The Soda Pop
Chỉ Muốn Có Được Tình Yêu Của Em

Chỉ Muốn Có Được Tình Yêu Của Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324713

Bình chọn: 10.00/10/471 lượt.

ại thiếu gia không hiểu nhìn cô hỏi: “Thế nào? Còn chưa làm xong sao? Tôi chết đói rồi.”

“A, xong rồi, xong rồi, tôi lập tức ra ngay đây.”An Tiểu Tâm

luống cuống tay chân bưng thức ăn lên, Anh Bồi không giải thích được

nhún nhún vai, thuận tay bưng canh gà chua cay lên, đi ra ngoài.

An Tiểu Tâm không dám suy nghĩ lung tung, vội vàng bày món ăn ra.

Anh Bồi tự giác đi đến phòng bếp lấy đồ, bới cơm, bày ghế, trong lúc làm hành động còn vô cùng tự nhiên thoải mái, giống như đây là nhà của anh

vậy.

Rốt cuộc ngồi vào bàn, An Tiểu Tâm có chút ngượng ngùng chỉ vào các món ăn nói: “Anh Bồi, làm không ngon lắm, anh chịu khó ăn nhá.”

An Tiểu Tâm hôm nay xuất ra cả mười phần công lực, làm canh gà chua

cay,cá Jinchang hấp, tôm tươi rang, cùng nấm rừng Hanako chiên.

Hiện tại sắc vị đủ cả được đặt trước mặt Anh Bồi, An Tiểu Tâm cảm

giác hình như là mình đang đối mặt với giám khảo, không khỏi khẩn

trương.

Anh Bồi không vội động đũa, ngược lại chống cằm, tỉ mỉ ngồi quan sát

Nhìn hồi lâu, anh mới lười biếng cầm chiếc đũa lên, trước gắp một miếng cá Jinchang, nhấm nháp một hồi, nói một câu: “Không có mùi vị gì, nhạt quá.”

Tiếp, anh lại ăn một miếng tôm, nhai nhai nói: “Quá nhiều dầu mỡ.”

Kế tiếp, anh lại gắp lên một miếng rau dại, nuốt xuống ừng ực rồi nói: “Hơi bị quá lửa!”

Anh Bồi nói một câu, sắc mặt của An tiểu Tâm chìm xuống một phần.

Cuối cùng, anh cầm cái muỗng nhấp một hớp canh gà chua cay, nhìn ánh mắt phẫn hận của An Tiểu Tâm, nói một câu: “Có chút cay.”

An Tiểu Tâm liều mạng đè nén tức giận trong lòng, bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười tiếp lời: “Ừ, tôi bỏ tiêu hơi nhiều.”

Anh Bồi ánh mắt không tán đồng nhìn An Tiểu Tâm một cái, nói: “Không, là không đủ cay. Tôi không thích có chút cay, tôi thích thật cay. Lần sau, cô cho thêm nhiều tiêu chút.”

An Tiểu Tâm đem chiếc đũa trong ta giơ lên cao, anh còn muốn lần sau?

Anh Bồi ngẩng mắt nhìn chiếc đũa, An Tiểu Tâm thoáng chốc thu lực, lại đem đũa nhẹ nhàng thả lại trên bàn.

Cô cắn răng nghiến lợi duy trì nụ cười: “Anh. . . . . . Bồi, khó ăn thế này, anh cũng đừng ăn nữa.”

Anh Bồi kỳ quái nhìn An Tiểu Tâm một cái nói: “Không được, không thể lãng phí.”

Kế tiếp, An Tiểu Tâm trợn mắt há mồm nhìn Anh Bồi cầm chén cơm lên,

bắt đầu càn quét món ăn trước mặt. Đại khái nhìn được một phút, An Tiểu

Tâm kịp thời tỉnh ngộ lại. Cô nếu không ăn thì tiếp đến cả cái xương cá

cũng không còn

Cô vừa nhét đồ ăn vào miệng, vừa khổ não nghĩ: “Anh Bồi, dáng vẻ

ăn cơm của anh nhìn qua rất lịch sự, nhưng vì cái gì món ăn biến mất

nhanh như vậy chứ? Không được, mau giành. . . . . .”

Một bữa cơm ăn giống như đánh giặc, hai người chống cái bụng ngồi phịch ở trên ghế.

Anh Bồi vẫn nói:

“An Tiểu Tâm, không được, bữa sau không thể ăn cơm nhanh như vậy, dễ dàng sinh bệnh bao tử .”

An Tiểu Tâm liếc mắt, nghĩ thầm, anh đừng đắc ý, đến chết không

không cho anh ăn.. Khó khăn lắm mới bình tĩnh lại được, Anh Bồi cầm tạp

dề mà An Tiểu Tâm vừa đặt trên ghế nói:”Cô làm cơm, tôi phải phụ trách rửa bát thôi.”

Nói giỡn, ai dám khiến đại thiếu gia anh rửa bát?

An Tiểu Tâm vội vàng đứng lên, lấy tạp dề, khiêm tốn nói: “Không cần, không cần, đợi lát nữa anh đi tôi dọn được rồi, làm sao để khách phải làm viiệc chứ.”

Anh Bồi nắm tạp dề không thả: “Tôi cũng chưa nói phải đi ngay nha, hay là để tôi giúp cô rửa.”

Đầu An Tiểu Tâm như trống đánh, chưa bao giờ thành tâm muốn rửa bát như lúc này: “Thật không cần, tôi đi rửa đây.”

Anh Bồi nghiêng đầu, từ trong túi quần lấy ra một vài gói cafe.Anh cầm ở trước mặt An Tiểu Tâm lắc lắc nói: “Nếu vậy để tôi pha café cho cô.Tôi mang về từ Mĩ, là café Blue Mountain chính hãng loại 1.”

“Thật? Khoác lác.”Ánh mắt An Tiểu Tâm sáng lên, nhưng ngay

sau đó không chấp nhận bị trêu chọc. Cô sau khi trở lại đã điều tra tư

liệu cà phê Blue Mountain, biết Blue Mountain thực sự đã được độc quyền

của Nhật Bản, đặc biệt là loại màu xanh núi, gần như không thể giao

dịch, từ lâu đã được độc quyền bởi giới quý tộc và người giàu có.

“Tôi làm sao mà khoác lác, đây là món quà bạn tôi cho – một bộ sưu tầm chuyên về café, cô thử xem sẽ biết.” Anh Bồi lắc lắc cái túi nhỏ trong tay, làm An Tiểu Tâm thấy hoa mắt.

An Tiểu Tâm nhìn chằm chằm cái đó cái túi nhỏ, nghĩ thầm, người có

tiền giống Anh Bồi, có Blue Mountain thật chắc cũng không cần phải ngạc

nhiên quá nhỉ?

Anh Bồi thừa dịp cô không có ý kiến phản đối, một tay cầm tạp dề,

một tay ôm bên hông An Tiểu Tâm. Hơi dùng sức, An Tiểu Tâm liền tiến lên một bước vòng giữa hai cánh tay anh, hai người thân thể gần gũi cách

nhau chỉ một cm.

Tim An Tiểu Tâm thiếu chút nữa nhảy khỏi ngực, sợ tới mức kêu to: “Anh làm gì đấy?”

Anh Bồi nghiêng mặt tới trước, đôi tay vòng qua hông của An Tiểu Tâm đem tạp dề thắt một nút ở sau lưng cô. Mặt của anh bên cạnh mặt An Tiểu Tâm, gần tới mức An Tiểu Tâm có thể ngửi thấy được mùi sữa tắm Anh Bồi

vừa tắm qua thơm mát rượi. Ngay lúc đó, hơi thở của Anh Bồi phả vào

chiếc cổ trắng nõn của An Tiểu khiến lông tơ của cô dựng đứng hết cả lên

Sau đó anh đứng thẳng người