vẻ mặt dì Lâm nghi hoặc: “Cô chủ không có ở nhà sao ạ?”

Sự lo lắng dâng đầy trong lòng Kiều Trạch, những hành động thô bạo của anh với cô đêm qua dần hiện lên trong đầu anh. Sự ghen tỵ và tức giận đã

khiến đầu óc anh mất đi sự tỉnh táo. Mình đã làm gì Tả Á thế này? Anh

càng nghĩ lại càng cảm thấy hối hận. Anh đang định gọi điện thoại cho Tả Á thì điện thoại nhà lại đột nhiên vang lên, anh lập tức nghe máy: “

Alô? Tiểu Á à?”

Đầu dây bên kia im lặng không nói gì càng khiến Kiều Trạch lo lắng, anh nắm chặt điện thoại: “ Tiểu Á, em nói gì đi, em đang ở đâu?”

“Tôi đang ở quán cà phê Tâm Ngữ, hi vọng anh có thể tới đây, bây giờ, ngay lậy tức!”

Kiều Trạch thở phào nhẹ nhõm, trầm giọng nói: “ Được, anh sẽ đến ngay, em …….đừng đi đâu hết!”

Kiều Trạch vội vã cúp điện thoại, nhanh chóng rửa mặt, mặc một bộ quần áo

thoải mái, đi xuống lầu, lại chợt phát hiện ra chìa khoá xe đã biến mất. Anh vội vàng tìm kiếm, nhưng vẫn không tìm được, không muốn chậm trễ

nữa, cho nên anh đành xuống lầu gọi một chiếc xe đến quán cà phê Tâm

Ngữ.

Đến trước cửa quán cà phê, Kiều Trạch kinh ngạc phát hiện, xe của anh đang

đậu ở đây, phía trên còn có vết trầy xước, anh không khỏi hít vào một

hơi, cả người cứng nhắc đi vào trong quán. Từ phía xa anh đã nhìn thấy

Tả Á đang ngồi trong một góc nhỏ của quán, anh đi tới, ngồi xuống đối

diện với cô, con ngươi lạnh lẽo mà thâm trầm lại như có chút sợ hãi nhìn cô.

« Ai cho em lái xe, hả? Em có biết hậu quả khi lái xe mà không có bằng lái là như thế nào không?”

Tả Á đang uống một ngụm cà phê suýt chút nữa thì sặc, anh còn dám lớn

tiếng doạ nạt cô, dám mở miệng chất vấn cô sao? Tả Á nhìn khuôn mặt tuấn mỹ mà lạnh lùng của Kiều Trạch, hơi do dự một chút, không vui hỏi:

“Kiều Trạch, có phải anh sai người theo dõi tôi không?”

“ Không phải!”

Trên mặt Tả Á tràn đầy sự tức giận, còn có một chút không được tự nhiên tiếp tục hỏi : “Vậy những tấm hình kia ở đâu mà có? Đừng nói là có

người đi đường vô tình chụp được rồi đem cho anh nha ? Có người nào lại

rảnh rỗi như vậy chứ !”

Đôi mắt Kiều Trạch trong suốt, lạnh lẽo, sâu không thấy đáy, khóe môi cong

lên, cười lạnh một tiếng: “ Cứ coi như là anh làm đi. Sao nào ? Đã dám

làm lại còn sợ có người chụp được sao ?”

Sắc mặt Tả Á lúc hồng lúc trắng. Đúng là cô và Chung Dương đã ôm nhau, hôn

nhau, nhưng không phải là cô cố ý. Gặp Chung Dương bên ngoài chung cư

không phải là cô muốn vậy, ở Ma Thiên Luân cũng là cô bị anh cưỡng hôn.

Tất cả đều là ngoài ý muốn. Nhưng những tấm hình này chính là bằng

chứng, cô không có gì để nói. Hơn nữa, Chung Dương là người đàn ông cô

yêu, tại sao cô lại phải cảm thấy có lỗi chứ?

Không phải, không phải, Tả Á cố bỏ qua sự khó chịu trong lòng, chỉ nghĩ đến

chuyện bị mình chụp lén, lửa giận trong lòng cô càng lúc càng cháy mạnh

mẽ. Kiều Trạch cho người theo dõi cô là có ý gì ?

“ Kiều Trạch, anh không có quyền