Bà Xã Ngoan Nào

Bà Xã Ngoan Nào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324460

Bình chọn: 9.5.00/10/446 lượt.

buồn bã.

Tô Thiển hít một hơi thật sâu, rút tay của mình về, đứng lên: “ tôi đi ngủ trước, anh không được đi theo ”.

Cô đi nhanh, An Thần còn nhanh hơn, ôm lấy cô vừa bước vào phòng ngủ vừa cười đùa: “ đúng lúc anh cũng mệt mỏi, bà xã, chúng ta cùng nhau nghỉ

ngơi đi.”

Thật nhiều ngày không được ôm cô, cảm giác rất khó chịu, mỗi sáng khi tỉnh lại không có cô trong ngực, luôn cảm thấy mất mác.

Anh không cần cuộc sống như vậy, anh nhớ cô, anh muốn cô, không cho phép cô chạy trốn, không bao giờ cho phép cô cự tuyệt.

Tô Thiển nổi giận, níu lấy tóc anh, quát: “ miệng anh có cần phải vô lại như vậy không ?”

Côn đồ như vậy, anh thật sự là cái người uy phong tám phương, dậm chân một cái cũng đủ làm thế giới khiếp sợ ? vua Ám Dạ.

Vô sỉ đạt đến cảnh giới tối cao.

“Có, cực kì cần thiết”. phải biết, đối với An Thần, cái gì ưu nhã, cái

gì uy phong, ở trước mặt bà xã đều là mây trôi. Vô lại được coi là cái

gì, bà xã mới là quan trọng nhất.

Tô Thiển được đặt trên giường một cách dịu dàng, ngay sau đó liền bị

thân hình cao lớn của An Thần đè lên, những cái hôn tấp nập rơi xuống,

cái trán, chóp mũi, khóe môi, cổ, một đường thẳng tiến xuống phía dưới.

Tô Thiển né tránh không kịp, chỉ đành lấy tay ngăn trở anh.

“ Bà xã ”

“ An Thần, anh xuống, xuống ”. Ở thời điểm này, mà anh còn nghĩ tới việc đó, có phải cảm thấy cô rất rộng lượng.

“ Không, bà xã, anh yêu em, đừng cự tuyệt anh.”

Tiếng xẹt vang lên, váy của Tô Thiển trong nháy mắt bị An Thần xé ra,

thân thể của cô ngay lập tức cứng ngắc, hai chân cố gắng hết sức khép

lại để ngăn chặn sự xâm lấn của anh, hai cánh tay mảnh khảnh chống đỡ

lồng ngực anh, không để cho anh đè xuống, hàm răng cắn chặt, có chút cố

hết sức.

Anh khao khát ngắm cô, trong khoảng thời gian này, bị cô lạnh nhạt, anh

sắp nổi điên, anh cảm thấy nếu còn tiếp tục lấy lòng cô, không biết đến

ngày tháng năm nào mới có hiệu quả.

“ Cút ngay, không được đụng đến tôi ”. Tô Thiển hoàn toàn nổi giận, giơ canh tay lên, đánh vào mặt anh một cái thật mạnh.

Tiếng bốp chói tai vang vọng khắp từng góc trong phòng, trong nháy mắt, hai người đều giật mình, không nói lời nào.

Tay Tô Thiển còn dừng ở giữa không trung, cô cũng không tin cô thế nhưng lại đánh anh một bạt tay, trong mắt thoáng qua vẻ bối rối, vội vàng đẩy anh ra, cuống quít mặc lại váy của mình.

An Thần vuốt gương mặt nóng hừng hực, khàn khàn thở ra một hơi, một lần

nữa, đưa tay kéo cô vào trong ngực, đè cô xuống hôn so với lần trước chỉ có hơn chứ không kém.

Mạnh mẽ tách hai chân cô ra, ngón tay ở trên bụi hoa của cô đảo quanh

một vòng lại một vòng, ngón cái cùng ngón trỏ vạch ra đôi môi, nhẹ nhàng trấn ấp viên tiểu hạch đào ở giữa, cảm giác tê dại trong nháy mắt tập

kích cả thân thể cô, khiến cô không ngừng…ưm…, hai cánh tay bị anh kìm

giữ trên đỉnh đầu, không khí trong miệng hoàn toàn bị tước đoạt, chỉ có

thể mặc cho anh cường thế xâm chiếm, nước mắt ủy khuất chảy xuống khóe

mắt.

Rõ ràng không muốn, rõ ràng thù hận nhưng khi bị anh trêu chọc vẫn động

tình, đây ruốt cuộc tính là cái gì, dâm đãng, xem đi cô chính là một

người phụ nữ dâm đãng.

An Thần hôn nước mắt ướt át trên gò má của cô, lè lưỡi liếm từng giọt,

từng giọt nước mắt không ngừng chảy ra, hơi thở nóng bỏng, làm gò má cô

chuyển hồng.

Anh biết rõ ràng cô hiện tại đang nghĩ cái gì, liền tiến sâu hơn một

bước, cởi quần của mình ra, nóng bỏng chống đỡ giữa hai chân cô: “ bảo

bối, ngoan, anh không cho em khóc.”

Anh rên lên, chậm rãi co rút, bao lâu rồi, không được cảm nhận thân thể dịu dàng của người người phụ nữ ?

Miệng của Tô Thiển lấy được tự do, lập tức thở dồn dập, ngực bị anh

chống đỡ phập phồng, rống giận: “ không biết xấu hổ, lưu manh.”

Anh làm sao có thể vô sĩ như vậy, tại sao không chịu bỏ qua cho cô ?”

An Thần trầm thấp cười ra tiếng, gia tăng tốc độ phía dưới, cầm lấy bàn

tay nhỏ bé của cô gặm nuốt, không biết xấu hổ cũng không cần mặt mũi,

lưu manh thì lưu manh, so với việc bị bạn gái cùng bà xã gọi là heo còn

tốt hơn nhiều, anh thỏa mãn.

Lửa giận của Tô Thiển theo động tác của anh xông thẳng lên ngực, cuối

cùng khuếch tán đến toàn thân, từng cái tế bào, tay, tay không thể cử

động, chân, chân không thể cử động, chỉ có thể mở hai con mắt thật to,

phóng hỏa, căm tức nhìn anh.

“ Nói cho ông xã biết, mấy ngày nay có nhớ anh hay không ?”

Giống như không nhìn thấy ánh mắt thù hận của cô, An Thần ở trên người

cô làm động tác nguyên thủy nhất, một lần so với một lần càng sâu, một

lần so với một lần càng nặng.

“ Nói cho ông xã, em có nghĩ đến ông xã giống như hiện tại đang nghĩ đến hay không ?”

Cô không lên tiếng, anh lại càng muốn cô mở miệng.

Sắc mặt Tô Thiển càng ngày càng nhợt nhạt, miệng ruốt cuộc không nhịn

được cầu xin tha thứ: “ đừng, An Thần, đau, anh xuống dưới đi, xin anh

đó.”

Anh quá mạnh, bụng mơ hồ truyền đến cảm giác đau đớn, cô sợ, đột nhiên thật sự sợ hãi.

Thủ sẵn hai tay, cố gắng muốn tránh thoát, răng cắn chặt đến mức sắp rách môi: “thật là đau, không cần!!!”

An Thần ruốt cuộc nhận ra sự khác thường của cô, lập tức


Insane