
ước chiếm giữ lấy người của nàng, tiện đà giữ lấy lòng của nàng, đây tựa hồ là phương pháp kém cỏi nhất nhưng là lựa chọn nhanh nhất.
Những chấm nhỏ giữa đêm đang dần dần tan ra, ánh trăng không biết từ chỗ nào hiện ra ánh sáng rực rỡ, mềm mại, tình cảm mãnh liệt thuộc về hai người vừa mới qua cao trào .
Uyển Chỉ U cuộn thân thể mình lại, không dám nhìn mắt Long Đồ Bích nhưng hắn lại cẩn thận mà ôm nàng vào trong ngực, ôn nhu, yêu thích mà vỗ phía sau lưng nàng, giống như đang dỗ nàng đi ngủ.
“ Ngươi là cố ý.” Nàng than thở, ở trong ngực hắn ấp úng nói: “ Ngươi muốn cho ta không có cơ hội hối hận.”
Nhìn lên ánh trăng, Long Đồ Bích sâu xa cười: “ Đúng vậy a” Hắn biết nàng cực kỳ thông minh cho nên hắn thừa nhận rõ ràng, không e dè.
Ngầng mặt lên, dừng ở đôi môi hình vòng cung cùng chiếc dũi cao của hắn, nàng cực kỳ nghiêm túc mà nói: “ Ngươi xác định muốn thành thân với ta ? Không phải ý chỉ của bệ hạ?”
“ Ừm” Tay hắn vốn đang vỗ nhẹ phía sau lưng bây giờ trở nên vuốt ve, vỗ về chơi đùa, hiển nhiên hắn có phần chờ không kip, cảm xúc mãnh liệt lần thứ hai đã đến.
Nàng nghiêm mặt lại, nói: “ Được rồi, ta đây có một điều kiện, nếu như ngươi đáp ứng, ta có thể gả cho ngươi, nếu như ngươi làm không được, mời ngươi nói cùng hoàng thượng, ta tình nguyện làm ni cô cũng không nguyện ý lập gia đình.”
“ Điều kiện?” Hắn buồn cười mà nhìn nàng, nàng có còn có điều kiện gì?
“ Từ nhỏ ta sinh trong gia đình giàu có, nhìn chán nhóm người di nương vì tranh thủ sủng ải của phụ thân mà lục đục với nhau, ngươi có thể nói ta ích kỷ, nhưng ta không muốn mỗi đêm trong tương lai người nào đó ở trong phong ngươi qua đêm cùng ngươi ồn ào ta sẽ buồn bã, không vui. Cao tổ( tổ tiên) hoàng đế ở triều đại trước dù có chung tình nhưng trừ bỏ Diễm Cơ mà hắn yêu nhất, ở ngoài thì cũng có đến mấy vị cơ thiếp tràn đầy hậu cung. Ta nghĩ muốn biết, ngươi có thể hay không tiếp nhận một nữ nhân không cho ngươi cưới trắc phi?
Thấy nàng nói những lời lẽ mà không một nữ nhân nào dám yêu cầu trượng phu của mình, Long Đồ Bích tựa tiếu phi tiêu nhìn nàng, sau một hồi mới hỏi: “ Đây không phải là nguyên nhân chủ yếu mà nàng không chịu gả cho ta chứ?”
“ Liền tính… là đi” Nàng do dựumột chút, vẫn là không nói gì đến chân tướng tám chữ kia.
“ Nhưng nàng có biết hay không, tiên hoàng sủng Diễm Cơ, cũng không phải là thê tử của ông”
Nàng ngẩn ra. Lời này là có ý gì?
Hắn cười, dùng lực ấn xuống một cái ở phía sau nàng: “ NHư vậy, ta cũng có điều kiện, nếu như nàng đáp ứng ta, ta có thể đáp ứng yêu cầu của nàng?” Hắn nhất định phản tương nhất quân(phản đối, phản kháng)
“ Là cái gì?” Nàng nghi vấn nói
“ Từ nay về sau, không được gọi ta là vương gia, chỉ gọi tên ta.” hắn sâu sắc mà nhìn nàng,chờ mong dừng trên đôi môi đỏ mọng của nàng.
Nàng sửng sốt một hồi lâu, còn tưởng rằng chính mình nghe lầm. Chỉ đơn giản như vậy? Gọi tên thì có khó gì?
“ Đồ Bích?” Nàng thử mở miệng, chỉ thấy trong mắt hắn toát ra ngọn lửa. Ngay sau đó, thân thể bị hắn bao phủ, áp trụ….. Bây giờ , không có đau đớn như lần đầu tiên, nhưng cảm thấy toàn thân đều như bị bỏng bởi lửa nóng, vô luận như thế nào thân thể cũng không có biện pháp dập tắt lửa, mãi đến khi hắn lại một lần xâm nhập đến nơi thâm sâu trong cơ thể nàng, nàng mới không cách nào kiềm chế xuất ra rên rỉ thật dài, giống như chiếm được thỏa mãn cùng an ủi.
Nguyên lai, nàng cũng mãnh liệt hi vọng bị hắn đòi lấy như vậy, bị hắn giữ lấy, bị hắn yêu, mà cái nam nhân yêu nàng này lại khiến nàng động tâm như vậy.
Một khi đã như vậy, nàng cũng không cần thiết phải trốn tránh. Ví như tám chữ kia nhất định là số mệnh của bọn họ thì nàng lựa chọn cùng hắn đối mặt .
Mấy ngày nay Ngọc vương phủ rất náo nhiệt, từ khi Long Đồ Bích công khai ngày thành thân của mình ở khắp nơi, người tới vương phủ chúc mừng, tặng lễ vật quả thực sắp đem cửa chính vương phủ phá hỏng, làm cho Long Đồ Bích không thể không hướng hoàng thượng xin nghỉ ba ngày, đặc biệt đón những quan viên cùng hoàng thân quốc thích khắp nơi tới cửa thăm hỏi.
Long Trữ Nam thấy thế tự nhiên trong lòng cũng vui mừng đến nở hoa, hoàng hậu qua đời mang đến không khí nặng nề u buồn, ngày hôm nay hắn cố ý mở tiệc này để mời một vài người vào trong cung dùng bữa tối.
Trong bữa tiệc, nhìn một đôi nam anh tuấn, nữ thanh tú trẻ tuổi này, hắn hơi chút đắc ý với sự an bài của mình, nhịn không được khoe ra nói: “ Nếu không phải ta an bài cho hai ngươi đến hoàng lăng ở chung một chỗ, chỉ sợ các ngươi vẫn hiểu lầm nhau a!”
Uyển Chỉ U cùng Long Đồ Bích liếc nhau, mỉm cười, rất nhiều chuyện bọn họ ở trong lòng đều hiểu rõ lúc nào thì bắt đầu, không cần phải nhiều lời cùng hoàng thượng.
“ Hiện tại, thừa dịp hai người các ngươi đều ở đây, cũng không có người ngoài, trái lại trẫm có cái tâm sự muốn ở trước mặt các ngươi nói một câu.”
“ Mời bệ hạ” Hai người lại rất ăn ý đồng thời mở miệng, lại cười liếc mắt với nhau.
Long Trữ Nam nhìn hai người, cực kỳ trịnh trọng mà nói: “ Trẫm hi vọng sau khi hai người các ngươi thành thân, Đồ Bích liền mau chóng chuẩn bị đăng cơ.”
Hai ng