
tại lúc này đưa tay đẩy anh ra.
Hưng phấn biến thành thất vọng, thời gian ngọt ngào quá ngắn, còn chưa tinh tế cảm nhận đã chấm dứt.
Người hầu ho khan một tiếng, làm bộ cái gì cũng chưa thấy tiếp tục đi về phía trước, sau đó mở cửa vào một cái phòng.
Hai người bên cửa sổ, anh nhìn cô, cô xem anh, không khí cổ quái, cũng rất thú vị.
“Cô –”
“Anh –”
Đồng thời há mồm nói một chữ lại cùng lúc dừng lại, Isaac mỉm cười còn Sriranda đỏ mặt cùng nhìn lẫn nhau.
Cuối cùng vẫn là Isaac chớp chớp mắt, ôn nhu nói : “Cô nói trước đi.”
“Thương hội sẽ lập tức bắt đầu, hôm nay là ngày cuối cùng…… Ý của tôi là, thật
vất vả để đến Florence, tham dự thương hội mỗi năm một lần, như vậy……”
Cô ngừng lại, rõ ràng chỉ là một câu nói đơn giản lại bị nói thành đứt
quãng, thật đúng là, có cái gì mà khẩn trương , cứ như bình thường là
được a, cô đường đường là cao thủ khống chế cảm xúc, lại tại thời điểm
này như một cô gái nhỏ ngốc nghếch, nhịp tim đập thật nhanh……
Nhưng mà, Isaac lại vừa nghe đã hiểu ý của cô, săn sóc tiếp lời : “Cô muốn
nói là, hôm nay là ngày cuối cùng của thương hội, chúng ta cùng nhau
tham gia, đúng không?”
Hắn cố ý tăng thêm hai chữ “Cùng nhau”, nghe mà lòng người tê dại.
Sriranda gật đầu, ừ một tiếng.
Ánh mắt Isaac lòe lòe tỏa sáng : “Được, như vậy bây giờ chúng ta tự trở về
phòng thay quần áo, mười lăm phút sau gặp nhau ở đại sảnh, sau đó cùng
nhau vào hội trường, được không?”
Cô lại lần nữa gật đầu.
“Như vậy…… Hiện tại……” Hắn cũng nói rất chậm, giống như không đành lòng chấm dứt, kéo dài được một giây thì một giây.
“Chúng ta đều tự trở về phòng đi.” Sriranda đề nghị.
Vì thế Isaac gật đầu.
Lại không động đậy.
Cuối cùng, vẫn là Isaac chịu đựng không được bầu không khí không được tự
nhiên này, cười ra tiếng. nói : “Khụ, thật là kỳ quái, hình như cũng
không có gì …… Cô đi trước đi, tôi nhìn cô đi rồi sẽ đi.”
Sriranda cảm thấy cứ tiếp tục như vậy cũng kỳ quái, vì thế theo lời xoay người
đi về phía cầu thang. Nhưng không biết vì cái gì, rõ ràng đầu óc đang
nói đi mau đi mau, nhưng hai chân lại như có ý thức của chính mình mà di chuyển từ từ. Nhịn không được ngoái đầu nhìn lại liền thấy Isaac đang
cười với cô, vì thế trái tim bối rối nhất thời an tĩnh lại, quay đầu
cười với anh, rồi không chút do dự chạy nhanh xuống lầu.
Sau khi trở lại phòng, cô liền mở tủ đồ đem tất cả các quần áo lấy ra, mỗi một bộ đều thử qua một lần.
Thế nên khi Melanie rời giường nhìn thấy hình ảnh kỳ lạ này thì buồn ngủ
liền biến mất, hiếu kỳ hỏi : “Sisi, em đang làm cái gì vậy? Bộ dạng
này…… Là muốn chạy nạn sao?”
“Vì sao chị không nghĩ tới phương diện tốt hơn? Có lẽ……” Sriranda hé miệng cười,“Em chỉ là muốn đi – hẹn hò?”
“Lần này nhận lời mời của ai? Gary vương tử? Depp tiên sinh? Jaquen tiên
sinh?” Hơn nữa, cô chưa từng thấy bộ dạng cô ấy vui vẻ đến thế, từ đuôi
lông mày đến khóe mắt đều hàm ẩn nhu tình như có thể hòa tan mọi thứ.
“Không nói cho chị!” Sriranda nghịch ngợm nháy mắt, sau đó cầm lấy một chiếc
váy dài màu vàng nhạt, ướm lên người mình xoay qua xoay lại,“Melanie,
chị cảm thấy cái này thế nào? Nhìn đẹp không?”
Đẹp?!
Sriranda cũng sẽ chú trọng quần áo sao? Từ khi quen biết cô ấy tới nay,
quần áo cô bé này mặt chỉ có một mục đích duy nhất đó là – có thể thuận
lợi hoàn thành kế hoạch. Mà bây giờ lại bắt đầu chú ý bề ngoài, thật
đúng là…… Rất quái dị nha!
Trước khi đi hoa viên vẻ mặt cô
ấy vẫn ảm đạm, thế mà vẻ mặt lúc này còn kém chưa tới mức mặt tươi như
hoa thôi, chẳng lẽ lúc ở trong hoa viên đã xảy ra chuyện tốt gì mà cô đã bỏ lỡ sao?
Melanie một bên đoán mò, một bên trả lời : “Màu vàng nhạt không tệ, có vẻ sáng sủa.”
Sriranda lại do dự,“Em cảm thấy hình như quá non, quả nhiên vẫn màu tím thích
hợp với em hơn? Nhưng, thường xuyên mặc màu này cũng không mới mẻ…… Nếu
không mặc màu lục? Ai, ngày hôm qua đã mặc rồi ……”
“Sisi……” Melanie thử gọi.
Sriranda ừ một tiếng, quay đầu nhìn cô.
Melanie nhíu mày nói : “Sisi, em không có việc gì thật chứ?”
“Cái gì?”
“Chị nói, em không có chuyện gì chứ?”
Sriranda hiểu, đang cầm quần áo mà mặt hơi hơi đỏ lên : “Em…… Thế này rất kỳ quái sao?”
“Không phải ‘rất’ kỳ quái, là ‘cực kì’ kỳ quái!” Melanie lắc lắc đầu, cố tình
thở một hơi thật dài, nói “Em hiện tại giống như cô gái nhỏ lần đầu tiên hẹn hò, lề mề, lo lắng đến lo lắng đi, thật thú vị.”
Chỉ là trêu chọc nhưng mặt Sriranda lại càng đỏ.
Không thể nào? Chẳng lẽ bị cô nói trúng?
Giống như thấy được sự kinh ngạc trong mắt cô, Sriranda đột nhiên ôm lấy một
chiếc váy dài màu rượu đỏ rồi nói : “Chị nói bậy, em mới không có như
thế đâu.” Sau đó cũng không quay đầu lại đi vào phòng thay đồ.
Để lại Melanie giật mình đứng người, hoàn hoàn toàn toàn ngây người –
“Chị nói bậy, em mới không có như thế đâu.”
Trời ạ, Sisi là đang…… làm nũng với cô sao?
Sriranda thay chiếc váy màu rượu đỏ, trên tóc buộc một chiếc khăn lụa hoa văn
màu đỏ, ban đầu định đeo chiếc vòng tay thủy tinh đen, nghĩ nghĩ lại đặt vào hộp, sau đó cầm hộp gỗ đi tới cửa.
Kim đồng hồ chỉ tám giờ bốn mươi, cô lại lần nữa