The Soda Pop
Cảnh Giới Màu Hồng Phấn

Cảnh Giới Màu Hồng Phấn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324552

Bình chọn: 7.00/10/455 lượt.

phòng thay quần áo của nhân viên truyền đến.

Cả người Nhan Tư Ninh đều mơ hồ.

Nói giỡn, Từ đại ca sao có thể ở trong này!

Cô mạnh mẽ đẩy cửa ra, bóng lưng quen thuộc vừa mới nãy lại xuất hiện ở trong tầm mắt, bỗng nhiên, quay người sang.

Cố Du và Nhan Tư Ninh bốn mắt nhìn nhau.

"Chị Du Du!" Nhan Tư Ninh cảm thấy ngày này thật sự là quá huyền ảo.

Cố Du thật không ngờ, gặp Nhan Tư Ninh ở đây, không cách nào giải thích, vì sao điện thoại di động của Từ Trạm ở trên tay mình. Cô ấn tắt còn đang suy nghĩ điện thoại, tháo pin ném xuống đất.

"Chị. . . . . . Sao chị ở đây!" Nhan Tư Ninh đi bộ hơi lắc lư, vấp khăn mặt tán loạn trên mặt đất té ngã, Cố Du vội vàng đưa tay ra đở.

Trong chớp mắt đở lấy cô, Cố Du cắn răng đưa lên con dao đánh vào sau gáy của cô, Nhan Tư Ninh không thể đứng lên cả người mềm nhũng trong lòng Cố Du, hôn mê bất tỉnh.

Cố Du không thể nghĩ được biện pháp khác, chỉ có thể làm như vậy. Nhưng cô không muốn Nhan Tư Ninh gặp nguy hiểm, trái lo phải nghĩ, chỉ có thể đánh cô ngất trước, rồi đưa đến chỗ an toàn.

Cô biết người đại diện của Nhan Tư Ninh, vì thế lấy di động ra gọi điện thoại cho anh ta, người đại diện vừa nghe Nhan Tư Ninh say rượu, sợ tới mức lời nói không đầy đủ chỉ hỏi địa rồi nói trong vòng 5 phút sẽ đến, Cố Du thả điện thoại vào túi sách của Nhan Tư Ninh, bỏ vào rồi cô từ lối của nhân viên đi thẳng tới ngõ hẻm bên ngoài cửa sau của lầu một.

Đầu Nhan Tư Ninh đau như muốn nứt ra, vẫn còn cảm giác. Cơ thể dựa trên cái gì, lắc lắc lắc lắc, hương vị nhàn nhạt tiến vào trong mũi. Cô mạnh mẽ chống mở mắt, chỉ có thể miễn cưỡng mở được khe hở, đầu xiêu vẹo rủ xuống dưới, đúng lúc nhìn thấy phía sau đồng phục nhân viên của Cố Du vì phạm vi đi lại lớn nên vén lên một khoảng, bên trong có một vật đen như mực.

Cô nhận ra, đó là súng.

Nhan Tư Ninh đột nhiên hiểu Cố Du muốn làm gì, khủng hoảng lan tràn khắp xương cốt tứ chi, cô há miệng thở dốc, nói không ra tiếng.

Cô nhanh chóng nghe thấy mấy câu đối thoại mơ hồ, thân thể mềm nhũn, giống như nằm trên giường.

"Tiểu tổ tông của tôi ơi! Cô làm tôi sợ muốn chết!"

Giọng nói này cô rất quen thuộc, là người đại diện hô to gọi nhỏ, nhìn thấy ánh rạng đông, Nhan Tư Ninh dùng hết toàn bộ sức lực kéo ống tay áo của người đại diện, "Tay. . . . . . Di động. . . . . . Vu. . . . . . Vu Duệ. . . . . ." Nữ Lâm - Thứ ba lúc 10:58 Người đại diện biết quan hệ của Nhan Tư Ninh và Vu Duệ, anh vội vàng bấm điện thoại, đưa điện thoại di động đến gần mặt cô.

"Ai vậy?" Cuối cùng, bên kia có giọng nói lười biếng nhận điện thoại.

"Cứu. . . . . . Người. . . . . . Du Du. . . . . . Chị. . . . . . Du . . . . ."

Bịch một tiếng, đầu rơi vào chỗ ngồi bằng da thật trên xe, Nhan Tư Ninh không chống đỡ nổi hôn mê bất tỉnh.

Sau khi vào ngõ hẻm, nhìn thấy xe rời đi, Cố Du sửa sang quần áo cho tốt, lần nữa từ lối dành cho nhân viên đi lên lầu.

Tiến độ bị lộn xộn ngoài dự đoán của cô, Nhan Tư Ninh xuất hiện khiến cô gần như muốn buông tha, trong nháy mắt cô tưởng Phương Nhàn đứng ở trước mặt.

Cô nhanh chóng khôi phục lý trí, chờ đợi cơ hội.

Không biết sao lại thế này, phòng Thượng Khôn và Tô Ngôn Khanh lại không muốn thêm này nọ, cửa phòng đóng chặt, cô tùy tiện đi vào khẳng định dẫn tới xôn xao, lúc này ra tay xác xuất thành công quá thấp. Nhưng càng chờ đợi, chỉ sợ đêm nay sẽ không có cơ hội.

Nửa giờ trôi qua, Cố Du thỉnh thoảng lấy tay chạm nhẹ vào súng, ánh mắt lợi hại không vì khẩn trương và nôn nóng mà hỗn loạn.

Lúc này, nghe được trong điện thoại truyền đến tiếng vang sột soạt, cơ hội tới .

Cô chuẩn bị rượu đặt trên khay xong, phía dưới khay, để một con dao thật mỏng được chuẩn bị với tình huống bất thình lình.

Đã lâu không dùng súng, cô thử vài lần động tác rút súng, cuối cùng tốc độ hơi chậm chạp.

Hít thật sâu, cô bước vào hành lang tráng lệ.

Cửa phòng đóng chặt, cách âm rất tốt, bên trong không có âm thanh truyền ra.

Cố Du đột nhiên cảm thấy, cánh cửa này, cách hai thế giới, cánh cửa trở lại quá khứ phía sau sớm đã đóng lại, cô không còn cơ hội trở lại lúc ban đầu, trở lại những ngày có được hạnh phúc.

Nhắm mắt lại, hình dáng cha mơ hồ đi xa, mở mắt ra cô đưa tay gõ cửa.

"Thình thịch" một tiếng, rượu ngã xuống khay rơi bể.

Cố Du bị lực đạo to lớn khống chế, cả người dán trên tường.

Làm sao có thể!

Thượng Khôn và Tô Ngôn Khanh có cẩn thận cũng sẽ không để người trông chừng ở cửa phòng, huống chi cô vừa mới kiểm tra, hành lang không ai!

Cô không dám kêu, dùng toàn bộ lực lượng thân thể, muốn tránh thoát.

Không chờ cô động thủ, thân thể liền mất thăng bằng lật trở lại, sống lưng dán chặc mặt tường.

Cố Du sửng sốt, toàn thân thoáng chốc cứng ngắc.

Từ Trạm gần trong gang tấc, đặt cô ở trên tường.

Anh cúi xuống, hung hăng hôn cô, nhưng chỉ có hai giây, lập tức rời khỏi cánh môi mềm mại của cô, kéo cả người, đi thẳng đến cửa phòng khác, đẩy cửa vào, động tác gần như thô bạo.

Trong phòng trang trí lộng lẫy, Vu Duệ đang đứng ở bên trong, dùng điện thoại nội bộ kêu người phục vụ dọn dẹp miểng thủy tinh trong hành lang.

Trong nháy mắt Cố Du bị kéo