Buổi Yêu Em

Buổi Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321805

Bình chọn: 7.00/10/180 lượt.

ên lối vào, một gã đàn ong vận độc nhất có chiếc quần đùi ướt nhẹp xâm xâm đi tới Thấy

Lưu Ly ngó lơ tận đâu đâu, gã ta cao giọng hách dịch:

- Tui hỏi kiếm

ai, sao làm thinh vay ? Lưu Ly lúng túng thật sự khi phải... "giao

thiệp" với người khác phái gần nhu "tự nhiên chủ nghĩa" nhu vầy . Cô

tiếp tục ngó trời mây và trả lời:

- Toi muốn gặp anh Tuong T ..ui...

l..à Từ... là Từ nè Lưu Ly giật mình lùi lại mấy bước . Quên mắc cỡ cô

ngó chừng chừng vào gã... Quần đùi trong khi gã cũng đang nhìn cô trân

trân Trời đất ạ ! Anh ta đây sao ? Đúng là... điên nặng rồi . Anh ta

không có nét gì giống nhu cô tưởng tượng . Ngay cả đôi mắt cũng khác .

Với đôi mắt cô từng thấy giữa cơn thập tử nhất sinh Lưu Ly bẻ bẻ những

ngón tay:

- Toi đến cảm ơn anh Chỏ vào ngực mình, anh ta tỏ vẻ ngac nhien:

- Ủa ! Sao lại cám ơn tui ? Tui đâu biết cô là ai Lưu Ly dịu giọng:

- Anh quên rồi à ! Anh kéo toi dưới sông lên đó ! Nhờ có anh không thoi

toi chết đuối rồi Xua xua hai tay, giọng hốt hoảng, anh chợt kêulen:

- Hỏng phải tui à nha !

Lưu Ly vừa buồn cười vừa tội nghiệp . Cô bất nhẫn khi nghĩ ra gia đình bà

Hà nổi tiếng giàu nhung lại nỡ cho người con bệnh tâm thần ăn mặc tệ qúa . Có lẽ suốt ngày anh ta chỉ mặc độc nhất cái xà lỏn này đi rong khắp

vườn . Cũng nen... Lưu Ly chớp mắt:

- HÔm trước chính anh cứu toi mà . Anh quên roi sao ? Anh ta lắc đầu lia lịa:

- Cậu Út có cứu cô chứ không phải toi . Toi là Từ... là Từ... Hồi nãy toi tưởng cô hỏi tui, ở đâu ai cũng gọi "ổng" là cau Út, chớ đâu dám

kêuđích danh nhu cô Lưu Ly buột miệng:

- Ghê vay sao ? Vay ổng đâu rồi ? Hất mặt về phía ngôi nhà đồ xộ quét vôi trắng toát . Từ cụt ngủn:

- Trong á !

Rồi anh ta xăng xái gọi to:

- Cau Út oi cau Út, có khách Nhìn Lưu Ly bằng cặp mắt tò mò, Từ hỏi:

- Cô là cháu Noi ong chín từ thiện hả ? Ly gật đầu, cô nhóng nhóng về

phía cánh cửa kiếng mở hờ vơ"i vẻ sốt ruột, thấy vậy Từ lại rốgn lên to:

- Cau Út ơi...

một dáng người cao lớn từ trong khệnh khạng bước ra . Chẳng cần nhìn tới Lưu Ly, anh ta văng tục:

- Me... làm gì mày réo dữ vay ? Bộ móc mương hả ? Từ khúm núm:

- Da... cháu ong chín tìm cau Út Lừ đôi mắt đỏ ngầu về phía Lưu Lỵ Một hồi khá lâu anh ta chợt nhếch môi đểu giả:

- Trong cô cũng ngon lành đó chứ ! Nghe kể hôm đó em với thằng Tuong tình lắm mà . Bộ mới và ba hôm, không gặp, đã nhớ hay sao phải qua đây tìm

nó vay ? Lưu Ly ngạc nhiên vì những lời bất ngờ khó nghe này . Cô nhíu

mày lắp bắp:

- Anh nói gì ? Toi không hiểu nổi !

Bật cười hô hố nghe thật khả ố , gã đàn ong bỡn cợt:

- Giả bộ ngây thơ hoài . Nói rõ ràng từng chữ mà còn không hiểu ., Hay

muốn anh Hai đây nhắc lại nghe cho... sưng lỗ tai ? Lưu Ly đứng sượng

trân, cô khogn tưởng tượng mình lại rơi vào tình huống này . Gã xưng

"Anh Hai" chắc là Hai Nhan . Tại sao gã lại nói năng kỳ thế ? Hình nhu

gã dang say rượu thì phải . Đôi cô với người say cằm bằng phần chắc là

thua Ném tia nhìn đầy ác cảm về Hai Nhan, Lưu Ly bĩu môi rồi quay lưng

bước đi . Vừa được hai ba bước, cô đã nghe hắn chửi:

- Mẹ ..nhà tao đâu phải chợ để ai muốn vô thì vô, ra thì ra . COn nhỏ kia, đứgn lại coi !

Lưu Ly giận nóng bừng cả người, cô dằn gót thật mạnh và chả thèm nhìn lại . Ai ngo(` chưa ra tới cổng Ly đã bị nắm vai kéo l.ai Đang loạng choạng

xuýt té, Lưu Ly nghe Hai Nhan noi nhu gầm vào tai:

- Còn nhỏ mà đã

khinh người . Cho mà biết chỉ có Hai Nhan này mới có quyền trề môi, phải nhổ vào mặt kẻ khác . Nhất là hạng nhu nhà... Chín Truc bọn bây . Về

Sai Gon nhớ nhắn vợ chồng Hai Trịnh, Tư Lan . Hai Nhan này còn sống, thì vợ chồng nó đừng hòng trở lại mảnh đất này . Bọn bây từ già tới nhỏ đều là chó ráo . Chó hết ráo ! Nghe rõ chưa ?> Lưu Ly tái cả mặt, tay

chân cô run lẫy bẫy vì tức . Lần đầu tiên cô bị người ta réo tên ong bà, cha mẹ ra chửi Cô gào to:

- Khong được nói động tới ong bà cha me .toi Hai Nhan lừ đừ tiến lên là Lưu Ly phái? thụt lùi:

- Tao chửi con mẹ Tư Lan . Mụ ấy là điêm chà ! Trông mày giống con gái

mẹ lắm . Hừ ! chắc cũng rặc ròi đỉ thoả, vờ té sông để làm quên với

thằng Tuong chớ gì ? Mày định... câu thằng ba trợn đó làm chi vay ? Lưu

Ly uất nghẹn, cô giận đến mức không biết giận là gì . Mím môi l.ai, Ly

giáng một bạt tai vào bộ mặt nham nhở đỏ bừng vì rượu của Hai Nhan . Cô

tát mạnh đến mức lòng bàn tay buốt rần lên nhu vừa bị khẽ thước bản Cú

tát bất ngờ của Ly làm Hai Nhan tĩnh ra . Hắn xoa xao gò má rồi khiến

răng:

- Con qủy cái . Phên này tao cho mày lết về nhà Lưu Ly hoảng

hồn vía vì đôi mắt tóe lửa của Hai Nhan, cô đứng nhu trời trồng . Chưa

biết ứng phó ra sao thì Từ đã ôm cứng hắn ta lại:

- Cô chạy lẹ đi ! Ổng say rồi nguy hiểm lắm !

Hai Nhan vừa vùng ra vừa chửi rủa rân trời . Sau vườn có người nghe ồn túa

ra . Họ kéo gã bợm nhậu cô hồn vào, trong lúc Lưu Ly chạy thục mạng về

nhà mình Vào tới phòng khác, thả phịch người lên salon rồi Ly vẫn chưa

hoànghồn . Tim đập thình thịch . Cô vừa vuốt ngực vừa nghe bên nhà Hai

Nhan tiếng la hét, đập đồ y nhu tiếng đêm đầu về đập cô đã nghe vang lên từng hồi . Lưu Ly rùng


Pair of Vintage Old School Fru