pacman, rainbows, and roller s
Châu Viên Ngọc Ẩn

Châu Viên Ngọc Ẩn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325931

Bình chọn: 8.5.00/10/593 lượt.

t dao động đánh vào trên ngực hắn.

- “Đi ngủ đi.” Hắn gian nan phun ra vài chữ, rất sợ muộn một chút nữa sẽ phải hối hận.

- “Ta muốn ngủ ở đây.” Nàng lấy lý do thoái thác như vậy kỳ thực dụng ý rất đơn giản, hoàn toàn không ngờ càng nhiều, càng sâu. Chỉ là một hồi

sợ hãi cùng hoảng loạn nhưng ngay sau đó là cảm giác an toàn. Nàng tham

luyến hơi thở hắn, muốn ở trên người hắn tìm kiếm một loại an toàn cùng ỷ lại, lau đi sự kinh sợ vừa rồi. Mà nghe vào trong tai hắn nhưng là ầm

ầm một tiếng, đưa toàn bộ lý trí đánh bay. Nàng cứ như vậy ôm lấy cổ

hắn, không buông tay, giống như lạc trong sa mạc tìm được suối nước

ngọt, gột rửa sự lo lắng cùng bất an trong lòng.

Hương thơm của

nàng như một nụ hoa, nở rộ dưới môi và bàn tay của hắn. Hắn chỉ còn sót

lại một chút trấn tĩnh muốn kiềm chế dục vọng đang sôi lên, cách một lớp y phục, cảm giác rõ ràng bộ ngực mềm mại của nàng phập phồng nhấp nhô,

kích thích mọi giác quan của hắn, hận không thể sinh ra trăm ngàn cánh

tay ở trên mỗi tấc da thịt của nàng tinh tế vuốt ve. Trong đầu xuất hiện một màn xuân sắc khi ở biệt viện An vương, cơ thể nàng như một đóa hoa

mới hé hoàn mỹ diễm lệ, kinh ngạc nhìn thấy mà khắc cốt ghi tâm.

Hắn do dự mà quyết định thật nhanh, vẫn là tạm gác lại chờ đến ngày thành

thân. Trời đất giao chiến trong lúc đó, nàng dường như không biết nguy

hiểm, một mặt áp sát vào người hắn, thậm chí có phần chủ động. Ngón tay

rụt rè ở trước ngực hắn vuốt ve một chút, không có trình tự cũng không

có phương hướng, lúc chạm phải một cái đỉnh nhô cao giống như nhớ đến

cái gì vội lùi về rồi dừng lại, đặt tay lên ngực hắn muốn cảm thấy tim

hắn đập dồn.

Kế Diêu tựa hồ có thể nghe thấy huyết mạch mình như

một dòng nước chảy xiết không có điểm dừng, những bức họa trong quyển

sách của Tiểu Chu đột nhiên hiện lên trong đầu, như lửa cháy lan ra đồng cỏ đem một chút lý trí cuối cùng của hắn trong nháy mắt đốt sạch, hóa

thành bột mịn.

Áo đơn khinh bạc, từng lớp từng lớp thoát ra.

Nàng cư nhiên không có một tia kháng cự, tùy ý quần áo bị hắn cởi ra như một cánh bướm phá kén bay ra. Bóng đêm như mực, không có ánh sáng, chỉ có

xúc cảm từ bàn tay và bờ môi thơm ngọt. Trong bóng tối sờ soạng lại càng thêm thần bí mê người, hắn trước sau vô sự tự thông, lần này cũng không ngoại lệ. Ngón tay nhẹ nhàng, dựa vào trực giác ở trên người nàng di

chuyển. Núi cao hồ nước sâu kiều diễm vô hạn, phong cảnh xa lạ, cực độ

kích thích. Hắn say mê ở trên người nàng tinh tế mút vào, một tấc dao

động, giống như nàng là một thức rượu ngon, hoàn toàn làm hắn mất lý

trí. Hắn thầm nghĩ say, ở trên người nàng.

Da thịt hắn nóng bỏng, hâm nóng cả người nàng. Đem sự lạnh lẽo còn sót lại trong thân thể nàng toàn bộ xua tan. Nàng gắt gao ôm hắn, đem chân đặt ở giữa hai chân hắn, tham lam muốn hút thêm độ ấm. Nhưng mà hắn lại đem nàng tách ra.

Cảm giác nóng bỏng xa lạ, nàng lúc này mới sinh ra một tia sợ hãi. Thời

điểm cuối cùng, sự sợ hãi cùng hạnh phúc ở trong lòng mâu thuẫn dây dưa. Tựa hồ đây là thiên kinh địa nghĩa nước chảy thành sông, cơ thể cũng

không nghe theo sự sai bảo mà khẩn trương, tư thế xa lạ, thể nghiệm xa

lạ khiến nàng vừa thẹn vừa sợ, chờ mong rồi lại kháng cự sự xâm lược.

Hắn giương cung bạt kiếm chờ đợi, dò hỏi, tên đã lên dây, cũng không thể theo nàng lui về phía sau.

Nàng hô nhỏ một tiếng, ngón tay bấu

chặt vào lưng hắn. Tiến quân thần tốc, sắc bén như lưu quang, ra tay mau lẹ cương mãnh. Một kích tức trúng, mặc dù không có đối thủ, nhưng so

với chinh phục toàn bộ cao thủ có cảm giác sảng khoái hơn, rút ra nhập

vào khí thế lượn vòng như mây, là bảo kiếm tìm được bao kiếm thích hợp,

sít sao bao lấy, trong cương có nhu, lấy nhu khắc cương.

Thân thể nàng nhẹ nhàng run rẩy, nhịp nhàng theo luật động của hắn. Tầng tầng

lớp sóng đem nàng nhấn chìm, giống như thủy triều quét qua, một ba lại

khởi.

Khoái cảm vô hạn bao vây lấy hắn, giống như nước biển cuộn

trào mãnh liệt, làm cho chiếc thuyền bên trên dập dềnh dập dềnh, lên

xuống nhấp nhô, mặc sức buông thả. Lần đầu tiên có một loại hạnh phúc

như thế, hạnh phúc đến đầu quả tim ôn nhu đau nhức.

Chưa từng có

một loại mất đi cam tâm tình nguyện như thế này, ngọt như đường. Nàng ở

dưới thân hắn thở dốc, mỗi một lần tấn công đều sắc bén mạnh mẽ.

Cũng khiến cho nàng cảm giác được cơ thể mình nhỏ bé yếu ớt và vô lực, mỗi

một lần xâm chiếm đều là ngọt ngào đau đớn cùng cam nguyện. Nàng đã là

người của hắn, hắn cũng là của nàng.

Thời gian, nàng cảm thấy

thật dài, vô cùng vô tận. Hắn nhưng lại cảm thấy quá ngắn ngủi, chỉ một

cái chớp mắt, dục vọng chưa tắt.

Rạng sáng, tia sáng đầu tiên

chiếu qua khung cửa sổ, trong ánh sáng mập mờ, hắn thấy rõ nàng mệt mỏi

rã rời, sắc mặt ửng đỏ mang theo màn sương giống như mồ hôi, như nắng

sớm bao trùm lên đóa hoa, vừa mới nở rộ. Hắn tỉnh táo lại, âm thầm ảo

não chính mình trầm mê quá độ đến mức xem nhẹ sức khỏe của nàng.

Đầu của hắn chạm vào người nàng, có chút ẩm ướt. Mồ hôi của nàng chảy ra.

Da thịt như tuyết trước ngực có vài dấu hôn, giống như đóa hoa