Chàng Trai Ngọt Ngào

Chàng Trai Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322950

Bình chọn: 8.00/10/295 lượt.

này?

“Lâm Xuân Vũ, Lâm Xuân Vũ? Bạn làm sao thế?”

Một bàn tay vỗ nhẹ lên vai tôi, tôi giật bắn cả người, hồn vía như lên mây.

“Rốt cuộc anh là ai? Tại sao lại biết được mục đích đến con đường mê

cung của tôi?”, tôi chạy đến chỗ cách xa anh ta vài mét, cảnh giác hỏi.

“Tôi đương nhiên là biết mục đích của bạn Lâm Xuân Vũ đến đây rồi,

bởi vì tôi sẽ là bạn trai thế thân của bạn mà!”, chàng trai ngây người

nhìn tôi.

“Hóa ra anh đến là để làm bạn trai thế thân cho tôi sao?”, tôi cảm

thấy vô cùng kinh ngạc: “Anh đến làm bạn trai thế thân cho tôi á? Tại

sao?”

“Bởi vì tôi đang đi làm thuê”

“Làm thuê?”

“Ha ha, đúng thế!”, trên mặt anh ta xuất hiện một nụ cười đơn thuần, nhưng trái tim tôi thì đột nhiên rơi bịch xuống đất.

Tôi hít một hơi thật dài, cố gắng không làm cho mình vì sửng sốt mà

nhảy phắt lên tận sao hỏa. Sau đó, tôi bình tĩnh hỏi anh ta: “Ai? Ai

thuê cậu?”

Thực ra không cần phải hỏi, đáp án còn có thể là ai được nữa chứ?

Người nói cho tôi biết truyền thuyết về con đường mê cung, người biết tôi đến con đường này, chắc chắn chỉ có một người_ Zoey!

Tôi chắp nối các sự kiện lại với nhau và rút ra suy luận cuối cùng,

cho dù người đứng trước mặt tôi bây giờ không chịu nói ra nhưng tôi có

thể khẳng định chắc chắn người đã thuê anh ta là ai.

Chỉ có điều, tôi không nhầm đấy chứ? Nếu đã mất công thuê một anh

chàng đến làm bạn trai thế thân cho tôi, sao Zoey không chọn một người

phù hợp với gu của tôi chứ?

Hình mẫu lí tưởng của tôi chính là hội trưởng Mậu Nhất, đẹp trai, học giỏi, tao nhã, dịu dàng, khỏe mạnh, trông rất đàn ông! Khi bạn nhìn về

phía có nụ cười của anh ấy, trời ơi, nụ cười ấy chẳng khác gì ánh sáng

mặt trời ấm áp! Đó mới là chuẩn mực của một chàng trai chân chính!

Tại sao lại tìm một anh chàng còn đẹp hơn cả tôi, quyến rũ hơn cả tôi

chứ? Có phải là đang cố tình dùng anh ta để làm nổi bật nhược điểm của

tôi không? Hu..hu hu… Lẽ nào mình sắp biến thành chị cả đến nơi rồi, cả

đời chỉ có thể làm người “đàn ông” trong đám con gái thôi sao?

Hơn nữa một người thuê đến để làm bạn trai cho tôi, như vậy là phải dùng tiền, dùng tiền mới có thể tìm được bạn trai cho tôi! Ôi trời ơi, sao

số tôi khổ thế này!

Tôi vừa thở dài vừa ngoảnh đầu lại, mặc kệ vẻ đẹp như yêu ma của anh ta, tôi trợn mắt nhìn chằm chằm vào cái khuôn mặt ấy.

“Ha ha…”, đối diện với ánh mắt đáng sợ của tôi, anh ta chỉ mỉm cười rạng rỡ.

Cả người tôi bỗng chốc cứng đờ ra. Cái tên chết tiệt này! Thật là quá đáng! Cứ tự ý cười quyến rũ thế kia có chết người ta không cơ chứ? Kinh nghiệm từ những lần thất bại trước cho tôi biết, cứ luẩn quẩn với cái

tên đẹp trai này chắc chắn chẳng có chuyện gì hay ho đâu!

“Xin lỗi, tôi nghĩ về vấn đề hợp tác của hai chúng ta….”, về cái chuyện ‘hợp tác’ tối nay có lẽ nên thôi đi!

Tôi còn chưa kịp nói hết thì anh chàng đó đã gõ nhẹ vào đầu tôi và

nói: “À, đúng rồi, hợp tác! Lâm Xuân Vũ, bạn có biết trên đường tới tìm

bạn tôi đã căng thẳng thế nào không?”

Giọng nói trong veo phảng phất chút gì đó như đang làm nũng.

Tôi muốn nói là tôi rất ghét bọn con trai nói chuyện như kiểu làm

nũng với tôi. Nhưng mà, nhưng mà…khoảnh khắc này, nhìn thấy chàng trai

quyến rũ trước mắt, tôi không thể không thừa nhận, ngay cả khi anh ta

nói chuyện kiểu này với tôi, tôi cũng không hề cảm thấy có gì đáng ghét

mà chỉ thấy rất kinh ngạc.

Một anh chàng quyến rũ với chất giọng mượt mà!

Khoan đã, đợi đã…. Lâm Xuân Vũ, xin hỏi trong đầu mày bây giờ đang

nghĩ ngợi cái gì thế? Mày dám khen ngợi anh chàng đang đứng trước mặt

sao? Mày dám khen ngợi loại con trai mà mày ghét nhất như vậy sao? Mày

khen anh ta đẹp trai, thậm chí mày còn không nhận ra rằng những lời khen ấy hoàn toàn xuất phát từ trái tim?

Trong đầu tôi như đang lởn vỡn những tiếng tự vấn lương tâm.

“ Bạn Lâm Xuân Vũ này, trên đường đến đây tôi đều lo không biết phải

bắt chuyện với bạn như thế nào để cho cả hai bớt bối rối. Dù sao thì

trước khi đến đây chúng ta không ai quen ai cả, thế mà chỉ lát nữa thôi

chúng ta sẽ đóng vai một đôi nam nữ yêu nhau, cùng bạn tham dự một bữa

tiệc sinh nhật. Tôi rất lo lắng sẽ làm không tốt vai trò của mình!”

Anh không cần lo lắng mình sẽ không làm tốt vai trò, bởi vì anh không có cơ hội đảm nhận vai diễn này đâu!

“Cái đó, tôi nói…”, tôi hắng giọng, nói: “Tôi nghĩ nhất định là Zoey

đã nói với anh chuyện của tôi rồi đúng không? Mặc dù tôi không biết tại

sao anh lại nhận lời làm bạn trai thế thân cho tôi, nhưng mà thực ra

thì, cái đó…chỉ là một trò đùa giữa tôi và một người bạn. Anh không nghĩ rằng chuyện tìm một ban trai thế thân là rất hoang đường, hoàn toàn

không thể thực hiện trong cuộc sống thực sao?”

“Thế sao?”, anh chàng đó nhìn tôi, đôi mắt trong veo gợn lên những

gợn sóng lăn tăn, “ Tôi chưa từng nghĩ rằng chuyện này là hoang đường,

bởi vì Zoey hỏi là tôi có hứng thú đi làm thuê không, tôi nghe xong liền nhận lời và trực tiếp đến đây luôn!”

Hả, bởi vì Zoey hỏi anh ta có hứng thú đi làm thuê không, cho nên anh ta liền đến đây sao? Phương thức tư duy của tên này quả là đơn giản đến kh


Old school Swatch Watches