
tiểu yêu tinh."
"Uhm..." Cô gái nào đó vô cùng hưởng thụ phát ra tiếng rên rỉ.
Vưu Nhiên đè lấy Thẩm Thiển —— một người tình nguyện tấn công, một người tình nguyện đón nhận.
Thẩm Thiển cảm thấy thật dễ chịu, buổi sáng thức dậy tinh thần thực sảng khoái, cô mặc một cái áo T-shirt vải bông màu trắng, lẹt quẹt đi ra khỏi phòng ngủ, quả nhiên Vưu Nhiên đang ở bên ngoài, bắt chéo chân đọc báo, thấy Thẩm Thiển ra khỏi phòng, anh không nhẹ không nặng nói: "Lại đây ăn sáng đi."
Thẩm Thiển cười cười, kéo ghế, bắt đầu ăn, mắt cũng liếc nhìn qua tờ báo kia, hỏi: "Có tin gì mới không?"
"Chỉ có mấy tin tức lá cải thôi." Vưu Nhiên ném tờ báo sang một bên, "Vừa rồi Cao Trường Phong, chồng Lý Mỹ Lệ có đến đây, nhắn em đến khu boong tàu số 3."
"Làm gì?"
"Em đi thì biết."
"Vậy còn anh?"
"Anh biết em muốn anh cùng đi với em, đúng không?"
"..." Thẩm Thiển thật ra đúng là có ý này, nhưng cần gì phải nói toạc tâm ý của cô ra như vậy chứ, cô sẽ thấy ngại đấy.
Về phần tính cách thỉnh thoảng động kinh của Lý Mỹ Lệ, Thẩm Thiển từ chối cho ý kiến, chắc chắn cô ấy lại vừa chạm mạch nào đó nữa rồi. Quả nhiên, lúc Thẩm Thiển cùng Vưu Nhiên tới boong tàu số ba liền nhìn thấy một cảnh thực sự khiến người ta rút gân.
Boong tàu số ba là boong tàu nằm ở ngay đầu thuyền. Mà Lý Mỹ Lệ tính tình thỉnh thoảng động kinh đang cùng với Cao Trường Phong quản lý vợ vô cùng chặt chẽ, diễn cảnh Rose và Jack giơ tay đón gió trong Titanic, có điều hai người này...
Lý Mỹ Lệ chống nạnh, vẻ mặt sảng khoái đón mặt trời mọc trên biển sớm, Cao Trường Phong ôm lấy eo cô nàng, vô cùng cẩn thận sợ cô nàng bị ngã.
"Jack, cảnh này thật sự rất đẹp." Lý Mỹ Lệ ngẩng cao đầu.
Cao Trường Phong vẻ mặt cầu xin, "Nhưng không đẹp bằng em, Rose."
Lý Mỹ Lệ lập tức chu miệng lên, ý bảo diễn đoạn hôn môi kinh điển cuối cùng. Cao Trường Phong vẻ mặt dè dặt, cực kỳ gian nan hoàn thành cảnh này.
Thẩm Thiển nhìn mà hắc tuyến rơi đầy mặt, ngay cả những hành khách khác cũng đang cười những thứ buồn nôn bọn họ đã làm. Thẩm Thiển xoa xoa thái dương, "Em không quen bọn họ." Vưu Nhiên ở bên cạnh mỉm cười, "Nhưng bọn họ quen em."
Quả nhiên, Lý Mỹ Lệ nhảy xuống lan can chạy về phía Thẩm Thiển, vẻ mặt hưng phấn nói: "Thiển Thiển, ở trên đó chơi vui lắm, làm người ta có cảm giác muốn đánh rắm."
Cảm giác muốn đánh rắm... Lý Mỹ Lệ dùng từ lúc nào cũng mới mẻ độc đáo như vậy. Thẩm Thiển cười ha ha, "Có phải cậu lại sửa tiếng chuông thành rung không?"
"Sao cậu biết?" Lý Mỹ Lệ vô cùng thân thiết kéo Thẩm Thiển, "Thiển Thiển, hôm nay đi bơi với mình đi."
"Á? Một con quỷ lười như cậu mà cũng có một ngày chủ động rủ mình đi vận động?" Thẩm Thiển quả thật quá kinh ngạc, Lý Mỹ Lệ thà ngồi một chỗ ngẩn người, cũng không muốn vận động, trừ phi là được cho tiền.
Lý Mỹ Lệ vẻ mặt thẹn thùng nói, "Mình muốn sinh thường, không muốn sinh mổ."
"Sinh con? Cậu có bầu rồi hả?" Thẩm Thiển kinh ngạc không thôi, mà Lý Mỹ Lệ lại kinh ngạc, "Cậu không biết mình có bầu hả?"
Thẩm Thiển lắc đầu. Lý Mỹ Lệ vẻ mặt ủy khuất, "Số của cậu sao mà tốt quá vậy, ông cụ Tần đã lên tiếng nói viện trưởng cho cậu nghỉ phép, còn mình thì phải xin nghỉ sinh trước kỳ hạn mới có thể đi du lịch. Tiền lương cũng chỉ còn một nửa."
Lời Lý Mỹ Lệ rõ ràng đã làm cho Thẩm Thiển và Vưu Nhiên giật mình, ông cụ Tần lên tiếng nói viện trưởng cho Thẩm Thiển xin nghỉ? Vưu Nhiên nghĩ lại, không khỏi cười khổ, "Quả nhiên gừng càng già càng cay."
Thẩm Thiển không hiểu lời Vưu Nhiên, cũng không nghĩ tiếp nguyên nhân sâu xa bên trong, mà chuyển chủ đề sang Lý Mỹ Lệ, "Mấy tháng rồi?"
"Bốn tháng."
"Một chút cũng nhìn không ra. Có bầu thiệt hay giả vậy?" Thẩm Thiển rất không thưởng thức, cô cứ nghĩ có bầu bốn tháng thì bụng sẽ rất lớn. Lý Mỹ Lệ mặc đồ bó nên bụng cũng chỉ hơi hơi lộ ra một chút, nhìn chỉ giống như là đang mập ra mà thôi.
Lý Mỹ Lệ lườm cô một cái, "Sau này cậu có bầu thì nó có lớn được thế này không?" Lý Mỹ Lệ vẽ lên một đường cong thật lớn trên bụng mình.
"Mình... Mình sẽ không mang thai đâu." Hai bên mang tai Thẩm Thiển lập tức đỏ ửng, thỉnh thoảng lại liếc về hướng Vưu Nhiên, lại thấy anh đang cười mờ ám với cô, hình như ngày hôm qua có cô nàng nào đó rất YD (dâm đãng)...
Hơn nữa... Hình như là trực tiếp gieo mầm...
Thẩm Thiển trong lòng trống rỗng, ngày hôm qua để anh trực tiếp gieo mầm là do cô đã bấm đốt ngón tay thấy là kỳ an toàn, hy vọng sẽ không sơ suất mà làm ra một sinh mệnh.
Thẩm Thiển luôn tự xưng là bơi lội không tồi. Nhưng bơi cùng phụ nữ có thai lại là một chuyện khác. Vốn tính ra ngoài bơi, nhưng Cao Trường Phong ngại phơi nắng nhiều quá sẽ làm đen Lý Mỹ Lệ, vì thế chỉ có thể đến hồ bơi trong nhà.
Vưu Nhiên bao trọn hồ bơi nên cả đại sảnh hồ bơi lớn chỉ có bốn người bọn họ. Lý Mỹ Lệ thực lưu loát thay áo tắm, vui vẻ lội xuống nước. Tất nhiên, Cao Trường Phong luôn đi theo sau mông hộ giá cũng xuống nước theo.
Lúc Thẩm Thiển từ phòng thay đồ đi ra lại vừa vặn chạm mặt Vưu Nhiên cũng từ trong đó đi ra. Thẩm Thiển không khỏi đưa mắt nhìn lên, mặc dù cô đã nhìn thấu cơ thể Vưu Nhiên nhưng hôm n