Anh Là Đồ Khốn Nhưng…..em Yêu Anh

Anh Là Đồ Khốn Nhưng…..em Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324413

Bình chọn: 9.00/10/441 lượt.

ói muốn đi dạo nên em đi với cô

ấy, lúc chúng em về thì đã muộn lắm rồi, bỗng nhiên có một đám người

chặn đường bọn em, chúng còn mang theo dao nữa, bọn họ nói rằng muốn bắt Tuyết Lan và bảo em đi đi. Sau đó bọn chúng nhào vào Tuyết Lan và chẳng để ý gì tới em, Tuyết Lan đã chống trả, một tên bị Tuyết Lan tát vào

mặt thì giơ dao lên định chém sau lưng cô ấy. Lúc đó em liều mạng xông

ra đỡ một dao, sau đó vì mất máu nên em gục xuống, còn Tuyết Lan thì bị

bắt đi sau khi đã ngất xỉu, chuyện sau đó thì em không nhớ – Trang Linh

thành thật kể, lấy tay xoa xoa đầu.

- Ừ, thôi em nghỉ cho khoẻ đi, em mệt lắm rồi – Eric mỉm cười dịu dàng.

- Ừm – Trang Linh khẽ mỉm cười rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ vì mệt.

Một lúc sau, Linda vào phòng, vừa nhìn thấy cô, Eric mỉm cười:

- Cảm ơn cô đã giúp cô ấy, tôi không biết phải trả ơn cho cô như thế nào nữa

- Không sao đâu, tình cờ thôi, tôi không cần anh báo đáp đâu – Linda mỉm

cười tinh nghịch – Thôi tôi đi đây, anh ở đây với cô ấy nhé.

- Dù sao cũng cám ơn cô, hy vọng chúng ta sẽ gặp lại – Eric mỉm cười

- Hy vọng vậy – Linda mỉm cười rồi rời đi.

Eric mỉm cười, thầm cám ơn cô gái lạ mặt đã giúp đỡ cho Trang Linh, nếu không có cô ấy thì chắc cô sẽ gặp nguy hiểm rồi.

Ngồi với Trang Linh một lát, Eric ra ngoài mua cà phê để uống, bỗng nhiên

anh nghĩ ra một chuyện, nếu như Trang Linh đỡ cho Tuyết Lan một dao, tức là đã cứu mạng cô ta, xem như đã trả hết nợ cho Tuyết Lan, vậy nghĩa là Trang linh đã có thể ra đi và tố cáo Tuyết Lan.

- Vậy thì tốt quá rồi – Eric vui mừng nói – Điều quan trọng bây giờ là phải tìm ra Tuyết Lan.

Uống hết ly cà phê, Eric trở vào phòng ngồi cạnh giường của Trang Linh, chờ đợi tin tức của nó. Tiếng chuông điện thoại chợt vang lên, phá tan đi sự yên tĩnh của màn đêm.

- Alo, May sao rồi? – Eric lo lắng hỏi

- Cô ấy ổn rồi – Gia Long mệt mỏi nói – Nhưng cô ấy đã bị sảy thai.

- Cái gì? – Eric ngạc nhiên đến cực độ – May có thai sao?

- Phải, gần một tháng rồi, nhưng do bị chấn động mạnh nên không thể giữ

lại được – Gia Long nói, giọng vương chút buồn bã, dù gì anh cũng rất

mến nó nên khi nghe chuyện này anh cũng cảm thấy bị sốc.

- Vậy sao? May thế nào rồi? – Eric lo lắng hỏi, anh sợ nó vì chuyện này mà càng trở nên suy sụp hơn.

- Cô ấy vẫn chưa tỉnh, vẫn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, nhưng

anh yên tâm, bác sĩ nói cô ấy không sao đâu, nghỉ ngơi tịnh dưỡng vài

ngày sẽ ổn thôi.

- Ừ, vậy thì tốt rồi, thôi, anh nghỉ ngơi đi, nếu có chuyện gì thì báo cho tôi biết nhé – Eric mỉm cười, thở phào nhẹ nhõm.

- Tôi biết rồi – Gia Long đáp rồi tắt máy.

Dẹp điện thoại vào túi, anh khẽ thở dài, liệu chuyện này sẽ ra sao đây? Mất đi đứa con chắc chắn nó sẽ rất sốc, lại còn chuyện hiểu lầm với hắn

nữa. Nghĩ tới đây, anh bất giác lại thở dài, có lẽ nên phó mặc cho số

trời, nếu hắn và nó có duyên vợ chồng thì chắc chắn sẽ chẳng ai ngăn cản được, hơn nữa anh tin hắn sẽ đối xử với nó rất tốt, dù gì hắn cũng đã

biết rõ về những hiểu lầm trước đây rồi, hắn thế nào cũng sẽ cố gắng bù

đắp cho nó, nhưng điều quan trọng ở đây là nó, liệu nó có tha thứ cho

hắn hay không? Có tha thứ hay không khi mà những tổn thương do hắn gây

ra quá lớn?

Đột nhiên nhỏ lên tiếng, thu hút sự chú ý của anh:

- Anh uống đi – Nhỏ mỉm cười, chìa ly cà phê ra cho anh

- Cám ơn em, sao không ở trong với Nguyệt đi? Ra đây làm gì? – Anh mỉm cười dịu dàng, nhận lấy ly cà phê.

- Em muốn ra ngoài cho tỉnh táo, hơn nữa em nghĩ Chấn Phong muốn được một mình với nó – Nhỏ mỉm cười, ngồi xuống cạnh anh – Ngày hôm nay xảy ra

quá nhiều biến cố anh nhỉ?

- Ừ, em còn giận Chấn Phong không? – Gia Long nắm lấy tay nhỏ – Em ổn chứ? Có cần anh đưa em về nhà nghỉ ngơi không?

- Em ổn, anh đừng lo – Nhỏ mỉm cười, khẽ siết lấy tay anh – Thật ra em

không hề giận Chấn Phong, em hiểu những gì Chấn Phong cảm nhận, em chỉ

trách anh ta sao lại để sự ghen tuông điều khiển bản thân và làm nó bị

tổn thương, tuy hắn cũng có lỗi nhưng người có lỗi thật sự chính là con ả Tuyết Lan đó – Nhỏ nghiến răng, ánh mắt vô cùng tức giận – Nhất định em không tha cho cô ta đâu.

- Anh không nghĩ em sẽ xử lý cô ta gọn hơn

Chấn Phong, em quên hắn là ai sao? Hắn là Lục Chấn Phong, giám đốc của

công ty Wing, nổi tiếng lạnh lùng và tàn nhẫn đấy – Gia Long mỉm cười –

Chưa kể đến bác Minh và dì Huỳnh.

- Anh nhắc em mới nhớ – Nhỏ giật thót – Chúng ta phải báo chuyện này cho ba mẹ của nó.

- Để mai đi em à, bây giờ đã khuya lắm rồi – Gia Long mỉm cười

- Vậy cũng được – Nhỏ khẽ gật đầu, bất giác hướng mắt nhìn lên trời – Hôm nay trời không có sao nhỉ?

- Em thích ngắm sao à? – Gia Long khoác một tay lên vai nhỏ, kéo nhỏ lại gần mình

- Vâng – Nhỏ tựa đầu vào vai anh, cảm nhận sự ấm áp của anh.

Rồi hai mí mắt nhỏ dần dần sụp xuống và nhỏ ngủ thiếp đi. Anh mỉm cười, nhẹ nhàng bế nhỏ lên rồi đưa nhỏ về nhà sau khi đã báo một tiếng với hắn.

*******

Hắn ngồi nhìn nó, nhìn gương mặt tái nhợt không chút sức sống rồi lại nhìn

xuống cái bụng phẳng lì của nó. Hắn bất giác đưa tay lên sờ vào đó, mới

ngày hôm qua


XtGem Forum catalog