Duck hunt
Chị Kế Của Lọ Lem

Chị Kế Của Lọ Lem

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323190

Bình chọn: 9.00/10/319 lượt.

ngọc bích bị xao vang.

Melanie đang lo âu bất an ngồi ở trên sô pha, nghe tiếng vội vàng nhảy dựng lên chạy ra mở cửa, ngoài cửa, quả nhiên là Sriranda.

“Thật tốt

quá! Chị còn đang nghĩ chừng nào thì em có thể trở về, nếu đến 2 giờ còn chưa trở về chị liền đi đón em, kết quả hiện tại vừa mới 1 giờ em đã

trở lại ……” Melanie kéo cô vào trong phòng, sau đó đóng cửa lại,“Thế

nào? Các em đã nói những gì? Sisi? Sisi?”

Sắc mặt Sriranda thực bình tĩnh, bình tĩnh làm cho người ta có chút sợ hãi.

Tâm Melanie bắt đầu trầm xuống,“Em gái thân mến? Đã xảy ra chuyện gì sao?

Hắn đã làm cái gì quá phận sao? Em nói chuyện a, vô luận như thế nào, mở miệng nói chút cái gì được không?”

Sriranda đưa chiếc hòm trong tay cho cô.

Melanie nghi hoặc mở nắp hòm ra, sau khi nhìn thấy ba viên ngọc nằm yên ổn bên

trong lại thất thố kêu ra tiếng : “Trời ạ, em lấy được! Ba viên em đều

lấy được!”

Nhưng mà trên mặt Sriranda lại không có nửa phần

vui sướng, duy trì một bộ dạng yên lặng, giống như tất cả cảm xúc đều bị đóng băng không thể biểu hiện ra được.

Melanie lôi kéo cô

ngồi xuống sô pha, ôn nhu nói : “Đến, hiện tại nói cho chị biết, nói cho người bạn em tin tưởng nhất Melanie, em làm thế nào mà có thể lấy được

ba viên ngọc này?”

Ánh mắt Sriranda thực mơ hồ,“Hắn tặng cho em ……”

“Tặng cho em? Không có điều kiện gì?” Sao có khả năng? Cái kẻ được xưng đại

vương lừa đảo lại làm ra cái loại chuyện lỗ vốn này sao? Melanie còn

đang kinh ngạc, Sriranda đã ôm cổ cô, thân mình bắt đầu run run, run rẩy làm cho người ta không biết làm sao, tâm loạn như ma.

Melanie đành phải không ngừng vuốt ve mái tóc của cô, mượn hành động này an ủi cô.

“Melanie……” Trong thanh âm của Sriranda tràn đầy thống khổ,“Melanie…… Chị biết không?”

“Biết cái gì? Em gái”

“Có một tên ngu ngốc! Thật là một kẻ đại ngu ngốc!”

Melanie ngẩn ra : Ngu ngốc? Cái gì ngu ngốc?

“Từ nhỏ hắn cũng rất ngốc, bên ngoài thì rất ra vẻ, nhưng kỳ thật một chút

cũng không biết tạo niềm vui cho con gái, bởi vậy thường xuyên chọc cho

cô gái thực tức giận……”

Này….. Chuyện này cùng chuyện các viên ngọc có quan hệ gì?

“Bởi vậy cái cô gái kia chán ghét hắn, chán ghét rất nhiều rất nhiều năm,

sau đó lại xảy ra một việc, cô gái ra đi, không thể mỗi ngày đều gặp mặt như trước kia, bởi vì mỗi khi ngẫu nhiên gặp mặt, hai người đều lớn

hơn. Ngu ngốc vẫn thực ngốc, vẫn không biết cách ăn nói, hai người vừa

thấy mặt liền cãi nhau, thậm chí còn nói ra câu muốn vĩnh viện oán hận

đối phương.” Sriranda chôn đầu trên vai Melanie , nói đứt quãng,“Hắn nói : ‘Hận tôi đi. So với chán ghét càng mạnh liệt oán hận tôi đi!’ biểu

tình khi hắn nói câu nói kia cô gái vẫn nhớ kỹ, rành mạch, một chút cũng chưa từng quên. Cũng từ một khắc đó cô đột nhiên ý thức được, ngu ngốc

trước giờ cô chán ghét, ở trong lòng cô thì ra vẫn vẫn tồn tại , giống

như gốc cây, mọc rễ, đâm chồi. Cô đột nhiên cảm thấy thực sợ hãi, vì thế mà bắt đầu trốn, né ra xa, nghĩ rằng chỉ cần giữ khoảng cách là có thể

thoát khỏi cái loại cảm giác vô lực này.”

Melanie nghe đến đó cuối cùng cũng hiểu được — cô là đang nói Isaac.

“Cô trốn, ngu ngốc liền truy, dọc theo từng nơi có dấu vết của cô mà tìm

kiếm, cuối cùng còn làm mình bị thương. Hắn biết cô gái sẽ không để ý

đến hắn, liền cố ý giả bệnh rất nặng, làm cho cô gái kia lo lắng, kết

quả lời nói dối bị vạch trần , cô gái càng thêm tức giận, bỏ qua những

cành hoa giải thích của hắn, hắn đưa, cô liền vứt bỏ. Kỳ thật cô cũng

không biết cô tức giận không nhận hoa của hắn như vậy là vì cái gì, có

lẽ chẳng qua là vì cô biết, hắn tuyệt đối sẽ không giận, vẫn sẽ lấy lòng cô.”

Melanie cúi đầu thở dài. Kỳ thật, tình yêu không phải

đều như vậy sao? Cãi nhau, phân phân hợp hợp, hợp tự nhiên đến không hợp tự nhiên đi. Người trong cuộc liều mạng để tâm vào chuyện vụn vặt,

người ngoài cuộc xen vào không những phí sức còn phí công.

“Lại sau đó, ngu ngốc biết cô gái luôn luôn tìm kiếm một thứ, hắn cũng biết

người nào có, vì có thể làm cho cô gái thuận lợi lấy được thứ đó hắn đã

phạm phải một việc hết sức ngu ngốc……”

Melanie nghe đến đó, nhịn không được hỏi : “Isaac làm việc gì ngốc ?”

Sriranda ngẩng đầu, đôi mắt mênh mông , tràn đầy bi thương : “Em nghe thấy hắn kêu Depp là anh trai.”

“Cái gì?”

“Depp là con tư sinh của Vera công tước.”

“A? Còn có việc này?” Melanie khiếp sợ! Chẳng lẽ lúc trước Sriranda nói là đi xác thực một chuyện quan trọng là chỉ chuyện này?

“Đó không phải trọng điểm, trọng điểm là, Isaac kêu Depp là anh trai!”

Melanie còn chưa thoát khỏi kinh ngạc, ngốc hỏi : “Hắn không nên kêu hắn ta là anh trai sao?”

“Melanie, một người có thân phận như Isaac thì không thể xưng hô loạn, chị có biết một tiếng gọi anh trai này có ý nghĩa không?”

Melanie nghĩ a nghĩ, chần chờ nói : “Ý nghĩa…… Hắn thừa nhận thân phận… Depp là con của Vera công tước?”

Sriranda trầm trọng gật gật đầu,“Như vậy,‎ ý nghĩa khi thừa nhận thân phân này là gì đây?”

“Ý nghĩa…… Depp mới là con trai lớn của Vera công tước, có được…… Quyền kế thừa?” Melanie nghĩ đến đây, giật mình che miệng