
à cháu của giám đốc Ngô – người tình của
mẹ kế cô, một năm trước vào làm trong công ty, rất nhanh sau đó đã có
được đội quân ủng hộ mình, sau thái độ ngày càng kiêu ngạo tự đại, cũng
không để Chủ tịch là cô ở trong mắt, còn lấy thái độ khiêm tốn bắt đầu
quấy nhiễu cô, ngoài mặt nói cho đẹp là “theo đuổi” cô, thật ra thì quấn lấy cô không buông, còn cho rằng anh ta đã “thổ lộ”, cô chính là người
của anh, quả thật không thể chịu được!
Anh ta tự cho là đúng
khiến cô hết sức nổi giận và bất mãn, làm thế nào cũng không thoát được
hành vi quấy nhiễu của anh ta. Bây giờ anh ta lại phách lối xông thẳng
vào phòng làm việc của cô, thật khiến người ta không nhịn được nữa!
“Anh có chuyện gì?”
“Cuộc họp sáng nay, em thân là Chủ tịch tại sao không nói gì? Mặc cho
tên Thường Phong Dịch không biết từ đâu chui ra nói bừa bãi, tuyên bố
một đống quy định mới không hợp lý làm khó dễ bọn anh!” Bành Chí Quân
hùng hổ, trong mắt đầy căm giận bất bình, giọng điệu hết sức khó chịu.
Ánh mắt An Lệ Đề lạnh hơn, không hề bị anh ta hù doạ. “Tổng giám đốc
Thường do tôi mời đến, tôi đã quyết định giao toàn bộ quyến hành cô ty
cho anh ấy xử lý, có bất kỳ vấn đề gì, tôi đề nghị anh đến tìm Tổng giám đốc Thường hỏi.”
“Toàn bộ quyền hành công ty do anh ta nắm
giữ, những người cố gắng lâu như bọn anh mặc cho người ngoài không hiểu
gì quản lý, có công bằng không?” Lời An Lệ Đề nói làm Bành Chí Quân càng tức giận, mắt trợn lên giận dữ nhìn cô gái ngồi sau bàn làm việc.
Một cô gái không giống Chủ tịch, cũng không đủ tư cách ngồi lên ghế Chủ tịch khiến nhân viên trong công ty như anh ta không thể phục. Nhưng vẻ
đẹp của cô lại hấp dẫn anh ta, hơn nữa tài sản của cô rất nhiều khiến
anh ta rất nhanh đã quyết định theo đuổi.
Chỉ tiếc về phương
diện kinh doanh cô không nhạy bén nhưng về phương diện tình cảm cô lại
không bị động như thế, lúc đầu ngoài mấy lần lấy lý do có việc mời cô đi ăn cơm, sau khi hiểu tâm ý của anh ta, cô lại cự tuyệt thẳng thừng,
không bao giờ chấp nhận lời mời của anh ta nữa.
Nhưng anh ta
vẫn không buông tha, thậm chí chú anh ta – giám đốc Ngô cũng khích lệ
anh ta theo đuổi An Lệ Đề, dù sao theo đuổi được cô chứng tỏ sau này
nhất định vinh hoa phú quý sẽ chờ đón anh ta, thậm chí có cơ hội tiếp
quản Lập Hoa, làm sao anh ta có thể dễ dàng buông tha cơ hội tốt thế
này?
“Anh không cảm thấy vấn đề này anh nên hỏi Tổng giám đốc Thường mà không phải tôi sao?” An Lệ Đề lạnh nhạt trả lời.
“Người do em mời, không hỏi em thì hỏi ai?”
“Tôi không cần trả lời anh! Mà một mình quản lý như anh chạy tới chất
vấn Chủ tịch liên quan đến vấn đề nhân sự, không biết có nhầm lẫn gì
không?” Giọng nói cô trở nên cứng rắn, nhưng trong lòng lại thầm than
chính Chủ tịch là cô có đủ thất bại, tuỳ tuỳ tiện tiện — một nhân viên
có thể chạy tới gào thét với cô, không khỏi làm cô chán ghét bản thân vô dụng.
“Em cũng coi là bạn gái của anh, giữa chúng ta không cần phải phân chia chức vị.” Bành Chí Quân làm như chuyện đương nhiên
ngượng nghịu nói: “Huống chi em lén lút tìm một Tổng giám đốc đến quản
lý công ty, không nói với anh một tiếng, anh cũng không trách em, bây
giờ hỏi em vài câu đã là gì!”
Đối với sự tự đại của Bành Chí
Quân, An Lệ Đề tức không thể tức hơn. “Quản lý Bành, trước tiên, giữa
chúng ta không có bất cứ quan hệ gì, hơn nữa anh cũng không có tư cách
chất vấn tôi muốn tìm anh đến quản lý công ty! Hai điều này anh làm ơn
hiểu rõ, mới không gây phiền phức cho tôi.” Cô không bao giờ quan tâm
đến tâm trạng của anh ta nữa, mà nói rõ bất mãn trong lòng nhịn bấy lâu
nay.
“Em!” Bị cô không coi ra gì làm Bành Chí Quân bối rối, nhất thời khuôn mặt sung huyết đỏ bừng.
Thấy anh ta phản ứng vậy, An Lệ Đề lại không khách sáo nói tiếp: “Quản
lý Bành, nếu như anh xông vào phòng làm việc của tôi chỉ muốn nói những
lời này, thì tôi đã nghe rồi, cũng đã giải đáp thắc mắc của anh! Nếu như không còn chuyện gì, thứ cho tôi không thể tiếp.” Cô không thể kiềm chế nữa, lập tức đuổi người.
Khuôn mặt đỏ bừng của Bành Chí Quân
chuyển thành xanh mét, sắc mặt vô cùng khó coi. “Còn có một việc, thời
gian này anh đang bàn một đơn đặt hàng với Hoà Hưng, bây giờ chuẩn bị ký hợp đồng rồi, Tổng giám đốc đột nhiên nói dừng lại có ý gì? Tên Thường
Phong Dịch đó là ai, thậm chí ngay cả suy xét cũng không suy xét, câu
nói đầu tiên đã huỷ bỏ bao nhiêu cố gắng bấy lâu nay của anh vả lại sắp
thành công rồi!” Mặc dù chắc chắc cô không bao giờ giúp anh ta, có thể
tưởng tượng lời anh ta nói sẽ làm cô hiểu hơn về người cô mời tới quản
lý công ty.
An Lệ Đề nhấp môi dưới, “Tôi đã nói rồi, tất cả quyền điều hành công ty tôi không can thiệp, nếu anh có bất cứ vấn đề gì….”
“Sao không trực tiếp tìm tôi?” Giọng nam trầm thấp vang lên ở cửa văn
phòng, chẳng biết Thường Phong Dịch đến từ lúc nào, bình tĩnh nhìn thẳng Bành Chí Quân. “Không biết quản lý Bành không hiểu chuyện gì?”
Sắc mặt Bành Chí Quân cứng đờ, buột miệng nói: “Tôi hỏi Chủ tịch!”
Vẻ mặt Thường Phong Dịch không thay đổi, từ từ nói: “Hiện tại công ty
do tôi quản lý, người