Bạn Trai Xấu Xa

Bạn Trai Xấu Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210781

Bình chọn: 9.00/10/1078 lượt.

ng gọi tên Thư Phàm.

Đang phừng phừng tức giận, Thư Phàm quay sang nhìn Tuấn Hùng đang tươi cười, bước đến gần mình.

“Sếp đang chờ cô ở trên lầu sáu.”

Hai người vệ sĩ gác cổng vội chào hỏi Tuấn Hùng.

Tuấn Hùng gật đầu chào lại, mắt nhìn Thư Phàm, miệng lịch sự nói: “Để tôi dẫn cô đi.”

Thư Phàm trừng mắt nhìn hai người vệ sĩ gác cổng, sau đó đi theo Tuấn Hùng vào trong tiền sảnh.

Hai người vệ sĩ ngơ ngác nhìn nhau, họ bất ngờ vì Thư Phàm thực sự là

người quen của Hoàng Tuấn Kiệt, không phải là đang nói lừa họ. Tự dưng

họ thấy lo sợ vu vơ, sợ Thư phàm nói xấu họ với Hoàng Tuấn Kiệt. Nếu

điều này xảy ra, họ sẽ không thể tiếp tục làm việc ở đây.

Công ty Hoàng Thị nhỏ hơn tòa cao ốc Hoàng Thị, nhưng lối kiến trúc vẫn

tương tự nhau, có thể nói đây là một mô hình thu nhỏ của tòa cao ốc.

Bấm nút lên tầm sáu, Tuấn Hùng mỉm cười, hỏi Thư Phàm: “Sáng nay, cô làm việc vui chứ ?”

“Không vui một chút nào.” Thừ Phàm bực bội trả lời Tuấn Hùng.

Hiểu tính nóng nảy của Thư Phàm, Tuấn Hùng không chấp, mà lại tiếp tục hỏi tiếp: “Tú Linh không đến đây cùng với cô sao ?”

“Nó bị Vũ Gia Minh bắt cóc rồi.” Thư Phàm căm giận, nghiến răng nghiến lợi nói.

“Cái gì !” Tuấn Hùng kêu lên một tiếng, nụ cười trên môi tắt ngấm, mắt

nhìn Thư Phàm, “Những điều mà cô nói có đúng không ? Tại sao người vệ sĩ được Hoàng Tuấn Kiệt cử đi bảo vệ Tú Linh không thông báo gì cả ?”

“Điều này tôi làm sao mà biết.” Thư Phàm cao giọng, càng nói càng kích

động, “Tôi đang làm việc, thì Tố Nga gọi điện cho tôi, nói cho biết là

ngay sau khi Hoàng Tuấn Kiệt đưa Tú Linh đến trường đại học sư phạm, Vũ

Gia Minh đã tìm đến và bắt cóc con bé đi.”

“Ring !” Cánh cửa thang máy mở ra.

Thư Phàm và Tuấn Hùng sánh đôi đi trên hành lang của lầu sáu. Hành lang

dài hun hút, không có một bóng người, không có một tiếng động, ngoài

tiếng giày khua cồm cộp trên gạch, tiếng hít thở của hai người thì không còn âm thành nào khác.

Sắc mặt của Tuấn Hùng và Thư Phàm đều trầm trọng như nhau, cả hai đều

đang lo lắng cho Tú Linh, xem ra bữa trưa hôm nay, họ không thể ăn được

nữa rồi.

Khi cánh cửa văn phòng Tổng giám đốc mở ra, Hoàng Tuấn Kiệt xuất hiện

trong tầm mắt. Trong khi Hoàng Tuấn Kiệt chưa kịp mở miệng nói được câu

gì, Thư Phàm đã túm ngay cổ áo của hắn, mắng phủ đầu hắn.

“Hoàng Tuấn Kiệt ! Anh là tên gian trá nhất mà tôi từng gặp ! Tối hôm

qua, anh đã hưa là sẽ cho người bảo vệ em gái tôi. Thế mà, sáng nay Tú

Linh đã bị Vũ Gia Minh bắt đi. Anh nói đi, anh bảo tôi làm sao có thể

tin tưởng anh được đây.”

Hoàng Tuấn Kiệt đông cứng cả người, trên đời này hắn không sợ chết, cũng không sợ nguy hiểm, nhưng lại sợ Thư Phàm không tin tưởng và khinh ghét hắn.

“Những điều mà cô ấy nói hoàn toàn là sự thật chứ ?” Không dám đối diện

với khuôn mặt đỏ bừng vì giận và đôi mắt căm hận của Thư Phàm, Hoàng

Tuấn Kiệt quay sang hỏi Tuấn Hùng.

“Lúc nãy đi thang máy, cô ấy đã nói sơ qua chuyện xảy ra sáng nay cho

tôi nghe. Nếu đúng như những gì mà cô ấy kể, thì Tú Linh đã bị Vũ Gia

Minh bắt đi rồi.”

“Gọi điện ngay cho người vệ sĩ sáng nay được cử đi bảo vệ Tú Linh cho

tôi. Tôi muốn nói chuyện với cậu ta.” Hoàng Tuấn Kiệt tức điên người,

hắn hận nhất là việc nhân viên dưới quyến dám làm trái lại mệnh lệnh của hắn, dám không hoàn thành nhiệm vụ mà hắn giao.

Tuấn Hùng mở điện thoại di động, tay bấm số của người vệ sĩ sáng nay.

………………….

Trong một căn nhà gỗ, nằm trong rừng cao su, đã cũ kĩ và ẩm mốc, người

vệ sĩ bị đánh bất tỉnh nhân sự, chân tay bị trói, bị nhét giẻ vào mồm,

quần áo dính đầy đất cát, trông thê thảm và đáng thương như một con

chuột cống bị nhúng vào nước sôi.

Vũ Gia Minh là một tên xảo quyệt, thâm trầm, lại ích kỉ, có thù tất báo, nên rất ghét người khác xen vào chuyện riêng tư của hắn. Tuy anh vệ sĩ

không phải là kẻ chủ mưu trong chuyện này, nhưng dám len lút theo dõi

hắn, và dám tìm cách để ngăn chặn không cho phép hắn mang Tú Linh đi,

khiến hắn tức giận ra lệnh cho thuộc hạ đáng anh vệ sĩ một trận nhừ tử.

Tiếng chuông điện thoại trong túi quần anh vệ sĩ reo vang, gây sự chú ý của hai người đàn ông đang đứng gác ngoài cửa.

“Vào nghe xem, ai đang gọi điện thoại cho nó đi !” Tên kia ra lệnh cho đồng bọn.

Người đàn ông mặc vét đen, vóc dáng cao lớn đi vào trong phòng, khom người, lục tìm điện thoại trong túi quần anh vệ sĩ.

Nhìn số điện thoại hiện tên: “Trợ lý Tuấn Hùng” trên màn hình, người đàn ông mặc vét đen nháy mắt ra hiệu cho người đàn ông kia.

Người đàn ông kia hiểu ý vội bước vào phòng, mắt nhìn tên người đang gọi trên màn hình điện thoại.

“Đúng như những gì mà sếp dự đoán. Hai chúng ta nên làm gì bây giờ ?” Người đàn ông kia thì thào với người đàn ông mặc vét đen.

“Còn làm gì được nữa, đương nhiên là chuyển cuộc gọi cho sếp rồi.”

“Ý của mày là …?” Người đàn ông mặc vét đen cười thâm hiểm.

“Mày gọi điện cho sếp đi, để tao nói đôi với người ta.” Người đàn ông

kia cười thâm hiểm đáp lại nụ cười thâm hiểu của người đàn ông mặc vét

đen. Họ rất giống một cặp bài trùng.

…………………..

Hoàng Tuấn Kiệt đau lòng nhìn khuôn mặt nhỏ


XtGem Forum catalog