
” Sriranda chậm rãi xoay qua, lạnh lung nhìn anh,“Anh là đến thương hại tôi sao? Hay là đến xem tôi xấu mặt ?”
Đồng tử Isaac co rút một chút,“Cô cảm thấy bộ dáng của ta là tới chê cười
cô, hay là đáng thương cô? Sriranda, cô là đang vũ nhục ta, hay là vũ
nhục chính cô?”
Sriranda trầm mặc.
Isaac cầm tay cô càng chặt, hỏi : “Sriranda, vì sao buổi chiều không chịu nói thật?”
“Có quan trọng sao?”
“Cô thà rằng bày mưu cho ta mua vòng cổ của cô, cũng không chịu nói cho ta biết chân tướng sự việc, vì cái gì?”
Sriranda liếc mắt nhìn anh một cái, ánh mắt châm chọc vô cùng,“Vì cái gì? Bởi vì bày mưu dụ anh mua vòng cổ của tôi, bất quá chỉ là một cuộc giao dịch,
đối với song phương mà nói chỉ cần tiền hàng thanh toán xong, ai cũng
không thua thiệt ai; Còn nói ra thì cũng như là anh đang ban ân cho tôi — khác nhau lớn như vậy, anh nói tôi vì sao lại chọn cái trước?”
Con ngươi Isaac từ thiển biến thâm, lại từ thâm biến thiển, cuối cùng gật
đầu nói : “Ok, chúng ta làm giao dịch. Ta mang đến năm trăm vạn tiền mặt đang ở ngay trên xe của ta. Bởi vậy, mong cô hãy đem chiếc vòng cổ ngọc lục bảo bán cho ta.”
Sriranda bình tĩnh nhìn chăm chú vào
anh, bình tĩnh làm cho người ta cảm thấy sợ hãi. Từ nhỏ, chỉ cần cô lộ
ra vẻ mặt như vậy, anh biết tiếp theo sẽ không phải là vô việc an thân,
mà là mưa rền gió dữ mãnh liệt.
Quả nhiên, cô kéo môi, dùng thanh âm so với nước còn đạm hơn, từng chữ từng chữ nói : “Thực đáng
tiếc. Hiện tại tôi không muốn làm bút giao dịch kia nữa.”
“Cái gì?”
“Ý tứ chính là mỗi cuộc giao dịch đều cần một cơ hội, mà anh, đã bỏ lỡ một lần cơ hội duy nhất kia.” Sriranda thong thả lại kiên định rút tay mình từ trong bàn tay anh ra.
_________________________________
“Sriranda, thời điểm này không nên cậy mạnh. Đúng vậy, ta thừa nhận buổi chiều ta
đã hiểu lầm cô, bởi vậy lúc ấy ta rất tức giận, mới mở miệng không suy
nghĩ nói ra rất nhiều lời không nên nói…… Ta hướng cô giải thích.”
“Không cần. Tôi không cần giải thích của anh, tôi cũng không có cậy mạnh. Tôi
giống loại người vì cậy mạnh mà ủy khuất chính mình sao?”
“Cô……” Isaac nheo ánh mắt lại, ánh mắt bắt đầu nhíu lại, thật lâu nhìn chằm
chằm cô. Mưa bên ngoài dường như càng lớn , xao cửa sổ thủy tinh phách
phách rung động.
Ngọn đèn mờ nhạt, ánh lên mặt mày của anh
cùng với của cô đều dẫn theo ba phần ngăn cách mơ hồ, giống như giữa anh và cô cách một con sông, ai cũng đi không chịu tiến vào thế giới của
đối phương.
Isaac lui về phía sau từng bước, hai bước, ba
bước, dừng lại, nhìn cô, ánh mắt dần dần rõ ràng,“Cô sở dĩ cự tuyệt ta,
nhất định là đã giải được nguy cơ trước mắt, nói cách khác, cô dùng một
cách khác lấy được tiền…… Đúng hay không?”
Anh quả nhiên thực hiểu cô – cũng như cô hiểu anh.
Sriranda cam chịu.
“Như vậy lại để cho ta đoán một chút, người giúp cô giải quyết nguy cơ là……” Con ngươi xanh biếc chuyển thành một màu xanh lục, Isaac phun ra bốn
chữ cuối cùng, thanh âm nặng nề,“Vương tử điện hạ?”
Sriranda không kiên nhẫn nghiêm mặt, không nghĩ lại nói tiếp chuyện này,“Vô luận là ai, đều không có lien quan gì với anh.”
Isaac nhướng nhẹ lông mi, nửa ngày mới gật gật đầu, trên mặt anh lại hiện ra
chiêu bài tươi cười — lười nhác, giảo hoạt, chẳng hề để ý lại ngạo mạn
mười phần,“Cũng đúng. Sriranda tiểu thư luôn luôn rất có bản lĩnh, căn
bản không tới phiên ta tốn tâm tư gì, sao ta lại quên được điểm này
đây?”
Sriranda không có lên tiếng.
Isaac còn
nói : “Chúc mừng cô rốt cục thông suốt , biết ai mới nên nắm chắc, cùng
với người có thể nắm chắc…… Nhưng mà cũng đừng quên lời nhắc nhở của ta, không có vương hậu ủng hộ, cô làm Vương phi bất thành.”
“Chuyện này không nhờ các hạ quan tâm .”
Isaac đánh giá cô, một bên xem một bên lắc đầu, thanh âm lỗ mãng : “Khéo đưa
đẩy chút đi, Sriranda. Muốn ở trong hoàng cung sinh tồn, tính cách như
vậy sẽ chịu thiệt . Đúng vậy, hiện tại xác thực cô đã là một tiểu thư
quý tộc cao quý tao nhã, nhưng nếu không học được khiêm dung hàm súc của các cô ấy thì vẫn không được .”
Sriranda nhíu mày, cô bỗng nhiên cảm thấy thực tức giận, mỗi câu mỗi chữ của anh nghe vào lại chói tai đến vậy, bức cô phát hỏa.
Cố tình Isaac dường như hoàn toàn không lưu ý đến vẻ mặt trầm xuống của
cô, tiếp tục nói : “Haera vương tử là người giàu suy nghĩ của những nhà
không tưởng, theo trình độ nào đó mà nói, anh ta so với ta càng thêm tùy ý làm bậy, bởi vậy, anh ta sẽ ở trong nhiều cô gái như vậy lựa chọn cô, một chút cũng không ngạc nhiên. Nhưng, lựa chọn cô là một việc còn có
thật sự cưới cô không lại là một việc khác. Rất nhiều thời điểm anh ta
chỉ biết hành động, nhưng không thể gánh vác hậu quả……”
“Đủ!”
“Thay cách nói khác, anh ta không thoát được bàn tay của vương hậu……”
Sriranda không thể nhịn được nữa, thét to : “Tôi nói, đủ!”
Thanh âm tê liệt bén nhọn xẹt qua màn đêm yên tĩnh, trong lúc nhất thời, toàn bộ không gian đều có tiếng vang : “Đủ — đủ — đủ –”
Isaac nhắm miệng lại,lông mi thật dài để lại chiếc bóng trên khuôn mặt, làm
cho người ta nhìn không tới ánh mắt, cùng với cảm