Polaroid
Chị Kế Của Lọ Lem

Chị Kế Của Lọ Lem

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322960

Bình chọn: 9.00/10/296 lượt.

có áo khoác bụi màu

lam, váy màu xanh lá mạ, cùng với đai lưng màu đen……

Cô còn cắt tóc của mình để làm chút tóc giả cho búp bê.

Tuy rằng không đẹp như tưởng tượng, vải dệt lại khác nhau, nhưng bằng vào

thủ công xuất sắc con búp bê vải kia vẫn rất khá. Trong một đoạn thời

gian rất dài sau đó, cô đến chỗ nào cũng đều mang theo nó, một tấc không rời.

Cô nhớ rõ mình có bao nhiêu yêu nó, cũng nhớ rõ kết cục cuối cùng của nó.

Thiếu gia tôn quý thấy con búp bê vải kia liền đoạt lấy, cười ha ha;“Trời ạ,

trên thế giới này cư nhiên lại có con búp bê vải khó coi như vậy ! Mọi

người mau đến đây mà xem này.”

Cô xông lên muốn lấy về nhưng lại bị vài đứa bé trai ngăn lại, đem cô đẩy ngã trên mặt đất.

“Là mày ?” Bị phá hư tâm tình tiểu thiếu gia nhạo báng nói,“Quả nhiên, chủ

nhân là người quái dị thì búp bê cũng không thể nào dễ nhìn.”

“Trả lại cho tôi!”

“Không trả, không trả, sẽ không trả.” Đứa bé trai cầm lấy một chân của búp bê ở trong phòng gọi tới gọi lui, những đứa bé trai khác cũng đều đi theo ồn ào, sau đó trong một lúc bất cẩn, chân búp bê trơn tuột khỏi tay hắn

bay thẳng vào lò sưởi trong tường.

Đó là mùa đông, lò sưởi trong tường thực nóng. Vải dệt gặp lửa thì ngay lập tức thiêu đốt .

Tất cả các đứa nhỏ đều sững sờ.

Cô hét lên một tiếng chạy lao qua muốn cứu búp bê vải kia, nhưng nó cháy

thật sự quá nhanh, cuối cùng cô chỉ kịp cứu trở về một cái đầu.

Chiếc mũ màu đỏ lệch qua, mặt búp bê bị lửa xém một bên. Cô gắt gao ôm cái

đầu kia, nước ở trong hốc mắt đảo quanh lại chết sống cũng không chịu

chảy xuống.

Những đứa bé trai hoảng, lập tức giải tán.

Người khởi xướng cũng ý thức được mình đã làm một việc quá đáng cỡ nào,

nhăn nhó đến gần cô vài bước, ấp a ấp úng nói : “Cái kia…… Dù sao búp bê này cũng khó coi như vậy, cháy thì cháy đi. Ta cho cô con tốt hơn, cô

muốn bộ dáng gì ?”

Cô bỗng dưng ngoái đầu nhìn lại, trừng mắt hung dữ nhìn cậu.

Hình ảnh trong trí nhớ dừng ở cặp mắt nén hỏa giận kia, sau đó, lượn vòng về tới hiện tại.

Mà cái tên đầu sỏ gây nên kia chính là Isaac.

Anh ta còn mặt mũi nhắc lại chuyện này?

Isaac cười cười, buông tay nói : “ Trí nhớ của con người thực khó có thể tin, thế nhưng ta còn nhớ rõ chuyện kia, từng cái chi tiết đều thực rõ ràng, tựa như vừa mới phát sinh ngày hôm qua. Nhưng mà, nếu bởi vậy mà cô

chán ghét ta, như vậy ta bồi thường cho cô con búp bê vải khác được

không?”

Sriranda trừng mắt nhìn hắn, đông cứng trả lời : “Cám ơn, hiện tại tôi đã không còn thích búp bê vải .”

“Ta biết, hiện tại cô chỉ thích châu báu.”

Đúng vậy, hiện tại cô chỉ thích châu báu. Bởi vì châu báu theo mỗi góc độ

đều là cực kì sang quý , nó nhỏ hơn tiền, nhưng giá trị so với tiền càng cao hơn.

Bởi vậy không khỏi lại nghĩ tới lần mà Nicole

tiên sinh trước khi đi chợ từng hỏi qua ba người con gái muốn cái gì,

Nicole muốn quần áo xinh đẹp, đó chỉ là hư vinh nhất thời; Cinderella

muốn nhánh cây, đó là duyên phận khó lường; Chỉ có cô, muốn châu báu,

vừa thực tế lại lợi ích

Cô đã trở nên đáng sợ cỡ nào.

May mắn cha đã ra đi.

Nếu không khi thấy bộ dạng hiện tại của cô không biết sẽ thương tâm thất vọng bao nhiêu.

Ông là tín đồ gầy yếu của Cơ Đốc Giáo, cả đời chưa bao giờ làm chuyện gì

thẹn tâm, rõ ràng mình cũng chẳng phải là người có tiền gì còn thường

xuyên quyên tiền giúp trẻ em ở cô nhi viện.

Vì sao mình cùng Nicole lại không có nửa điểm giống ông?

Sriranda nghĩ không rõ.

Chú ý tới chút mềm mại trong mắt cô, Isaac nhân cơ hội nói : “ Sắp tới là

đến mùa hoa sen mở đẹp nhất . Trong hoa viên Nicole có hoa sen không?”

Sriranda lắc đầu.

Đó là thú vui mà sinh tiền cha yêu nhất .

Ông tự tay vì trang viên Vienna Caesar trồng một khu vườn hoa sen rộng lớn, sắc đỏ thẩm, màu đỏ chanh, thuần trắng sắc, màu xanh nhạt…… Mỗi khi đến tháng năm, liền nở ra vô cùng rực rỡ sáng lạn. Trong đó còn có một đóa

hoa đỏ tươi, nhụy hoa màu trắng, cha nói đóa hoa đó gọi là minerva, ý tứ chỉ nữ thần trí tuệ, rất giống cô……

Sau khi bước vào trang viên Nicole cô không còn thấy vườn hoa trăm sắc ấy. Cũng không phải

không có cách trồng, mà là trong tiềm thức của cô cảm thấy hoa kia là

thuộc về cha ,để loại hoa tượng trưng cho cha tiến vào nhà Nicole là

châm chọc cỡ nào.

“Như vậy……” Isaac cẩn thận lựa chọn tìm từ, vẻ mặt cẩn thận,“Có muốn đến thăm Vienna Caesar một chút hay không?”

Thấy cô giật mình, anh lại làm như không để ý nói,“Trở nên nổi bật liền quên nguồn cội cũng không tốt. Mặc kệ nói như thế nào thì nơi đó cũng được

xem là cố hương của cô.”

Sriranda không thể xác định,“Anh…… Là đang mời tôi đến trang viên Vienna Caesar sao?”

“Sai rồi, hẳn là nói như vầy, là Isaac thiếu gia tôn quý cho cô cơ hội đến

thăm Vienna Caesar.” Hắn cố ý bày ra sắc mặt bức người cao ngạo, nhưng

trong đôi mắt tất cả đều là ý cười.

Sriranda có chút do dự.

Cô bị anh gợi lên tưởng niệm, bỗng nhiên rất muốn đến xem căn phòng ở mà cô từng sống qua, còn có khu vườn hoa sen kia.

“Ngẫm lại xem, rất thú vị không phải sao? Cô quần áo đẹp đẽ, thân phận khác

hoàn toàn với trước kia. Trước kia, người khác