
gì?”
Lâm Lệ hít vào một hơi thật
dài, lạnh giọng nói: “Không có gì, ngu ngốc một lần là đủ rồi, em chỉ là không
muốn khiến bản thân mình ngu ngốc thêm lần nữa.” Đưa tay gỡ tay anh ra, trực
tiếp vào phòng bếp.
Chu Hàn nhìn bóng lưng của cô,
chân mày nhíu chặt hơn chút ít.
Nếu như lúc trước nói Lâm Lệ
tránh né là do Chu Hàn suy đoán, như vậy những ngày kế tiếp những hành động biểu
hiện của Lâm Lệ đã hoàn toàn ăn khớp với suy đoán của Chu Hàn, đúng là cô đang
trốn tránh anh, hơn nữa còn trốn rất rõ.
Buổi tối bất kể Chu Hàn về lúc
nào, phòng cô và Tiểu Bân luôn đóng chặt, buổi sáng anh cố ý hay vô tình rề rà
muộn một chút, nhưng chưa từng gặp được cô. Chu Hàn không rõ, không rõ ràng rốt
cuộc vấn đề là ở chỗ nào, tại sao thoáng cái cô như là thay đổi thành một người
khác, tránh anh khắp nơi.
“SHIT!” thô bạo ném tập giấy tờ
trong tay lên trên bàn, cả người Chu Hàn bực bội khó hiểu, tay cầm ném tập giấy
tờ đi.
Lúc này trợ lý Từ đẩy cửa đi
vào, thấy anh như thế đột nhiên sửng sốt, nhìn anh không khỏi dè dặt hỏi: “Chu
tổng, xảy ra chuyện gì sao?”
Chu Hàn nhìn anh ta một cái,
tức giận quay đầu đi tựa vào ghế xoay.
Trợ lý Từ không giải thích
được, theo lý mà nói gần đây không có dự án gì đặc biệt quan trọng gấp rút gì,
ngoài ra sau khi Chu Hàn công khai bản giám định quan hệ cha con trước mặt phóng
viên thì vụ tai tiếng lần trước đã dần lắng xuống rồi kết thúc, nghĩ như thế,
hẳn là không có chuyện gì đáng phiền lòng mới phải.
Khom lưng nhặt tập giấy tờ bị
Chu Hàn ném trên mặt đất, lần nữa thả lên trên bàn làm việc của Chu Hàn, lúc này
mới đưa giấy tờ trong tay mình cho anh, “Chu tổng, đây là báo cáo tiến độ lần
một của công trình bên Quảng Đông, anh xem một chút.”
Chu Hàn nhíu mày không nói
chuyện, chỉ mặt lạnh gật đầu.
Để giấy tờ xuống rồi trợ lý Từ
cũng không ra ngoài ngay lập tức, mà là nhìn Chu Hàn nhiều chuyện hỏi.”Chu tổng,
anh không sao chứ, có phải gặp chuyện phiền phức gì không?”
Nghe vậy, Chu Hàn mắt lạnh quét
qua anh ta, giọng nói không lớn nhưng âm trầm có chút đáng sợ, hỏi: “trợ lý Từ,
hai ngày gần đây có phải cậu quá rảnh rỗi rồi không.”
Trợ lý Từ cười khan, có chút
nịnh hót nói: “tôi đây không phải là quan tâm ông chủ thôi nha.” Nhìn nét mặt
ngày càng âm trầm của Chu Hàn kia, trợ lý Từ anh đã lăn lộn ở trên xã hội này
lâu như vậy, tự nhiên là biết chút quan sát sắc mặt, thấy tình huống không đúng,
trợ lý Từ vội vàng chuyển đề tài, định bụng chuồn đi, nói: “tôi nhớ ra tôi còn
phải gọi điện cho Vương tổng bên Thượng Hải, nếu Chu tổng không có việc gì thì
tôi ra ngoài đã.” Nói xong cũng không đợi Chu Hàn trả lời, trực tiếp quay đầu
vừa muốn đi ra.
Chu Hàn thấy anh ta muốn đi,
đột nhiên nhớ ra cái gì đó, mở miệng gọi anh ta lại: “chờ một
chút.”
Trợ lý Từ dừng lại, quay đầu
nhìn anh, hỏi: “Chu tổng còn có chuyện gì căn dặn.”
Chu Hàn có chút không được tự
nhiên, ho nhẹ một tiếng, sau đó nhìn trợ lý Từ hỏi: “trợ lý Từ, có phải cậu có
bạn gái không?”
Trợ lý Từ sửng sốt, gật đầu
đáp, “vâng đúng ạ.” Trong lòng tính toán anh hỏi cái này làm cái
gì?
Chu Hàn suy nghĩ một lúc, cuối
cùng mở miệng hỏi: “Cái kia, cậu có biết lúc nào thì tự nhiên phụ nữ lại nổi
cáu?”
Nghe vậy, trợ lý Từ sửng sốt,
một lúc lâu mới kịp phản ứng, hóa ra là Chu Hàn anh hiện giờ là đang buồn bực vì
phụ nữ a!
Một lúc lâu cũng không thấy anh
trả lời, tâm tình Chu Hàn càng bực bội hơn, trầm mặt nói: “quên đi, cậu đi ra
ngoài đi.” Nói xong đưa tay trực tiếp cầm tập tài liệu anh đặt lên trên bàn, lật
xem.
Lúc này trợ lý Từ mới lấy lại
tinh thần, nhịn cười, hỏi: “Chu tổng là bởi vì thư lý Lâm?”
Nghe tiếng, Chu Hàn nâng mắt
liếc anh một cái, ánh mắt kia bén nhọn như đao.
Trợ lý Từ không nhìn thẳng vào
ánh mắt kinh khủng có chút dọa người của anh, sau đó kéo cái ghế trước bàn làm
việc của anh, ngồi xuống, bộ dạng giàu kinh nghiệm nói: “nói một chút, anh chọc
thư ký Lâm ở đâu rồi, tại sao thư lý Lâm tức giận, tức giận thế nào?” Nghe thấy
mùi vị tám chuyện, trợ lý Từ trở nên phấn khởi dị thường.
Chu Hàn quét anh ta một cái,
trong lòng đột nhiên có chút hối hận hỏi anh ta cái vấn đề này, anh sớm phải
biết trợ lý Từ thật ra còn nhiều chuyện hơn cả đàn bà!
Trợ lý Từ một khi đã phấn khởi
liền trở nên có phần kiêu ngạo, thấy anh không đáp, liền thúc giục: “Nói a, anh
không nói tôi làm sao biết là tại sao a?”
“Nếu tôi biết chọc tới cô ấy ở
đâu, biết tại sao cô ấy tức giận thì tôi còn hỏi cậu làm cái gì?” Chu Hàn lạnh
giọng nói, vẻ mặt lạnh lùng không nhìn ra chút thay đổi tâm tình
nào.
“Cũng đúng.” Trợ lý Từ gật đầu,
nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu, sau đó đột nhiên nghĩ đến cái gì, ngẩng mạnh đầu
nhìn Chu Hàn chằm chằm, nói: “tôi biết rồi, tôi biết vì sao tự nhiên thư ký Lâm
lại tức giận rồi!”
Chu Hàn nhướng mày, nhìn hỏi
anh: “Tại sao?”
Trợ lý Từ nghiêm trang nói,
“mỗi tháng phụ nữ luôn luôn vài ngày như vậy .”
Chu Hàn cau mày, nhìn chằm chằm
trợ lý Từ, một hồi lâu mới chậm rãi mở miệng, “cậu nói là…”
“Nhất định thế!” Vẻ mặt trợ lý
Từ chắc chắc, “mỗi tháng mà