Ring ring
Bà Xã Mua Được

Bà Xã Mua Được

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326804

Bình chọn: 10.00/10/680 lượt.

iện giờ rất tốt, và Chiêu Đệ cũng sẽ nhanh chóng trở về nữa, nhưng mà bây giờ đã qua hơn một tuần lễ rồi, tại sao cô còn chưa trở lại? Mặc dù trong lòng còn có nhiều nghi vấn như vậy nhưng Tiểu Trí một lần cũng không hề hỏi qua Hạ Cầm hay Trần Chung. Anh tin tưởng Chiêu Đệ không nhận điện thoại của mình hẳn là có lý do của cô.

Anh mỗi ngày đều y theo lời hứa của Chiêu Đệ mà cẩn thận ăn cơm, luyện đàn, ngủ. Thời gian còn lại toàn bộ đều bỏ ra để ngẩn người nhìn về phía điện thoại di động. Anh hi vọng lúc Chiêu Đệ gọi điện thoại về, anh sẽ là người đầu tiên nhận được.

Hạ Cầm nhìn thân thể càng ngày càng gầy cùng với đáy mắt càng ngày càng đen của Tiểu Trí thì chỉ cảm thấy từng cơn đau xót quen thuộc. Thằng con trai ngốc của bà vẫn cho là mỗi ngày đều tuân thủ đúng thời gian ăn cơm, thời gian ngủ là có thể đảm bảo hứa hẹn cùng với Chiêu Đệ hay sao? Lúc ăn cơm không tập trung chú ý, chỉ chốc lát liền thấy đau dạ dày. Đúng giờ nằm lên giường, nhắm mắt lại nhưng không thể nào ngủ được. Đây mà cũng gọi là ăn được ngủ được hay sao?

Nhưng mỗi khi Tiểu Trí mang vẻ mặt mong đợi mà hỏi bà: “Mẹ, mẹ nói xem con có gầy đi không? Không gầy có đúng không? Có phải là không gầy đi không hả mẹ?”

Bà thực sự không có cách nào để nói ra sự thật với Tiểu Trí, chỉ có thể giả bộ bày ra bộ mặt tươi cười, siết chặt gương mặt càng ngày càng mất đi huyết sắc của anh mà thả lỏng nói cho anh biết: “Đúng vậy. Tiểu Trí của chúng ta không hề gầy. Tiểu Trí còn mập lên nhé. Chiêu Đệ trở lại nhìn thấy nhất định sẽ rất vui vẻ.”

Mỗi lần bà nói như vậy xong, Tiểu Trí cũng sẽ vui mừng được một lúc lâu, sau đó mới nhìn điện thoại nắm trong tay mà lầm bầm, làu bàu một câu: “Chiêu Đệ, Tiểu Trí nói lời giữ lời, em cũng phải nói lời giữ lời nhé. Em phải nhanh chóng trở về đấy.”

Hạ Cầm nhìn Tiểu Trí như vậy thì không biết phải làm sao để mở miệng nói cho anh biết, Chiêu Đệ không cần anh nữa, Chiêu Đệ muốn ly hôn, Chiêu Đệ không muốn trở lại nữa. Càng đau lòng cho Tiểu Trí, Hạ Cầm càng muốn xông thẳng tới bệnh viện. Bà muốn cho Chiêu Đệ nhìn qua một chút Tiểu Trí bây giờ đã biến thành cái dạng gì? Không có cháu trai bà cũng chấp nhận, nhưng cứ tiếp tục như vậy, ngay cả đứa con trai duy nhất sợ là bà cũng đều không giữ nổi nữa rồi.

Lúc ban đầu khi Tiểu Trí bắt đầu xuất hiện những triệu chứng đau bụng, Hạ Cầm thực sự đã lựa chọn rất nhiều biện pháp, gặp bác sĩ uống thuốc, thuốc ngủ cũng không dám tùy tiện cho anh uống lung tung nên mỗi buổi tối đều cho anh uống một ly sữa nóng, giúp anh có thể ngủ ngon hơn. Thậm chí tối ngày hôm qua, theo đề nghị của bác sĩ, bà đã cho Tiểu Trí uống một chút thuốc ngủ. Nhưng tình trạng đau bụng của Tiểu Trí vẫn cứ kéo dài, quầng thâm quanh mắt càng ngày càng tăng thêm. Cuối cùng, đến bác sĩ cũng nói, đây là tâm bệnh, không phải bệnh lý của cơ thể, cho nên muốn giải quyết được tình trạng này thì phải sớm cởi ra cái tâm kết này mới được.

Hạ Cầm thực sự không còn cách nào khác, đành phải gọi điện thoại cho Trần Chung, thương lượng với ông xem rốt cuộc nên làm như thế nào. Theo ý của Hạ Cầm, xem xem có thể làm công tác tư tưởng với Chiêu Đệ hay không, để cho cô có thể trở về thành phố W trước, trở về nhà rồi lại thương lượng giải quyết mọi chuyện sau. Hạ Cầm muốn làm như vậy chủ yếu là bởi bà tin rằng Chiêu Đệ yêu Tiểu Trí, nếu không cô nhất định sẽ không thể mạo hiểm tính mạng mà gấp rút muốn gọi điện cho Tiểu Trí được. Chỉ cần cô về nhà, nhìn thấy bộ dạng bây giờ của Tiểu Trí, cô nhất định sẽ hồi tâm chuyển ý.

Nhưng trong điện thoại, Trần Chung vẫn trầm mặc hồi lâu. Cuối cùng, ông không nói gì mà cúp điện thoại, lát sau mới gửi một tấm hình vào điện thoại di động của Hạ Cầm.

Mới đầu Hạ Cầm có chút tức giận việc Trần Chung không nói một tiếng mà đã cúp điện thoại của bà. Nhưng sau khi mở tin nhắn, nhìn thấy tấm ảnh kia, nước mắt bà không nhịn được mà rơi xuống. Bà lấy tay che thật chặt miệng của mình, không để cho bản thân phát ra một chút thanh âm nào, chỉ sợ gây sự chú ý cho Tiểu Trí còn đang ngồi ăn cơm trong phòng ăn.

Chỉ thấy Chiêu Đệ trong hình đang mặc quần áo bệnh nhân mà bệnh viện cấp, nằm trên giường bệnh, nhìn như không còn chút sinh khí nào. Mặt cô hướng ra ngoài cửa sổ, không nhìn rõ nét mặt và ánh mắt nhưng có thể nhìn thấy xương quai xanh và cánh tay lộ ra ngoài đồng phục bệnh nhân, bởi vì gầy ốm mà xương quai xanh nhô lên cao vút cùng với cánh tay chỉ to cỡ một vòng của hai ngón tay.

Người này… Người này thực sự là Chiêu Đệ nguyên khí tràn đầy, dịu dàng động lòng người của một tuần trước sao? Mới chỉ ngắn ngủi vài ngày, sao cô có thể đem mình hành hạ thành cái bộ dạng này? Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, cô đã tuyệt vọng đến thế nào mới có thể đem bản thân ra giày vò thành gầy đến vậy?

Nhìn hình xong bao lâu, Hạ Cầm liền nhận được cuộc điện thoại tới của Trần Chung.

“Bà nhìn thấy cả rồi chứ? Chiêu Đệ như bây giờ, bà cảm thấy con bé có thể chịu đựng được đi xe đường dài hay sao?"

“Ông Trần, tại sao lại như vậy? Đứa nhỏ này làm sao lại hành hạ bản thân ra thành cái dạng ấy? Con bé vừa mới sảy t