Cảnh Giới Màu Hồng Phấn

Cảnh Giới Màu Hồng Phấn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324044

Bình chọn: 7.00/10/404 lượt.

đây hút

bù cho đủ sao?” Vu Duệ nhận lấy cái bật lửa từ tay Từ Trạm rồi cũng châm cho mình một điếu thuốc.

“Cậu nói nhiều lời dư thừa như vậy, nhất định không phài là chuyện hệ trọng rồi.”

Vu Duệ cười cười, hôm qua sau khi Từ Trạm nhận được điện thoại thì vội vã

chạy về nhà, mấy ngày này bản thân anh đừng nghĩ thấy nét mặt hài lòng

của anh ta.

“Trịnh An Hà vẫn đang tìm chị dâu khắp nơi, hơn

nữa người của hắn ta xuất hiện ở gần nhà anh” Vu Duệ thuận tay lấy cái

gạt tàn thuốc, “Chuyện này hơi kỳ lạ.”

“Chẳng qua hắn ta đang ngụy trang mà thôi.” Từ Trạm nhíu mày.

“Ý anh nói…………Thượng Khôn cũng đang tìm……”

Chuông điện thoại bất ngờ vang lên cắt ngang cuộc nói chuyện, Từ Trạm nhấn nút lao ngoài, giọng nói vô cùng lo lắng của bí thư “Đổng sự trưởng, là

điện thoại của bên phòng cháy chữa cháy, hình như trong nhà anh đã xảy

ra chuyện.”

Ngón tay kẹp thuốc của Từ Trạm run lên, tàn thuốc nóng rơi trên đầu ngón tay, anh vẫn không phát hiện ra nói : “Nối máy!”

“Từ Trạm tiên sinh? Chúng tôi là bên phòng cháy chữa cháy,” điện thoại bên

kia truyền tới giọng nói trầm thấp trộn lẫn tiếng ồn ào, “Trong nhà của

anh đã xảy ra một vụ nổ lớn không rõ nguyên nhân, làm ơn quay về nhanh

lên.”

Lời còn chưa dứt lời, Từ Trạm đã lao ra khỏi phòng làm việc.

Vu Duệ cũng không chần chừ, dập điếu thuốc chạy theo sát phía sau.

Chạy như bay thẳng về nhà, vượt qua vô số đèn đỏ, sau khi hai người xuất ngũ rồi chuyển nghề, Vu Duệ chưa từng thấy Từ Trạm có vẻ mặt như vậy.

Khi chỉ còn cách hai con đường là đến khu vực riêng thì một đám khói dày

đặc lọt vào tầm mắt hai người. Từ Trạm siết chặt tay khớp xương càng

trắng bệch hơn, hô hấp đột nhiên dồn dập.

Trong nháy mắt, anh giống như nghe thấy tiếng kêu cứu yếu ớt của cô, mạnh mẽ đâm vào lòng anh đau nhói.

Ngôi biệt thự chìm trong biển lửa, xe cảnh sát, xe cứu hỏa và xe cứu thương

nối tiếp nhau theo hàng, tình hình xem ra vô cùng nguy hiểm.

Sau khi tiếng phanh xe sắc bén vang lên, lốp xe để lại những vết tích màu

đen trên mặt đất, cửa xe vừa mở ra, khí nóng phả vào mặt Từ Trạm.

Anh lập tức tìm kiếm xung quanh, không thấy bóng dáng Cố Du đâu.

Vu Duệ sợ anh làm chuyện điên rồ, vội vàng ngăn cản, “Chị dâu có thể được đưa đến bệnh viện rồi.”

Lúc này, một người cảnh sát phụ trách đi tới: “Từ tiên sinh.”

“Vợ tôi đâu?” Giọng nói của Từ Trạm hơi lạnh lùng trong hoàn cảnh nóng nực này.

Cảnh sát sửng sốt “Cái gì? Trong nhà có người sao?”

Từ Trạm xoay người chạy vào trong biệt thự đang cháy

“Từ Trạm”

Gọi anh lại, là một giọng nói trong trẻo quen thuộc.

Từ Trạm đã chạy tới gần đầu súng phun nước áp lực cao (* loại súng chuyên

dụng cho xe chữa cháy), anh đột nhiên xoay người lại, thoáng hiện một

bóng dáng yểu điệu đang lười biếng dựa vào cửa xe cảnh sát đang mở.

Trong tay còn cầm chai rượu.

Cố Du ngồi trong xe cảnh sát, vốn muốn thưởng thức bộ dáng hoảng hốt của

Từ Trạm, lại không ngờ anh hoảng hốt đến mức này, không quan tâm sống

chết. Bản thân mình đối với anh thực sự quan trọng vậy sao?

Cô không dám do dự, vội vàng gọi anh lại, chỉ sợ anh thật sự chạy vào trong biển lửa.

Hai người cách không xa.

Ánh mắt Từ Trạm so với đám cháy sau lưng anh càng thiêu cháy người hơn.

Cố Du nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, bày ra nụ cười tiêu chuẩn, từ

chỗ ghế ngồi lấy ra hai cái ly đế cao đã chuẩn bị từ trước, bỏ qua Vu

Duệ đang trợn mắt há hốc mồm, ngồi ở trên cốp sau xe Audi “Cùng uống một ly.”

Cùng ngày đó Từ Trạm cũng nói lời như vậy.

Còn có bộ dạng tươi cười.

Bảo vệ đứng trước xe cảnh sát đang giải thích rõ ràng mọi chuyện rồi

rời khỏi, hai bước chạy đến trước mặt Từ Trạm, vẻ mặt xấu hổ nói: “Đổng

sự trưởng, biệt thự là….”

“Tôi biết rồi” Mặt Từ Trạm không hề thay đổi, nhưng trong lòng đã hoàn toàn buông lỏng lại.

Anh tình nguyện bị đùa giỡn như vậy một lần, cũng không muốn Cố Du gặp chuyện không may.

Vu Duệ cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra trước mắt, cười cười đùa cợt,

đi đến một bên, không quấy rầy hai người trao đổi ánh mắt nữa.

Cố Du cầm ly rượu trên tay, chính là một đêm kia hai người đã uống loại

rượu Romanee Conti (* là nhãn rượu vang Burgundi thời thượng nhất thế

giới), tư thế ngồi nhàn nhã của cô có thể so sánh với nụ cười trên mặt

lúc này, chân dài nhấc lên rồi buông xuống, kết quả lộ ra trên mắt cá

chân tuyết trắng có một vết tích màu đỏ không sâu, đó là chứng cứ tối

qua cô đang vui mừng thoát được lại bị Từ Trạm bắt lại.

Ánh hoàng hôn tản rộng ra dưới nụ cười của cô, hàng lông mi tinh tế khẽ chớp trong ánh chiều tà.

Từ Trạm bước đến trước mặt cô nhận ly rượu “Em làm việc này như thế nào?”

Cố Du nháy mắt mấy cái “Trong nhà bếp cái gì cũng có.”

Tự chế bằng cách lấy vật liệu trong nhà bếp là đủ rồi. Cô xuất thân là quân nhân chính quy, lại là người có năng lực, tỉ lệ phân chia không hề sai lệch, còn cài thêm thiết bị tính giờ đơn giản, đủ thời gian cho cô

thong dong đi lấy rượu, đồng thời thông báo bảo vệ rời khỏi biệt thự.

Từ Trạm xem thường cô, cô dù sao cũng không thể chịu yếu thế.

Cô rót hai ly rượu, chủ động nâng tay lên, chạm đế


Snack's 1967