
a, mọi người đều nói anh là hoa hoa công tử, không có một câu nói
thật.”
Isaac ?
Thần kinh của cô lập tức căng thẳng.
“ Không có biện pháp, trên đời luôn có một số người không có năng lực lại ghen tị người khác xuất sắc hơn mình, ta đã quen với những chửi bới của bọn họ”.Giọng nói hoa lệ du tai vang lên, mang theo ba phần lười nhát,
bảy phần lỗi lạc trời sinh, tựa như âm ngân lướt qua thủy tinh, gợi cảm
liêu nhân. “ Nhưng thông minh như Cairo thiểu thư, khẳng định sẽ không
tin vào những lời đồn vô căn cứ này, phải không?”
Cô gái nhất thời trở nên lắp bắp, “A, kia, đó là tất nhiên. Trên thực tế
tôi thật cao hứng khi nhận được lời mời của ngài, tôi đối với trang viên Vienna Caesar mộ danh đã lâu. Nghe nói nó được xưng là đệ nhất tam đại
trang viên đẹp nhất Maya đại lục.”
Trang viên Vienna Caesar
Gió đêm như một bàn tay nhấc lên chiếc khăn che lấp trí nhớ, chuyện xưa trước kia tại trong một chớp mắt này ào ào tuôn đến.
Sriranda không khỏi có chút hoảng hốt, ngay tại lúc cô đang run sợ thì hai người nói chuyện ở phía sau lùm cây cao cao kia cũng xuất hiện trên bãi cỏ
ngoài ban công.
Cô gái đi ở phía trước bộ dạng mười sáu,
mười bảy tuổi, thân hình tinh tế, bộ dạng thanh tú. Nhưng mà khi cùng
người còn lại xuất hiện thì cô ấy cùng chung quanh mình, tất cả nhất
thời đều thành phai nhạt hư vô.
Đó là một thiếu niên vô cùng vô cùng xinh đẹp.
Mi như viễn sơn, mắt sáng như sao, con ngươi là một sắc phỉ thúy thuần
khiết, trong linh động lại lộ ra một loại khôn ngoan xinh đẹp. Mà môi
hắn rất mỏng, khóe môi hơi hơi kéo về phía bên phải, giương lên một độ
cong trêu tức, mang theo mị hoặc ái muội.
Sriranda mặt
không chút thay đổi nhìn bọn họ, cô biết anh ta đã hơn mười lăm năm,
không ai có thể rõ ràng tính cách ác liệt của anh ta hơn cô. Vị này là
con trai độc nhất của Vera công tước – Isaac thiếu gia, là một hoa hoa
công tử thủ đoạn cực kì cao minh. Nói dối đối với anh ta mà nói tự nhiên như hô hấp vậy, bề ngoài của anh ta có bao nhiêu đa tình thì bên trong
anh ta có bấy nhiêu lạnh lùng ; biểu hiện có bao nhiêu ôn nhu kỳ thật
toàn là tàn khốc. Làm cho những cô gái đáng thương này càng bi ai.
“ Hi__” Thiếu niên nhìn thấy cô, nâng bàn tay phải lên thân thiết chào
hỏi với cô, trên cổ tay phải của anh có một chiếc khăn lụa thắt hình
cánh bướm, đồng sắc với lễ phục dạ hội lại càng tăng thêm nét phong lưu.
Phản ứng đầu tiên của cô là xoay người rời đi.
Thiếu niên ở phía sau cười theo nói : “ Vương tử còn chưa có vào đâu, cô không cần khẩn cấp như vậy.”
Sriranda ở trong lòng thở dài __cô biết chỉ cần gặp anh ta thì sẽ không có chuyện gì tốt, quả nhiên vừa mở miệng đã chèn ép.
Cô gái tên Cairo tò mò hỏi : “ Isaac thiếu gia, anh quen cô ta.”
Isaac nháy nháy mắt, “ Đương nhiên, cô gái may mắn nhất thành Jacob sao có thể không biết đây ?”
“Di ? May mắn nhất?”
Sriranda dừng bước, quay lại lạnh lùng mở miệng : “ Vẫn đáng ghét như vậy, đã
lâu không thấy mà anh còn chưa học được phong độ của một thân sĩ nên có
hay sao?”
“ Thân sĩ” Isaac giơ khóe môi lên, “ Nếu cô là thục nữ, ta nhất định sẽ thực thân sĩ”. Ngụ ý vẫn là chửi bới cô.
Sriranda bắt đầu hối hận, cô vốn không nên ra đây, hiện tại rời khỏi còn kịp. Ai ngờ cũng tại lúc đó Isaac lại nói thêm : “ Lúc trước ta luôn luôn nghĩ
tối nay cô sẽ xuất hiện với bộ dạng gì.”
Cô nhướng mi, chờ
đợi câu nói không dễ nghe tiếp theo của anh ta, ai ngờ anh ta mỉm cười,
ánh mắt màu xanh biếc lóe ra ánh sáng nhu hòa, không chút che giấu
thưởng thức cùng ca ngợi ở bên trong , “ Đêm nay cô thật xinh đẹp,
Sriranda.”
Lời nói thật hợp ý người. Chỉ tiếc cho tới bây
giờ cô đối với những lời khen tặng luôn miễn dịch, huống chi nó còn xuất ra từ miệng của một đại vương chuyên nói lời hoa mĩ, “ Phải không ? Cảm ơn”
“ Bởi vậy ta nghĩ vương tử sẽ mời cô khiêu vũ đầu tiên.” Thưởng thức trong nháy mắt rút đi chuyển thành chế nhạo.
Sriranda lười biện giải, xoay người, lúc này đây sẽ không lại quay đầu.
Vào trong cung điện, như lời Isaac nói, vương tử còn chưa có xuất hiện,
trong đại sảnh xa hoa sáng ngời đều là người, các loại nước hoa xen lẫn
vào nhau tạo thành một hương vị quái dị không nói nên lời. Cô cảm thấy
có chút đau đầu, mắt thấy một bên đại sảnh có một gian phòng nhỏ dành
cho khách nghỉ ngơi liền đi vào.
Trong gian phòng nhỏ bày
rất nhiều sô-pha. Cô đem đèn tắt đi, chọn một góc sáng sủa đưa lưng về
phía cửa, tà tà nằm xuống, nhu ấn cái trán của mình, mỏi mệt lại thỏa
mãn thở dài.
Anh gầy.
Tuy rằng không hiện rõ
nhưng trong lòng cô rõ ràng. Y phục đến thân, cơm đến miệng. Những ngày
an nhàn sẽ chậm rãi ăn mòn thân thể khỏe mạnh do vất vả cần cù rèn luyện nên. Kết quả nuông chiều từ bé chính là dễ dàng tha thứ giá trị bắt đầu trở nên càng ngày càng thấp.
Tạp âm cùng không khí ngột ngạt làm cho đầu cô phát đau.
Cái vũ hội quỷ này rốt cuộc đến khi nào mới chịu bắt đầu ? Còn cái quỷ
vương tử kia sao còn không chịu ra ? Vì sao cô phải tham gia cái loại vũ hội không dinh dưỡng này ? Cùng một đám người nhàm chán cùng nhau tiêu
sài phung phí t