
.
"Sao không thi xem ai nhân yêu hơn, không phải tốt hơn sao!" Đột nhiên, ở phía sau, vang lên một giọng nói có chút quen thuộc.
Editor: ChiMy
Thiên Thiên Loan Nguyệt đều rất sững sờ, giọng nói này, không phải là người
suýt nữa lên giường với Ly Hoan sắc quỷ Công Ngọc Quyết sao? Họ cùng
nhau nhìn về phía Công Ngọc Quyết ẩn trong bóng đêm, trong lòng đều dâng lên phòng bị.
Ngược lại Ninh Ngọc rất bình tĩnh, mặt vẫn không chút thay đổi như cũ, ung dung thản nhiên.
Ly Hoan vừa nghe được giọng nói vang lên ở sau lưng đúng là âm hồn bất
tán, bất đắc dĩ nhún vai một cái, từ trên ghế đá đứng lên, xoay người
lại phía sau, đối với Công Ngọc Quyết không ngừng đến gần mình hừ lạnh
một tiếng, ngẩng cằm ôm ngực: "Công Ngọc Quyết, ngươi tới đây làm gì?"
Rốt cuộc Công Ngọc Quyết này hoàn toàn xuất hiện trong tầm mắt của mọi
người, ở dưới ánh trăng, Thiên Thiên nhìn thấy rất rõ ràng, trong hai
mắt Công Ngọc Quyết hiện đầy tơ máu, dưới cằm mọc đầy râu, cả người dơ
dáy, bộ dáng tiều tuỵ, nhìn kỹ lại, một cánh tay của hắn cũng rất không
bình thường, nghĩ đến là bởi vì hôm đó Ly Hoan ra tay bẻ cánh tay của
hắn. Lúc này trong mắt hắn một mảnh đỏ rực, giống như không rửa được
nhục nhất đinh sẽ không bỏ qua!
"Ta sớm nên nghĩ đến. . . . . . Ta sớm nên nghĩ đến. . . . . . Ngươi cố ý
quyến rũ ta, để cho ta bỏ rơi Ca nhi đi theo ngươi, chính là vì Dương
Chi Ngọc của Công Ngọc phủ! Ta và Ca nhi xa nhau, đều là bởi vì ngươi!
Đều là bởi vì ngươi! !" Công Ngọc Quyết vô cùng kích động, xông lên về
phía Ly Hoan gào thét một trận.
Ly Hoan nhăn mày lại, khinh bỉ nói: "Ai bảo ngươi không kềm nổi cám dỗ, đã có vị hôn thê mà ngày nào cũng ở trong quán rượu kĩ viện, nghĩ xem nếu
như không có ta, về sau cũng nhất định sẽ xuất hiện một tiểu mỹ nhân
xinh đẹp như hoa tới câu đi linh hồn nhỏ bé của ngươi đi như ta, đến lúc đó cũng đừng quên dụi mắt một chút, nhìn cho rõ ràng tiểu mỹ nhân này
đến tột cùng là nam, hay là nữ ~, a ha ha ha ha. . . . . ." Dứt lời, hắn che môi cười đến thật vui vẻ.
Mặt Công Ngọc Quyết càng đen hơn, dùng cái tay kia một phát nắm lấy y phục
trước ngực Ly Hoan, lại gần hắn thét to: "Ta muốn giết chết ngươi! Ta
muốn giết chết ngươi ——!"
Ly Hoan lập tức đẩy hắn ra thật mạnh, đẩy hắn ngã trên đất, lại che cái
mũi của mình càng thêm ghét bỏ nhìn hắn: "Ngươi bao lâu không rửa mặt
rồi, miệng thật là thúi mà!"
Công Ngọc Quyết không chịu được nỗi sỉ nhục này, cơ thể run rẩy che lại cánh tay bị Ly Hoan đánh đến tàn phế kia, từ trên mặt đất từ từ đứng lên,
cặp mắt u ám trực tiếp nhìn chằm chằm Ly Hoan, sát khí hoàn toàn hiện
ra, ánh trăng trong trẻo lạnh lùng rọi xuống khắp người hắn, trong lúc
im lặng, khí thế cả người hắn lại bỗng nhiên biến đổi, khí thế mãnh liệt xông thẳng đến Ly Hoan mà đi.
Ly Hoan nhìn chằm chằm hắn ba giây, trong mắt nhanh chóng xuất hiện một
tia kinh ngạc, lập tức lui về phía sau tới bên cạnh Ninh Ngọc.
Ninh Ngọc nhìn biến hóa của hắn, cũng kinh ngạc, ánh mắt sâu không lường
được, ngay sau đó cũng đứng lên đi tới bên cạnh Thiên Thiên và Loan
Nguyệt, chẳng qua là nội lực trong tay trong lúc vô tình đã chuẩn bị
thỏa đáng, đề phòng thật tốt.
Ly Hoan kéo tay áo của Ninh Ngọc, hạ thấp giọng hỏi: "Này, ngươi nói hắn sẽ không phải là. . . . . ."
Ninh Ngọc liếc nhìn hắn một cái, lại không trả lời, mà là đối với Loan
Nguyệt và Thiên Thiên bên cạnh mình hỏi "Có còn nhớ rõ lúc đầu ta sắp
xếp nhiệm vụ gì cho các ngươi?"
Thiên Thiên trừng mắt nhìn, có chút không hiểu, nhưng vẫn nói: "Để cho ta giả trang thành tỳ nữ đến gần Công Ngọc Quyết, để qua đó thăm dò lão bản
Tần Hoài quán đến tột cùng là ai. . . . . ."
Ninh Ngọc gật đầu một cái: "Công Ngọc thế gia Dương Chi Ngọc, ở bên trong
ngọc có huyền cơ khác, bên trong giấu một bí tịch võ công cổ quái."
Thiên Thiên sửng sốt: "Cho nên ngươi muốn ta đến gần Công Ngọc Quyết, không chỉ là vì Ly Hoan, đồng thời còn vì khối ngọc này?"
"Không, ta chỉ là muốn chứng thật, người giật dây Tần Hoài quán đến cùng có
phải là Ly Hoan hay không. Ly Hoan si mê võ thuật thành tính, nếu người
sau bức màn này quả nhiên là Ly Hoan, chắc chắn hắn sẽ đi tìm gặp Công
Ngọc Quyết." Ninh Ngọc lắc đầu một cái, giải thích, dứt lời, rồi nhìn Ly Hoan, chế nhạo, "Ngươi quả thật chưa từng để cho ta thất vọng, khi mật
thám báo cáo với ta ngươi xuất hiện trước mặt Thiên Thiên và Nguyệt nhi, ta liền dùng bồ câu đưa tin muốn cho hai nàng trở về phủ, mà ta lại
không ngờ đến mấy năm không thấy, ngươi vẫn chính là bộ dạng ăn không đủ no, ngay cả chim của ta cũng không bỏ qua."
Ly Hoan nghe vậy, chậc lưỡi: "Mặc kệ trong Dương Chi Ngọc này có bí tịch
võ công hay không, ta cũng sẽ ra tay cướp. Toàn bộ giang hồ đều biết
Công Ngọc thế gia muốn tìm Tần Hoài quán vay tiền, chẳng lẽ muốn Tần
Hoài quán ta công khai từ chối hay sao? Cho nên biện pháp duy nhất là để cho khối ngọc này mau sớm biến mất, hu hu hu, tiểu sinh ta đây cũng là
bất đắc dĩ ~!"
Thiên Thiên lại nghe được trong lòng dâng lên một mảnh rung động, —— Ninh
Ngọc vẫn để cho mật thám theo dõi họ? Nh