The Soda Pop
Bạn Trai Xấu Xa

Bạn Trai Xấu Xa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211074

Bình chọn: 7.5.00/10/1107 lượt.

Phàm trông rất

buồn cười. Hoàng Tuấn Kiệt giống như một kẻ si tình cố bám theo Thư Phàm khắp nơi để tìm cách lấy lòng và tán tỉnh, còn Thư Phàm lạnh nhạt và

thờ ơ không thèm quan tâm đến tâm ý của Hoàng Tuấn Kiệt.

Hai người vệ sĩ ngầm đi theo sau bảo vệ Thư Phàm và Hoàng Tuấn Kiệt từ

phía sau, cùng với hai người đàn ông bí ẩn, hết đi đông rồi lại đi tây.

Bọn họ không hiểu vì lí do gì hai người kia cứ chơi trò mèo vờn chuột

với họ mãi.

Đến nhà vệ sinh nữ, Thư Phàm nhanh chóng đi vào trong. Hoàng Tuấn Kiệt

dù có bạo dạn đến đâu cũng không dám đi theo cùng vào, mà giả vờ vòng

sang nhà vệ sinh nam ở bên cạnh, lòng không ngừng cầu mong là Thư Phàm

sẽ bình an vô sự.

…………………….

Trong nhà vệ sinh nam, vừa thấy Hoàng Tuấn Kiệt đi vào trong, hai người

vệ sĩ cùng hai người đàn ông lạ mặt lập tức đi theo cùng vào. Người đàn

ông mặc áo giả da muốn tìm cơ hội thủ tiêu Hoàng Tuấn Kiệt, còn người

đàn ông mặc áo gió màu đen chỉ muốn tiếp cận gần Hoàng Tuấn Kiệt để lấy

thông tin, sau đó báo cáo lại cho Trợ lý Tân.

Năm người đàn ông nối đuôi nhau vào nhà vệ sinh nam, không gây được sự

chú ý của mấy người đi vệ sinh. Họ cho rằng bốn người đàn ông đi vào

phòng vệ sinh cách Hoàng Tuấn Kiệt một đến hai phút, chỉ đơn giản muốn

đi vệ sinh giống như họ thôi, mà không biết rằng mục đích của bốn người

bọn họ hoàn toàn khác nhau.

Hoàng Tuấn Kiệt là người từng vào sinh ra tử, lại trải qua nhiều lần gần cái chết trong gang tấc, nên có thể cảm nhận được nguy hiểm đang rình

rập xung quanh mình.

Trong bốn người đàn ông đang đứng cùng mình trước bồn cầu, Hoàng Tuấn

Kiệt đặc biệt chú ý đến một người đàn ông mặc áo giả da hơi bạc màu, đội mũ lưỡi trai che kín gần nửa khuôn mặt. Tuy rằng hắn ta đã ngụy trang

kĩ, và không để lộ ra đôi mắt chim ưng, cùng khuôn mặt đáng sợ của mình, nhưng mùi sát khí tỏa ra từ cơ thể hắn thì không nhầm lẫn vào đâu được.

Rời khỏi nhà vệ sinh nữ, Thư Phàm đi ra sân ga, mắt ngó ngược ngó xuôi tìm hình bóng của Hoàng Tuấn Kiệt.

Người kéo đến càng lúc càng đông, Thư Phàm bị hết người nọ đến người kia xô đẩy, dồn vào một chỗ, thành ra tầm nhìn bị hạn hẹp, không thể tìm

thấy hình bóng của Hoàng Tuấn Kiệt trong một rừng người ở đây. Hơn nữa

đúng lúc đó, Hoàng Tuấn Kiệt lại đứng quay lưng về phía Thư Phàm, đang

nghe điện thoại, hoàn toàn bỏ quên hiện tại xung quanh, cũng quên luôn

người con gái đang ngơ ngác ngó nghiêng đi tìm mình khắp nơi.

Thư Phàm càng đi càng xa, càng rời xa chỗ Hoàng Tuấn Kiệt. Vốn là một cô gái gan dạ, không sợ chết, nhưng vào lúc này Thư Phàm đã bắt đầu lo sợ

bất an. Thư Phàm không lo sợ Hoàng Tuấn Kiệt bỏ rơi mình, mà là lo sợ

hắn đã xảy ra chuyện gì, hoặc đã bị bọn xấu bắt đi, rồi đem đến một chỗ

vắng, giết người diệt khẩu. Càng nghĩ Thư Phàm càng sợ, tinh thần càng

hỗn loạn, càng đi càng xa, đầu óc choáng váng, hết chạy lên lại chạy

xuống trên sân ga.

Mất hơn 10 phút tìm kiếm, mà vẫn không thấy Hoàng Tuấn Kiệt đâu, quá mệt mỏi, trán bướt mồ hôi, Thư Phàm ngồi bệt trên một băng ghế rải nệm màu

xám cạnh lối ra vào của sân bay.

Hoàng Tuấn Kiệt gọi cho Thư Phàm hơn 10 cuộc gọi, nhưng lần nào Tổng đài cũng thông báo tạm thời điện thoại di động của Thư Phàm đang tạm khóa

nên không thể liên lạc được.

Hoàng Tuấn Kiệt vừa lo vừa sợ đã chạy đến gần cánh cửa nhà vệ sinh nữ,

nhờ một cô gái người Hoa tìm Thư Phàm hộ mình bằng cách cho cô ta xem

hình ảnh chụp của Thư Phàm trên màn hình điện thoại.

Cô gái người Hoa hơn 20 tuổi, tưởng lầm Thư Phàm là vợ của Hoàng Tuấn

Kiệt, đã nhiệt tình giúp đỡ. Cô gái mất hơn 10 phút mới xác minh được

trong nhà vệ sinh nữ không có một cô gái nào có hình ảnh giống như hình

chụp trên màn hình điện thoại của Hoàng Tuấn Kiệt. Lúc này Hoàng Tuấn

Kiệt mới tá hỏa, nói câu cảm ơn cô gái người Hoa, gấp gáp chạy biến đi

tìm Thư Phàm.

Chuyện người thân bị lạc giữa sân bay quốc tế lớn thứ hai thế giới này

không hiếm, chỉ cần nhờ tổng đài ở sân bay bắc loa gọi tên người đó, và

nói ra nơi hẹn gặp là có thể tìm được người thân. Nhưng đáng tiếc, Hoàng Tuấn Kiệt đang thần hồn át thần tính, trí óc tràn ngập hoảng loạn và

mất mát, đã không đủ bình tĩnh để nghĩ ra được điều này.

……………………

Ngồi nghỉ trên băng ghế một lúc, Thư Phàm đứng lên, quyết tâm phải tìm ra Hoàng Tuấn Kiệt bằng được.

Đi thang máy bộ xuống lầu một, Thư Phàm siết chặt tay, tức giận phừng

phừng mắng Hoàng Tuấn Kiệt: “Đồ xấu xa ! Đồ vô trách nhiệm ! Nếu anh dám bỏ rơi tôi ở đây, tôi tuyệt đối sẽ không tha cho anh !”

Hình bóng Thư Phàm với mới đi khuất sau cánh cửa dẫn ra cổng sân bay,

Hoàng Tuấn Kiệt chạy ra đến tiền sảnh, không ngừng ngó nghiêng xung

quanh, tìm hình bóng của Thư Phàm. Người đi lên người đi xuống, các cô

gái trong những bộ quần áo đầy đủ sắc màu, cao có, ốm có, gầy có, béo

có, tóc dài có, tóc ngắn có, Hoàng Tuấn Kiệt nhìn đến hoa cả mắt chóng

cả mặt. Càng nhìn càng thấy loạn, càng không thể phân biệt đâu là Thư

Phàm đâu là không phải.

Trong khi Hoàng Tuấn Kiệt cuống cuồng lo tìm Thư Phàm ở trong sân bay,

Thư Phàm lại lững thững đi ra cổng, vừa