Old school Swatch Watches
Chàng Trai Vườn Nho

Chàng Trai Vườn Nho

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325090

Bình chọn: 9.00/10/509 lượt.

ên cảnh cửa kính.

“Biết mưa anh không đi làm nên em mới đến đấy.”

Nghe giọng nói thì rõ ràng là cô Hong Y chứ chẳng phải ai khác.

Mới sáng sớm sao đã đến nhà người ta vậy chứ?

Cô nhìn lên chiếc đồng hồ treo trong phòng Taek Gi, thấy đã gần chín giờ.

Cũng chẳng còn sớm nữa. Nhưng sao cô ta đến đây?

Ji Hyeon bất giác trở nên nhỏ mọn.

“Sao thế?”

“Em mời anh qua nhà em ăn cơm trưa ạ.”

“Cơm trưa?”

“Ông đâu anh?”

“Ông ở ngoài vườn.”

“Anh phải lo cơm trưa cho ông luôn ạ? Đã có cháu gái ông cụ rồi mà.”

Nghe Hong Y nói vậy, Ji Hyeon bĩu môi và dù Hong Y không trông

thấy, nhưng cô vẫn đá mắt liếc xéo Hong Y, sau đó nhẹ nhàng hé cửa, ló đầu ra ngoài.

“Mẹ em nấu món cháo mạch, bảo là nếu được thì mời anh đến ăn cùng.”

“Thế à?”

“Anh đến nhà em ăn trưa nhé. Cùng nhau ăn...”

Hong Y nở nụ cười tươi như hoa với Taek Gi, bất ngờ bắt gặp

Ji Hyeon nấp phía sau cửa phòng Taek Gi, sắc mặt Hong Y liền đanh lại.

“Xin chào.”

Ji Hyeon cất tiếng chào trước nên Hong Y cũng miễn cưỡng chào lại nhưng gương mặt vẫn không chút khởi sắc.

“Đó chẳng phải là phòng anh sao?”

Hong Y bực bội hỏi Taek Gi.

“Cô ấy muốn xem ti vi.”

“Phòng của ông cụ cũng có ti vi cơ mà.”

Hong Y có ý ám chỉ rằng sao cô gái kia lại ở trong phòng Taek Gi,

thật là vô lý. Ji Hyeon biết Hong Y đang nói gì như vẫn vờ mỉm cười vô

tư lự.

“Ti vi ở phòng bác hư rồi.”

Taek Gi có thấy không nhỉ? Cuộc đấu nảy lửa bằng ánh mắt giữa hai cô gái.

Khoảnh khắc trông Hong Y rất không đẹp chính là lúc cô trừng mắt nhìn Ji Hyeon. Ji Hyeon ngồi trong phòng Taek Gi, bắt gặp ánh mắt bực bội

của Hong Y, tức thì đáp trả bằng ánh mắt đắc thắng tinh quái kèm một nụ

cười man trá.

“Anh, đến nhà em ăn cháo mạch nhé.”

Hong Y muốn đảo ngược tình thế, khẽ níu lấy cánh tay Taek Gi, bộ

dạng như muốn thị uy:”Cô không thể ôm tay anh Taek Gi phải không, tôi

thì có đấy, hứ!”

Mắc cười quá.

“Anh biết rồi.”

Nghe Taek Gi trả lời, vẻ mặt Hong Y tươi tắn hẳn lên.

“Lát nữa anh nhớ đến nhé!”

Hong Y làm bộ mất thăng bằng tựa vào người Taek Gi, sau đó bỏ về nhà mà không thèm chào Ji Hyeon lấy một tiếng. Taek Gi cũng làm như không quan tâm đến cô, bỏ thẳng vào bếp.

Ji Hyeon bĩu môi, quay ra chuyển kênh ti vi loạn cả lên. Không có

chương trình Ji Hyeon muốn xem, và cũng chẳng có chương trình nào đáng

xem nên cô tắt ti vi rồi lững thững đi vào bếp. Taek Gi đang ngồi vẽ

gì đó trên giấy, anh ngẩng đầu nhìn Ji Hyeon.

“Tôi định uống thêm một tách cà phê.”

Ji Hyeon đã uống cà phê rồi, không có ý định uống thêm nữa nhưng ngoài cà phê ra, cô chẳng biết viện lý do nào khác.

Taek Gi lại cúi đầu vẽ tiếp bức tranh đang dang dở còn Ji Hyeon thì đặt ấm nước lên bếp gas.

“Hai người đang hẹn hò với nhau à?”

Ji Hyeon hỏi với vẻ thản nhiên.

“…”

Taek Gi im lặng, không trả lời.

“Cô ấy đẹp đấy nhỉ?”

“…”

Taek Gi vẫn không đáp lại, Ji Hyeon cảm thấy ngượng khi độc thoại một mình.

“Tôi cũng thích món cháo mạch...”

Ji Hyeon chẳng nói thêm lời nào nữa, cô bực bội vì phải độc thoại nên làm ngay một tách cà phê rồi rời khỏi bếp đi thẳng về phòng mình chứ không vào phòng Taek Gi nữa.

Đặt tách cà phê trước mặt, Ji Hyeon ngồi thẫn thờ hồi lâu.

“Đáng lẽ mình phải lấy một cuốn sách chứ nhỉ?”

Ji Hyeon hậm hực cầm tách cà phê định uống thì chiếc điện thoại,

suốt mười ngày nay từ khi đến Kim Cheon không reo một lần nào, bất ngờ

đổ chuông. Trên màn hình nhấp nháy tên”Yeon Hee”. Ji Hyeon vô cùng mừng rỡ, bắt máy ngay.

“Yeon Hee à.”

“Sao cậu lại đi Kim Cheon thế?”

“Sao cậu biết?”

“Khi nãy mình gọi về nhà cậu. Mà sao lại đến đó vậy?”

“Tại có việc. Cậu khỏe chứ?”

“Ừ khỏe, nhưng khi nào cậu về đây?”

“Vẫn chưa biết nữa.”

“Chưa biết á? Này, mình đã giới thiệu cho cậu vào làm một chỗ trong công ty mình rồi đấy.”

“Sao? Thật hả?”

Mắt Ji Hyeon sáng rực lên.

“Chị ngồi gần bàn mình sinh con, chắc thấy không ổn nên nộp đơn

thôi việc rồi. Hết tháng này chị ấy nghỉ nên mình mới giới thiệu cậu.”

“Thật hả?”

“Dĩ nhiên là thật rồi. Ngài giám đốc bảo cậu đến gặp để phỏng vấn kìa.”

Yeon Hee đang làm ở phòng kế toán của một công ty kiểm toán lớn nằm ở quận Yeo Ui. Công ty này đãi ngộ tốt, tiền thưởng có luôn, mỗi tháng

lại được một ngày phép, có thể nói là điều kiện rất tốt.

“Khi nào thì phỏng vấn?”

“Ngày mai đến đi.”

“Ngày mai á? Đợi đã, làm thế nào nhỉ?”

“Cậu không đến được à?”

“Không phải thế, nhưng mà...”

“Thứ Bảy tuần này công ty liên hoan. Vừa vào công ty lại được gặp tất cả đồng nghiệp, tốt đẹp vậy còn gì!”

Tốt đẹp... Ừ, chắc là tốt đẹp thật.

“Yeon Hee à, mười phút nữa mình gọi lại báo cho cậu biết lúc nào mình đến được nhé?”

“Ừ biết rồi, mình đợi, mười phút thôi đấy nhé!”

“Biết rồi!”

Ji Hyeon ngắt cuộc gọi rồi ngay lập tức gọi điện cho mẹ.

“Đi làm á?”

“Mẹ cũng biết rồi mà. Công ty của Yeon Hee tốt lắm. Nó thấy có chỗ

trống nên mới giới thiệu cho con. Nó bảo con đi phỏng vấn đấy.”

“Thế à