Insane
Bẻ Em Không Thương Lượng

Bẻ Em Không Thương Lượng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322265

Bình chọn: 9.00/10/226 lượt.

nh không phải người!” Trần Việt động khí hô lên thanh âm, lại phát hiện cuống họng mình có điểm đè ép, nghĩ lại tối hôm qua mình gọi lớn tiếng như vậy, lập tức đỏ mặt.

Trải qua cô vừa nói như vậy, Cảnh Nhiên mới ý tứ tiểu tử của mình lại chạy vào, xấu hổ cười, không có biện pháp, tối hôm qua làm nhiều lần, càng về sau đều biến thành thói quen rồi, đang muốn rút ra bên ngoài, nhưng cử động này, lại tác động thần kinh tình dục của hai người, song song thấp giọng hô lên tiếng.

Cảnh Nhiên cảm giác tên không thành thật của mình lại phồng lớn lên, đỏ mặt ngượng ngùng nói: “Nếu không, chúng ta lại đến một lần?”

Trần Việt đưa qua ánh mắt xem thường, chiếu dĩ vãng, cô không thể không một cước đạp hắn xuống, có thể nhìn thần sắc sốt ruột xấu hổ kia, đột nhiên nói không nên lời cự tuyệt, nói sau làm đều làm nhiều lần như vậy rồi, hiện tại mới biết cự tuyệt, vậy cũng quá kiêu! Cô cam chịu mà nghĩ, sau đó không cam lòng cho lồng ngực hắn một quyền, không được tự nhiên nói: “Anh nhanh lên!”

Sau đó, Trần Việt áo não phát hiện, lúc ở trên giường, lại đến một lần của người đàn ông kỳ thật có thể là rất nhiều cái lại một đến một lần!

Nhìn Trần Việt bên cạnh mệt mỏi thiếp đi lần nữa, Cảnh Nhiên hối tiếc tát mình vài cái, cô rõ ràng là một người bệnh, chính mình lại như gặp ma từng lần một ăn cô sạch bách, hơn nữa không chút nào biết tiết chế, quả thực không phải người.

Vươn tay dò xét nhiệt độ cơ thể của cô, thấy nóng đã rút đi, mới nhiều hơn vài phần trấn an, tùy tiện mặc quần áo, liền đi phòng bếp nấu cháo cho cô, vừa nấu cháo, hắn vừa đem tới một ít nước nóng lau chùi thân thể Trần Việt, mồ hôi chảy khi hạ sốt, tăng thêm dấu vết mập mờ còn lại sau khi tình dục qua đi, hắn đều kiên nhẫn giúp cô lau sạch, trong nội tâm trướng đến tràn đầy, là vị ngọt tình yêu.

Từ nhỏ đã quen chiếu cố em gái, làm những chuyện này cũng là thuận buồm xuôi gió, cho nên Trần Việt được hắn ôn nhu hầu hạ, trở mình thoải mái tiếp tục ngủ.

Thẳng đến Cảnh Nhiên nấu xong cháo, đánh thức cô dậy ăn cháo uống thuốc thì cô còn không vui mừng rút vào trong chăn không chịu đi ra, cuối cùng Cảnh Nhiên mất sức lực thật lớn, mới nửa ôm nửa kéo cô ra an trí tại trước bàn ăn.

Nhìn cô yên tĩnh ăn cháo, Cảnh Nhiên chịu khó trở về phòng đổi ga giường chăn bông, sửa sang lại tất cả xong, xoay người liền nhìn đến Trần Việt leo lên ngủ.

Sủng nịch cười xem cô, hỏi: “Có uống thuốc chưa?”

Trần Việt giương mắt ngắm hắn, cười nói: “Uống, anh còn dong dài hơn mẹ tôi.” Sau đó ngửi mùi thơm ngát trong chăn, trong nội tâm cô lại ẩn ẩn mỏi nhừ, sau đó nghĩ, cảm giác như vậy, kỳ thật không tồi.

Đột nhiên lại nhớ tới cái gì, mạnh mở mắt ra, hung thần ác sát nói: “Cảnh Nhiên, anh nhanh đi mua thuốc tránh thai cho tôi! Nếu như xảy ra chuyện, tôi là người thứ nhất làm thịt anh!”

Cảnh Nhiên nhếch miệng, rất muốn nói, xảy ra chuyện anh phụ trách, bất quá phỏng chừng lời này vừa ra, cô sẽ lập tức liền làm thịt hắn a! Sau đó hắn an ủi mình, được rồi được rồi, thời gi¬an còn chưa chín mùi, hiện tại có em bé cũng thật là phiền toái, vừa nghĩ như thế, hắn liền giải sầu đi mua thuốc tránh thai.

Sau khi Trần Việt uống thuốc, lại trầm mình ngủ say.

Cảnh Nhiên gọi điện thoại xin nghỉ với Sở Bạch, nghĩ thầm bây giờ là thời gi¬an xum xoe tốt nhất, lúc này không hiến, còn đợi khi nào? Làm việc tính cái gì a!

Sau đó liền yên tâm thoải mái sửa sang lại gi¬an phòng, chờ làm xong việc nhà, nhìn xem đồng hồ, cách giữa trưa còn có đoạn thời gi¬an, tăng thêm tối hôm qua thật sự làm đến quá mức, thật sự có điểm không còn chút sức lực nào, liền cởi quần áo leo đến bên cạnh Trần Việt ngủ.

Làm làm, ngủ cùng một chỗ như vậy không nên tính quá phận a? Đây chính là ý nghĩ duy nhất trước khi hắn chìm vào giấc ngủ.

“A! ! ! ! ! ! ! ! ! Hai người. . . . . . hai người đang làm cái gì! ! !”

Tiếng thét kinh khủng high-deci¬bel chói tai vang lên bên tai, hai người ngủ đến mơ hồ đều tưởng mình đang nằm ác mộng, điều chỉnh tư thế, lại ôm nhau ngủ tiếp!

Thẳng đến Cảnh Nhiên bị một vật cứng gõ tỉnh, mới hậu tri hậu giác phát hiện, nguyên lai không phải cơn ác mộng, Trần lão mẹ đã trở lại, tiếng kêu kinh khủng vừa rồi, chính là từ trong miệng bà!

Sau đó lại định thần xem xét, thứ gõ hắn lại là cái chày cán bột! !

“Bác. . . . . . bác gái?” “Bác. . . . Bác gái” Cảnh Nhiên tại không hề phòng bị, té trên mặt đất, ngồi ở trên sàn nhà hơi lạnh mới phát hiện, trên người mình chỉ mặc quần lót tam giác,trần truồng lỏa lồ. Thân thể bạo lộ tại trước mặt Trần nương nương, thật đúng là 囧 tới cực điểm.

Trần Việt trong lúc ngủ mơ bị động tĩnh không nhỏ bên người đánh thức, mở ra đôi mắt mờ mịt, trong lúc nhất thời đối đại chiến thế kỷ bộc phát trước mắt có vẻ phá lệ hoang mang.

Một người cầm chày cán bột đuổi ở phía sau, một người mặc quần tam giác vừa xoa cái mông vừa chạy loạn trong phòng, trường hợp như vậy xem thế nào cũng buồn cười.

“Hai người đang làm cái gì?”

Thanh âm Trần Việt không lớn, lại đủ để cho hai người truy đuổi ngừng lại.

“Bảo bối, hôm nay mẹ không thể không đánh chết tên háo sắc này, hắn lại