Duck hunt
Chỉ Muốn Có Được Tình Yêu Của Em

Chỉ Muốn Có Được Tình Yêu Của Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324702

Bình chọn: 9.00/10/470 lượt.

, vỗ vỗ bả vai An Tiểu Tâm, ung dung hỏi: “Cô cho rằng tôi muốn làm cái gì? An Tiểu Tâm, chớ suy nghĩ lung tung, nhanh đi rửa bát.”

Mặt của An Tiểu Tâm quả thật nóng đến độ có thể nướng khoai rồi, không nói một lời xoay người chạy vào phòng bếp.

Xấu hổ, thật là xấu hổ, cô vừa hung hăng chà bát, vừa nhỏ giọng mắng: “Giúp tôi đeo tạp dề? Tôi không có tay chắc?”

Anh Bồi đứng tại chỗ nhìn bóng lưng An Tiểu Tâm chạy thục mạng, khóe miệng cười cười nghĩ: “Bé ngốc, muốn cùng tôi đấu à?” An Tiểu Tâm thu dọn xong phòng bếp đi ra thì ngay lập tức, cảnh tượng trước mắt khiến cô phải trợn mắt há mồm.

Thần thông quảng đại Anh Bồi đại thiếu

gia, chẳng những tìm được tất cả dụng cụ pha cà phê ( máy xay, máy pha ) thậm chí còn pha xong cà phê, hơn nữa còn tắt bớt đèn lớn, mở âm nhạc lên.

Cánh cửa ban công phòng khách mở một

bên, có gió nhẹ nhàng khoan khoái thổi vào, rèm cửa trắng noãn đung đưa theo gió như đang khiêu vũ.

Cả trong phòng khách nguồn sáng duy

nhất là bên cạnh chiếc ghế sofa kia ,một chiếc đèn nhỏ được đặt trên

bàn, ánh sáng nhu hòa , vừa vặn đem chỗ ngồi bên cạnh Anh Bồi bao phủ ở nửa sáng nửa tối càng làm tăng thêm vẻ huyền bí. Trong không khí lãng

mạn như thế này An Tiểu Tâm thích nhất đàn vi-ô-lông khúc 《 tình nhân

》, phiêu đãng cao nhất chính là thưởng thức mùi vị cà phê Blue Mountain

nồng nặc thơm ngát kia .

An Tiểu Tâm hít một hơi thật sâu, không chịu nổi hấp dẫn đi tới trước mặt Anh Bồi.

Anh Bồi ngước mắt nhìn cô đến gần, môi nhếch lên cười một tiếng, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, nhẹ nhàng nói một câu: “Ngồi”

An Tiểu Tâm tiến lên phía trước, chẳng

qua cô không có ngồi trên ghế sofa, mà là dựa vào ghế sa lon trượt ngồi

xuống tấm thảm trên mặt sàn. Anh Bồi đẩy qua một ly cà phê cho An Tiểu

Tâm, cô cẩn thận nâng lên, đặt ở dưới mũi tham lam ngửi.

Sau đó, cô nhẹ nhàng uống một hớp, cà

phê Blue Mountain đặc biệt chua, đắng, ngọt, nguyên chất lập tức tràn

vào mọi giác quan,khiến An Tiểu Tâm thoải mái thật sâu thở dài một

tiếng.

Anh Bồi nghe được thanh âm này, hiểu ý cười. Anh duỗi duỗi eo, thoải mái đem hai chân dài đặt ở trên ghế sa

lon ( chỗ kia chính là chỗ mới vừa rồi An Tiểu Tâm không chịu ngồi. ),

thân thể nhích về sau một chút, cả người liền nằm trọn trên ghế sofa.

An Tiểu Tâm không hài lòng gọi: “Này, sao anh nằm xuống?”

“Thật là thoải mái, không trách được cái người này sao lại thích uống cà phê, nghe nhạc, thật đúng là biết hưởng thụ.” Anh Bồi ánh mắt nhắm lại.

“Tôi mà lại so sánh được với anh à?” An Tiểu Tâm méo miệng, cô làm sao lại không nghĩ tới, buổi tối có thể

tăt đèn, pha ly cà phê lẳng lặng nghe nhạc chứ? Nhất là, đem cửa ban

công mở ra, khiến gió thổi vào, quả thật rất thư thái. Xem ra, phòng

nhỏ của mình, vẫn có rất nhiều cách thức hưởng thụ không gian thoải

này.

“Uống ngon chứ?” Anh Bồi cả người buông lỏng, giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc truyền tới.

“Ừ, rất ngon. Trên sách nói, Blue

Mountain là cà phê duy nhất có thể gồm chua đắng ngọt nhiều mặt mà vẫn

làm cho người uống thưởng thức được vị ngon của cà phê. Hiện tại khi

thật sự được thưởng thức rồi, mới thể nghiệm được điều đó.” An Tiểu Tâm hài lòng gật đầu.

Anh Bồi thanh âm lẳng lặng: “Chua đắng gồm nhiều mặt, còn có thể làm cho người ta hưởng thụ, thật có điểm tương đồng với cuộc sống của chúng ta.”

An Tiểu Tâm xem thường: “Giống cuộc sống của tôi mới đúng. Cuộc đời của anh làm gì có chua đắng? Tất cả đều là hưởng thụ mà thôi.”

“Cuộc đời của cô rất chua rất khổ

sao? Không phải là trên mặt tình cảm bị thương nhẹ nha, tôi thấy cô

chẳng qua cũng chỉ là cô gái được chiều chuộng không biết nhân gian khó

khăn mà thôi.” Anh Bồi nói giọng điệu nhạo báng.

An Tiểu Tâm đầu tiên là nghiêng đầu

hung hăng nhìn Anh Bồi, vừa định phản bác, nhưng nghĩ tới ở Châu Phi

trải qua sống chết trước mắt, nghĩ đến ở Tứ Xuyên thấy những tình cảnh

bi thảm kia, thoáng cái những lời Anh Bồi nói với cô khi nãy quả thật

không sai. Chính xác cô chẳng qua chỉ là người tổn thương về mặt tình

cảm , liền tự oán tự buồn bã thật đúng là cô gái được nuông chiều sinh

hư.

An Tiểu Tâm yên lặng không phản bác, Anh Bồi lại tò mò hỏi: “Sở Úc năm đó rốt cuộc bên ngoài thế nào rồi hả ? Khiến cô giận đến điên khùng chạy?”

Cái vấn đề này chưa từng có người nào

hỏi, tất cả những người biết An Tiểu Tâm cùng Sở Úc qua lại với nhau

cũng muốn hỏi cái chuyện này, nhưng không có có một người giám hỏi.

Hiện tại Anh Bồi là người đầu tiên hỏi , nhưng An Tiểu Tâm lại cảm thấy thật bình tĩnh tự nhiên, không cảm thấy đau đớn.

An Tiểu Tâm nghiêng đầu nhìn Anh Bồi, anh đang gối lên cánh tay, trong mắt lóe sáng tinh quang, nhìn mình chằm chằm.

“Không nói cho anh.” An Tiểu Tâm cúi đầu buồn buồn nhìn cà phê của mình, cô có chút không dám nhìn Anh

Bồi, lại có chút thương cảm với Anh Bồi. Nếu biết cô gái duy nhất mình

động lòng cùng người đàn ông khác ở trên giường hô mưa gọi gió, khẳng

định anh cũng sẽ rất khổ sở?

“Không nói thì thôi.” Anh Bồi

giật giật thân thể tìm kiếm một cái vị trí thoải mái, nhắm mắt lại,

trong lòng có chút nặng trĩu. Chẳ