Old school Easter eggs.
Bộ Bộ Kinh Tâm

Bộ Bộ Kinh Tâm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329661

Bình chọn: 9.00/10/966 lượt.

bấc

Cành hàn mai cô độc giữa trời

Toả hương chỉ bởi một người

Yêu không tiếc hận tình ngời trong tim.

Lời ca man mác đôi chút ai sầu, nhưng sầu mà không luỵ, chí khí bát ngát như mai đỏ dầm sương dãi tuyết, xơ xác đến đâu vẫn vươn thẳng thân cành.

Cùng với lời ca, đèn lồng treo cao tắt dần tắt dần từng vòng một, ánh sáng trên sân khấu nhạt bớt, tuyết bắt đầu rơi. Những bông tuyết trắng muốt ào ạt xoay múa trên không, Mẫn Mẫn đứng yên giữa mai đỏ, người hoa soi vào nhau, cùng một màu đằm thắm. Tuyết trắng và mai hồng vẽ nên một không gian lung linh sống động, mà Mẫn Mẫn lại là hình ảnh tươi đẹp nhất trong không gian ấy.

Tiếng ca nhỏ mãi đi, đến lúc chỉ còn loáng thoáng. Đám đèn lồng theo nhau tắt hết, chừa lại mỗi chiếc đèn chính giữa rọi xuống Mẫn Mẫn và hoa mai. Cô ném ô, ngửa mặt lên, đăm đăm dõi nhìn bông tuyết phiêu phất trên không. Dưới ánh đèn, nét mặt cô nõn nà tinh oanh như ngọc tạc, khoé miệng đọng nét cười, ánh mắt bâng khuâng, thần sắc não nề, tay chậm chạp chìa ra hứng tuyết.

Một tích tắc qua, rồi tiếng im đèn lịm. Trong bóng tối ngút ngàn, thần trí Nhược Hi như bị hút cả vào bóng dáng vừa mê man vừa vui sướng như trẻ con đi hứng tuyết kia. Khuôn mặt nồng nàn tình cảm của Mẫn Mẫn khiến tim nàng chấn động, trong đầu nháng hiện cảnh tuyết rơi nhiều năm về trước, nàng cũng mặc áo nhiễu lông vũ màu đại hồng, lang thang trong tuyết như đứa bé lạc đường về, rồi chàng đạp tuyết đến bên, nắm lấy tay nàng sóng bước. Lòng quay cuồng suy tư muôn nẻo, nàng cứ đứng ngây ra như phỗng.

- Nhược Hi! – Lý Đức Toàn gọi to. Nhược Hi “Á” một tiếng. Hắn quở – Nghĩ gì thế? Hoàng thượng gọi mấy lần rồi đấy!

Khang Hy cười:

- Đừng trách Nhược Hi. Trẫm nghe mà cũng thần người ra mất một lúc nữa là.

Nhược Hi nói:

- Để nô tỳ bật đèn.

Đoạn nàng lắc chuông, đèn đuốc tắt phụt lúc trước phát sáng trở lại.

Mẫn Mẫn thay phục trang quay ra làm lễ. Tối nay cô vận xiêm áo trơn màu nguyệt bạch chứ không ăn bận sặc sỡ tươi tắn như ngày thường, vậy mà sắc đẹp của cô không hề phai giảm, ngược lại càng thêm diễm lệ vô song, quả là đơn sơ thế mới tường vẻ thắm nồng.

Khang Hy nhìn sang Tô Hoàn Qua Nhĩ Giai, cảm khái nói:

- Đã nhiều năm rồi trẫm không còn xem múa hát đến mức say sưa như vậy.

Tô Hoàn Qua Nhĩ Giai ngắm con gái một cách hãnh diện, nhưng miệng thì chối đây đẩy:

- Hoàng thượng quá khen, quá khen!

Mẫn Mẫn đứng yên bên cha, sắc mặt trầm tĩnh, dáng điệu thư thái, từ đầu đến cuối không hề liếc về phía Thập tam a ca. Nhược Hi thầm cảm thán, mới hơn hai tháng mà cô đã không còn là cô bé nông nổi bồng bột nữa, Mẫn Mẫn bây giờ là một thiếu nữ đã biết tư vị thương tâm, có thể nhờ thế mà càng thêm thu hút, nhưng niềm vui thuần khiết cũng đã rời bỏ cô. Lẽ nào đá quý cứ phải bị mài giũa đớn đau mới có cơ toả màu lấp lánh?

Tá Ưng vương tử ngắm Mẫn Mẫn, rồi cụp mắt xuống vẻ tư lự. Nhược Hi cười nghĩ, sau đêm nay, trái tim của con chim ưng này chắc đã gửi gắm cả vào cô quận chúa kia rồi, nhưng liệu có nắm bắt được trái tim cô hay không?

Khang Hy cười gọi Mẫn Mẫn:

- Lại đây kể cho trẫm nghe, con làm trăng với tuyết bằng cách nào vậy?

Mẫn Mẫn liếc Nhược Hi, cười đáp:

- Ánh đèn xanh mờ và sóng nhấp nhô lúc đầu là lấy sa mỏng màu lam trải ra, bên dưới đặt đèn lồng màu xanh, ánh đèn hắt ngược qua lần sa, khiến sa nổi lên xanh mờ trong đêm. Lại cho người ngồi dưới sân khấu dùng quạt quạt nhẹ, tự nhiên có cảm giác sóng đánh nhịp nhàng. Trăng cũng thực hiện theo cách tương tự, lấy nan tre uốn một hình tròn, mặt trước bịt sa vàng nhạt, mặt sau gắn nhiều đèn lồng nhỏ, chao đèn dệt bằng sợi ngân tuyến, riêng phía quay vào trăng thì bịt bằng sa vàng trong suốt, như thế để ánh sáng không lọt ra lung tung mà dồn cả về hướng sa vàng, tạo cảm giác giống vầng trăng thật. Muốn trăng lên xuống, thì lấy dây buộc rồi cho người ngồi dưới màn điều khiển. Kì thực con chỉ nhảy múa trên một cái bục dựng đằng sau trăng thôi, nhưng mọi người ở đằng trước, nhìn qua vầng trăng sẽ tưởng như con múa bên trong ấy. Độ chiếu sáng tối cũng đã thử nghiệm trước rồi, cứ điều chỉnh lượng nến thắp là được. Mai đỏ thì dùng cây thật kết hợp với hoa làm bằng thứ lụa hảo hạng trong cung, trông dưới đèn thế này cứ nửa hư nửa thực. Về hương mai, thì lấy nước hoa mai loại cực phẩm, cho người ngồi chỗ khuất đun nóng lên, lại dùng quạt quạt ra khán đài, tự nhiên sẽ có cảm giác hương mai thoang thoảng. Tuyết được cắt từ thứ tơ mỏng gần như trong suốt, lại trộn với bông mịn, cho cung nữ ngồi trên rắc xuống, đồng thời dùng quạt cỡ lớn quạt thật mạnh là được. Đoạn sau ánh đèn mờ dần mờ dần đi, cũng là để trông tuyết giống thật hơn đấy!

Mẫn Mẫn nói một lèo không nghỉ. Khang Hi ngẩn người ra nghe, mắt liếc Nhược Hi:

- Chuyến này con và Nhược Hi phải hao tâm tổn tứ nhỉ!

Mẫn Mẫn cười cười, chưa đáp thì Nhược Hi đã cúi mình thưa:

- Thực ra đều là nhờ có đủ nguyên vật liệu, toàn loại thượng hạng, rồi nhờ diễn tập nhiều, chú ý đến sự phối kết hợp của tất cả mọi người. Nói thẳng ra là rất đơn giản, muốn sắp đặt bài trí kiểu gì cứ vung tiền là xong, còn kết quả biểu diễn thế n