Pair of Vintage Old School Fru
Bà Xã, Em Không Ngoan

Bà Xã, Em Không Ngoan

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322734

Bình chọn: 8.5.00/10/273 lượt.

nhị đương gia giữa hai chân nảy lên trong tay Triển

Du, rồi lập tức căng trướng.

Triển Du cảm giác được thứ trong tay

đang không ngừng to lớn, ý nghĩ đình trệ trong chốc lát, sau khi sững sờ thì mở to đôi mắt ném cho Nam Khôn một nụ cười hóm hỉnh, nụ cười kia

như nham thạch chạy qua khe nước nhỏ, thanh thuần lại nóng bỏng, làm

lòng người say mê, trêu chọc khiến cho sự tự chủ của Nam Khôn giảm xuống nhanh chóng, càng động tình khó nhịn, bá đạo hôn cô, hôn một lúc lâu

mới lưu luyến lui ra.

Ánh mắt Triển Du chứa đụng nụ cười, thở hồng hộc nhìn hắn.

Hai người mặt đối mặt, nằm rất gần nhau, ngũ quan thâm thúy tuấn tú của Nam Khôn hiện lên rõ ràng trước mặt cô,

nhìn thấy đôi mắt trong trẻo của Nam Khôn toát lên một ngọn lửa sạch sẽ, ấm áp mà thuần hậu.

Triển Du nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt tràn đầy mê luyến, chỉ cảm thấy khuôn mặt rạng rỡ của Nam Khôn giờ phút này quả thật đẹp trai đến nghẹt thở.

Nam Khôn bị cô nhìn một cách chan chứa

tình cảm, trái tim rung động khó cưỡng, hắn nuốt một ngụm nước miệng, in lên một nụ hôn thật sâu.

Mới đầu Triển Du rất thích Nam Khôn như

vậy, mỗi lần chứng kiến Nam Khôn bị một ánh mắt nụ cười của mình khiến

cho kích động khó nhịn cô lại có cảm giác đặc biệt thành tựu, nhưng mà

hơn nửa tiếng sau cô lại thấy dở khóc dở cười.

“Anh yêu, đã được chưa?” Tay em mỏi quá rồi T-T

“Ừm” Nam Khô chôn vào cổ cô, thở hổn hển lên tiếng, phía dưới vẫn cứng rắn như sắt, không hề có dấu hiệu bắn ra.

Hít thở, hơi thở nóng bỏng của hắn thấm

vào từng lỗ chân lông trên cơ thể cô, trêu ghẹo khiến cho Triển Du không thể khống chế được, trong đầu kêu gào, cô mò mẫm hôn lên gò má Nam

Khôn, ghét vào lỗ tai hắn khẽ gọi: “A Khôn…”

Giọng nói mềm mại như một liều thôi tình đan thúc vào lòng Nam Khôn khiến hắn phấn chừng bừng bừng, toàn thân căng cứng.

“Anh yêu, anh thoải mái không?”

Triển Du cảm thấy bên dưới của hắn biến hóa, vì vậy không ngừng cố gắng, động tác tay nhanh hơn, miệng cũng tìm đến môi Nam Khôn, lần đầu tiên

chủ động đưa lưỡi ra nhấm nháp gắn bó với Nam Khôn.

Nam Khôn bị cô trêu chọc nên dục vọng

tăng vọt, lồng ngực phập phồng kịch liệt, ngay cả dây thần kinh cũng bị

kéo căng thành sợi nhỏ.

Vừa hôn xong, hắn chống lên trán Triển Du, thở hổn hển nói: “Em yêu, gọi một tiếng ông xã nghe thử xem.”

“Ông xã…tay em mỏi nhừ rồi, anh đã thấy sướng chưa?” Vẻ mặt Triển Du nghe lời chưa từng có, cô nhìn sắc mặt ửng hồng của Nam Khôn, ánh mắt ngập tràn vẻ động tình, trái tim tràn đầy tình yêu, những câu bên gối xấu hổ bình thường lúc này lại có thể nói ra miệng.

Nam Khôn bị tiếng gọi “ông xã” kia của

cô kích động, khoái cảm sinh lí cùng thỏa mãn tâm lí chồng chất vào

nhau, giống như một cơn thủy triều trong nháy mắt bao phủ lí trí của

hắn, cao trào sắp tới, hắn chụp tay Triển Du, đẩy nhanh tốc độ sau đó cơ thể căng cứng đến cực hạn, vật giữa hai chân căng tràn, sau đó run rẩy

phun ra tay Triển Du.

Đầu Triển Du đầy mồ hôi thở hắt ra, cảm

thấy mình còn mệt hơn cả Nam Khôn, nhưng trên đời này cũng chỉ có Nam

Khôn mới khiến cho cô phục vụ chu đáo như vậy, khi xong rồi trong lòng

còn tràn đầy cảm giác thành tựu và hạnh phúc, không hề thấy chán ghét

hay ấm ức chút nào.

Nam Khôn hôn lên khắp mặt cô, lấy khăn

ướt lau tay cho cô rồi chân và bụng, kéo người sát lại một lần nữa, đến

bên tai cô nói nhỏ: “Bảo bối, em giỏi quá!”

Triển Du nghe vậy mặt nóng lên, như đang làm nũng cọ cọ vào trong lòng hắn, nũng nịu nói: “Ngài nói cái gì thế, nói lớn một chút xem.”

Nam Khôn cười ha ha, hôn lên đỉnh đầu cô một cái, nói: “Em yêu, ngày mai về Xích Thủy với anh được không?”

Lần trước Triển Du làm nhiệm vụ ở Xích

Thủy, đầu tiên là giả làm Aki, sau lại giả làm Thiên Diện Hồ, sau đó lại làm Thiên Diệp Tuyết khiến cho hiện giờ người trong nhà họ Nam không

biết đến tột cùng là Nam Khôn đang yêu ai, hai người bọn họ sắp kết hôn, đại bộ phận người trong nhà họ Nam đều không biết sự tồn tại của Triển

Du, Nam Trân mặc dù đã nhìn thấy chân dung của Triển Du nhưng Triển Du

lại thay đổi phân thận trong chốc lát, mỗi lần Nam Khôn đều không nói rõ khiến bọn họ cũng không hiểu thế nào.

Mai là ngày 15, mỗi tháng đều mở tiệc

gia đình, Nam Khôn muốn đưa Triển Du về dùng cơm với bọn họ, xem như là

làm quen với người nhà họ Nam, về phần lúc đó Triển Du muốn tổ chức ở

đâu, muốn tổ chức thế nào, hắn không có ý kiến, toàn bộ đều dựa vào sở

thích của cô.

Triển Du cọ cọ trong lồng ngực hắn, tạm thời không lên tiếng, sau nửa ngày mới nghe cô nói khẽ: “Được”

Tuy ngoài mặt Nam Khôn tỏ ra chẳng hề để ý đến người nhà họ Nam nhưng Triển Du biết thật ra trong lòng hắn luôn

rất quan tâm, bằng không dựa vào tính cách của hắn, với những chuyện hư

hỏng Nam Hạo và Nam Trân đã làm thì không biết đã chết bao nhiêu lần

rồi, càng đừng nghĩ đến chuyện Nam Khôn giúp họ đi thu dọn cục diện rối

rắm.

Cô cũng biết từ nhỏ hoàn cảnh sinh

trưởng của Nam Khôn đã quyết định hắ phải học được cách sống thủ đoạn,

học cách đấu đá, học cách lạnh lùng vô tình, nếu không nói không chừng

có ngày sẽ chết oan uổng.

Sinh trưở