
m ướt của cô, tay kéo eo cô về phía mình, thắt lưng đưa
về phía trước đưa phái nam vào hoa kính trơn ướt…….
“A………..”
Thanh sắt nóng rực xâm nhập vào cơ thể cô, cảm giác được lấp đầy làm cô
thở nhẹ, sảng khoái mãnh liệt như luồng sóng dâng lên.
Ánh mắt anh tràn đầy dục vọng nhìn cô chăm chú, không buông tha bất kỳ phản ứng nhỏ nào trên mặt cô.
Tiếp tục động đậy thắt lưng, lại bị bắp thịt trong cơ thể cô co rút
mạnh mút chặt lấy khiến anh cảm thấy mất hồn, không thể nói rõ sảng
khoái mà mỗi lần anh chạy nước rút trong cơ thể xông lên, anh bỗng động
mạnh một cái kích thích ngọn lửa dục vọng sôi sục giữa hai người.
Cảm giác tê dại thoải mái đánh thẳng vào từng giác quan của cô, không
để cô thích ứng với lực đạo trêu đùa của anh, cảm nhận được thứ to lớn
cứng rắn của anh ma sát trong cô tạo thành một cảm giác nóng bỏng, cô
liên tiếp rên la.
Thắt lưng anh di động càng mạnh, đoạt lấy cô, mỗi lần đều đụng vào chỗ sâu nhất hoa kinh khiến vách tường trong hoa
kính không ngừng co rút, cũng kích thích phái nam của anh di động càng
điên cuồng, anh nhìn nét mặt lâm vào bể dục của cô, nhìn cô thở dốc, rên rỉ, sau đó hô to đạt tới cao triều………
Cao triều mạnh mẽ làm
trong cơ thể cô sinh ra cảm giác co rút mạnh cũng trêu chọc khát vọng
tình dục của anh được giải phóng, anh không thể tiếp tục khống chế gầm
một tiếng, đong đưa càng nhanh, đâm thẳng vào nơi sâu nhất, phóng hết
ra………
Ba tháng nữa trôi qua ——
Ba tháng nói dài không
dài, nói ngắn không ngắn, Lập Hoa được Thường Phong Dịch quyết đoán cải
cách, cuối cùng cũng tình hình mới. Cùng lúc, anh không chỉ điều chỉnh
lại nhân viên bị thừa trong nội bộ, mà còn điều tra rõ ràng những người
lợi dụng chức quyền thu lợi nhuận, bày mưu tính kế chiếm đoạt công ty
sau lưng nhân viên, lập tức đuổi khỏi công ty, trả lại cho công ty môi
trường làm việc sạch sẽ.
“Anh thật sự muốn nộp chứng cứ phạm
tội của mẹ kế em và giám đốc Ngô cho toà an khiến họ ngồi tù?” Biết tính toán của Thường Phong Dịch, An Lệ Đề không nhịn được hỏi.
“Nếu không phải được giám đốc Hoàng và giám đốc Tiêu lén nói cho biết, nhờ
anh trở lại chỉnh đốn công ty, Lập Hoa sợ rằng không thể sống qua một
năm, có thể sẽ bị đào rỗng hoặc bị người khác tiếp quản, em muốn nhìn
thấy kết cục này sao?” Thường Phong Dịch hỏi.
An Lệ Đề cứng
lại. “Dĩ nhiên không muốn. Công ty do ba em khổ cực gầy dựng, em đương
nhiên không muốn nó bị người khác vơ vét mà đóng cửa, còn làm hại rất
nhiều nhân viên bị mất việc.”
“Không phải đã xong rồi sao? Những người phải xử theo pháp luật, anh tuyệt không nương tay.”
“Ừm…. Bọn họ đáng bị trừng phạt! mà mẹ kế em còn có một con gái, nó mới mười tuổi, mất đi sự chăm sóc của mẹ………” Cô từ nhỏ đã mất mẹ, hiểu rõ
không có mẹ bên cạnh cô đơn thế nào cho nên cũng không hy vọng em gái
cùng cha khác mẹ vừa mất đi ba bây giờ không có mẹ ở cạnh chăm sóc.
“Rốt cuộc em muốn nói gì?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của An Lệ Đề lộ vẻ khó xử. “Chẳng lẽ….. không có
cách nào có thể trừng phạt họ, đồng thời không để em gái em mất đi sự
chăm sóc của mẹ?”
“Được rồi! Thật ra còn có cách khác xử lý họ.” Anh chỉ muốn những người đó phải xử theo pháp luật.
“Cách gì?” An Lệ Đề lập tức hỏi.
“Bàn điều kiện.”
“Bàn điều kiện? Cùng họ?” Có ý gì?
“Đúng, anh sẽ bàn điều kiện với họ, xem họ muốn ăn cơm tù hay đồng ý từ nay không làm hại công ty?”
“Nói thế nào?” Cô không hiểu.
“Đầu tiên, anh muốn ông ta bồi thường tổn thất của công ty, sau đó ký
một hợp đồng, họ không thể tiếp tục can thiệp vào chuyện công ty, nhưng
nếu không thực hiện được những điều kiện này lập tức ngồi tù, công ty
tuyệt không thể dễ dàng tha thứ người có ý xấu, nghĩ bậy nghĩ bạ.”
Thường Phong Dịch cẩn thận giải thích.
An Lệ Đề líu lưỡi. “Bồi thường tổn thất công ty?” Số tiền rất lớn đó!
“Không sai, bọn họ cũng có thể dùng những cổ phần trong tay để đền bù
khoản nợ. Dù sao nếu không muốn ngồi tù thì ngoan ngoãn nôn ra số tiền
kếch xù bị họ tham ô.”
Về sau, Thường Phong Dịch theo ý An Lệ
Đề, không để mẹ kế cô cùng những người đó ăn cơm tù, thật ra khiến họ
sắp phá sản là được. Mà công ty không hề u ám nữa, mà năng lực cao siêu
của Thường Phong Dịch đã kiếm được cho công ty một đơn đặt hàng cực lớn, vì vậy hiện tại có thể nói công ty phát triển rất tốt, tiền đồ sáng
lạng.
Nhưng sắp có nhiều chuyện bận rộn, Thường Phong Dịch không quên dạy cô chuyện công ty, lại không cho cô thời gian thư giãn.
Cô thật rất cảm kích anh không tới một năm đã cứu công ty sắp phá sản,
nhưng cô cũng không thể không nói, anh thật sự là một thầy giáo nghiêm
khắc đấy!
An Lệ Đề mấy tháng nay nội bộ công ty thay đổi rất
nhiều, cầm trên tay hồ sơ đi tới phòng Tổng giám đốc, thấy hai trợ lý
của Thường Phong Dịch —— Lam Hoa và Lam Dục đang nhỏ giọng thảo luận tài liệu.
Nhìn hai người trợ lý hồi lâu, cô có một loại cảm giác
rối loạn. Chỉ vì hai người này là “bạn” do Thường Phong Dịch mời tới
giúp, cả người mơ hồ tản ra khí thế lỗ mãng, thật sự không giống người
làm việc văn phòng! Nhưng mà năng lực hai người này rất giỏi, trước kia
t