
phát hiện ra.
“Không bỏ được thì đi theo đi.” Tống An Thần thật tình chịu hết nổi, bực bội nói.
Nhất Thế lườm anh, “1 – 10 được nghỉ dài hạn, đúng dịp đi Mỹ chơi hộp đêm cũng
không kém đâu.” Giọng cô cũng bực bội không kém.
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, xem mắt ai to hơn.
Trừng nhau hồi lâu, Tống An Thần nheo mắt lại, môi treo nụ cười như có như
không, lên tiếng trước “Cảm ơn đề nghị của em, tôi sẽ cân nhắc.” Nói rồi quay lưng
đi theo dòng người vào bệnh viện.
Nhất Thế tức muốn ói máu, Tống An Thần đúng là khắc tinh của cô.
***
Từ sau khi sư huynh đi, hai người liên lạc hầu như bằng MSN, tất nhiên thời gian là
vào buổi tối của Nhất Thế, sáng sớm bên Ngôn Hành, không ảnh hưởng đến công
việc và giờ giấc nghỉ ngơi của cả hai. Nháy mắt đã tới 1 – 10, ngày nghỉ vàng son.
Lần này cả khoa chọn đi du lịch Thái Lan, nhân số hơn hai mươi người. Vui nhất
đương nhiên là Triệu Cát Tường, đây là lần đầu tiên hai người cùng nhau đi du lịch,
tuy chẳng phải chỉ có hai người không. Có điều với hai kẻ xưa nay luôn xem người
khác như vô hình thì chẳng nề hà gì mà không anh yêu em yêu như cũ. Thật ra Nhất
Thế không thích máy bay, chứng ù tai của cô rất nghiêm trọng, ngồi ba tiếng đồng
hồ cô còn chịu được, chứ vượt quá bốn tiếng, Nhất Thế khó chịu muốn chết.
Triệu Cát Tường ngồi cạnh Nhất Thế, đẩy đẩy cô, “Cậu không sao chứ?”
“Không thoải mái lắm.” Lông mày cô nhíu thật chặt, nhìn là biết chẳng phải không
thoải mái “sơ sơ”.
Nhất Thế thật sự chịu không nổi, muốn chạy vào toilet súc nước, tỉnh táo một chút.
Khi cô đi qua chỗ Tống An Thần ngồi, anh kéo tay cô lại “Há miệng ra, sẽ dễ chịu
hơn.”
Nhất Thế ngẩn ra, không nghĩ Tống An Thần lại biết cô bị ù tai? Quả nhiên là bác
sĩ, vừa nhìn là biết chỗ nào không đúng rồi. Nhất Thế vô toilet rửa mặt, há miệng,
thông lỗ tai.
Lỗ tai vừa hết ù, cô liền nghe thấy tiếng người nói chuyện.
“Nghe nói La Lạc Thi mang thai rồi, ha ha, cười chết tôi, người đàn ông tạo ra đứa
nhỏ đã kết hôn rồi.”
“Thật hay giả? Không phải La Lạc Thi theo đuổi bác sĩ Tống tới bây giờ sao?”
“Theo đuổi mãi cũng có lúc mệt mà. La Lạc Thi kia vất bỏ mặt mũi, từ khi bác sĩ
Tống vào trường liền bắt đầu theo đuổi, cũng 6 năm rồi, sức nhẫn nại của phụ nữ
cũng mất sạch còn gì.”
“Nhưng cũng không nên làm người thứ ba chứ, phá hoại hạnh phúc gia đình người
khác.”
“Quỷ mới biết cô ta nghĩ gì, chắc là không gả được cho bác sĩ Tống nên tự sa ngã.”
Nhất Thế nhấp nhổm không yên quay về chỗ ngồi, ánh mắt lung lay vô chừng,
Triệu Cát Tường quan tâm hỏi: “Khá hơn rồi chứ?”
“Ừ, tốt lắm rồi.” Cô có phần thấp thỏm. Trong ấn tượng của Nhất Thế, La Lạc Thi
là người phụ nữ hấp dẫn, hơn nữa còn là sinh viên xuất sắc, cùng là đệ tử đóng cửa
của giáo sư Chu, sư tỷ của Tống An Thần. Người phụ nữ kiêu ngạo như thế sao lại
cam lòng làm kẻ thứ ba, làm vợ hai được? Cô ngước mắt nhìn bóng lưng Tống An
Thần, chuyện này, anh có biết đáp án hay không?”
Đến Bangkok Thái Lan đã là sẩm tối, sắc trời đã nhuốm màu lam thẫm, vừa nhìn
liền khiến người ta có cảm giác man mác. Hướng dẫn viên dẫn bọn họ ngồi xe tới
khách sạn đã đặt sẵn ở Bangkok, có điều đến nơi đa số mọi người đều thất vọng.
Điều kiện quá kém, còn không bằng trong nước nữa. Triệu Cát Tường chịu hết xiết,
nhìn hoàn cảnh thế này thật tình không chấp nhận được, lôi Nhất Thế đang nhìn ngó
chung quanh qua một bên, thương lượng “Bọn họ tìm công ty du lịch tệ quá, chúng
ta đánh lẻ đi.”
Nhất Thế trợn mắt hoảng hồn nhìn Triệu Cát Tường, “Chúng ta không rành ở đây,
sao đánh lẻ được.”
“Có miệng là hỏi được à.” Triệu Cát Tường nguýt cô.
“Tiếng Anh của tớ không giỏi.” Đây là nỗi đau của Nhất Thế, thi cấp 6 ba lần mới
miễn cưỡng qua, thật ra cũng nhờ vận may, đoán lụi mà được. Nhất Thế đặt ra vấn
đề, Triệu Cát Tường còn bày đặt nghiêm túc suy nghĩ một lát, lẩm bẩm “Tớ đọc thì
còn được, nhưng nói không tốt, Tiểu Trác Tử nói còn tệ hơn tớ, ừm…” Cô nhìn
trời, “Sinh viên xuất sắc…”
“Á!” Triệu Cát Tường đột nhiên nghĩ ra, giơ ngón trỏ lên “Tiếng Anh của Tống An
Thần qua cả cấp 8, còn đứng đầu toàn trường nữa. Có một sinh viên xuất sắc ở đây,
không dùng đúng là lãng phí.” Nói rồi kéo Nhất Thế chạy tới chỗ bọn họ.
Nhất Thế bị xoay mòng mòng chóng cả mặt.
Phòng ở toàn là phòng tiêu chuẩn, hai người một phòng, mỗi phòng hai giường.
Tống An Thần và Tiểu Trác Tử quan hệ tốt, tất nhiên ở một phòng. Triệu Cát
Tường đứng ngoài cửa phòng họ gõ mấy tiếng, ra mở là Tống An Thần, thấy hai
người không khỏi cau mày “Có chuyện gì?” Dự cảm của anh rất chính xác, không
phải đáp án anh muốn.
Bốn người ngồi trên giường, nghe Triệu Cát Tường đĩnh đạc vạch ra lộ tuyến đánh
lẻ hôm sau. Lúc Triệu Cát Tường đề cập đến địa điểm đầu tiên là Pattaya, Tiểu Trác
Tử nhảy dựng lên “Em tới cái chỗ đó làm gì?”
“Đừng nói là anh không muốn đi nhé.” Triệu Cát Tường lập tức lườm anh ta, nhận
lấy cái nguýt của Triệu Cát Tường, mặt Tiểu Trác Tử lập tức đỏ bừng, khí thế vừa
rồi chùng xuống, hiển nhiên là không đủ sức. Chỗ như thế, phàm là đàn ông đều
thích đi, hoặc là nói c