XtGem Forum catalog
Âm Mưu Của Hoa Mĩ Nam

Âm Mưu Của Hoa Mĩ Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321671

Bình chọn: 9.00/10/167 lượt.

anh chủ động mở lời trước,―Thiên Hồng, không phải em có điều gì phải nói với anh sao?―Không ạ, không có. Cô nhẹ nhàng lắc đầu, yếu ớt nói.Anh nhăn mày, con ngươi đen híp lại hiện lên một tia thâm thuý và một chút hờn giận, hiểnnhiên là cảm thấy bất mãn với câu trả lời này – anh đã nói với cô rồi, muốn cái gì thì chínhmiệng nói với anh, anh nhất định sẽ hoàn thành nguyện vọng của cô, đáng tiếc cho tới tận bâygiờ cô vẫn không có dũng khí.

Xem ra hôm đó thật sự đã làm cô bị kích thích rất lớn, cho nên mấy ngày nay cô mới có thểchẳng quan tâm đến anh.Cao Dương sao có thể dễ dàng để cho tình hình xấu này tiếp tục xảy ra chứ, cho nên ngangnhiên tự mình tìm tới cửa, tính giáo dục lại Uông Thiên Hồng cho tốt một lần nữa.Vì thế anh lấy giọng nói vô cùng nhẹ nhàng nhu hòa dụ dỗ cô, ―Chẳng lẽ em không muốnbiết nguyên nhân anh phải chịu đói mấy ngày nay sao?Muốn, cô rất muốn.Con ngươi đen chặt chẽ nhìn chăm chú vào cô, anh trả lời thay cô. ―Bởi vì anh luôn luôn chờmột cô bé nuốt lời, cô ấy đồng ý mỗi ngày sẽ mang cơm đến cho anh, kết quả lại bỏ mặc anhmấy ngày, hại anh trưa không có cơm để ăn, thậm chí đến cuối tuần cũng chả quan tâm đếnanh, vui vui vẻ vẻ cùng em gái đi chơi, còn anh một mình ở nhà đối mặt với cái tủ lạnh trốngtrơn và cái bụng bị đói đến hỏng rồi.Hơn nửa ngày sau, Uông Thiên Hồng phản ứng chậm chạp mới trừng lớn hai mắt, có chútkhông dám tin nỏi: ―Người Cao đại ca nói là……―Đúng, chính là em cái cô gái không có lương tâm này, hại anh mấy ngày nay chỉ có thể nhịnđói.―Em không phải…… không có lương tâm, đấy là vì Cao đại ca không cần cô chứ — cónhiều người chăm sóc anh như thế, đúng rồi, còn có cái vị Hàn tiểu thư kia.―Em cố ý để anh nhịn đói, bởi vì em chán ghét và ghen tị khi anh ăn đồ ăn do người phụ nữkhác làm, cho nên muốn trừng phạt anh!Những lời này giống như một cây gậy, đánh cho cô một đòn thật mạnh.―Em không có……. Uông Thiên Hồng bắt đầu hoài nghi mình có phải……. có phải là…..thật sự bởi vì ghen tị và chán ghét, mới có thể khổ sở và sợ hãi như thế. ―Nhưng Hàn tiểu thưthật sự rất tài giỏi, em nghĩ càng thích hợp để chăm sóc anh hơn em, hơn nữa hôm đó anhcũng khen tay nghề của cô ấy tốt…….―Tay nghề tốt thì sao? Sao anh lại thích ăn cơm trưa người khác chuẩn bị chứ!Hả?Hai câu này cắt ngang do dự của cô, Uông Thiên Hồng thật cẩn thận, thật cận thận suy đoán ýtứ của Cao đại ca, anh nói là không muốn ăn cơm trưa do những người khác chuẩn bị, chỉmuốn ăn món cô tự tay chuẩn bị sao?―Em có nhớ mình từng nói, muốn anh không nhận đồ ăn của những người khác làm, bởi vìem muốn tự tay chuẩn bị cho anh không? Vòng tay kéo cô đến trước ngực mình, Cao Dươngthực thích xem bộ dáng vui vẻ của cô sau khi đi ra từ sương mù, ―Không phải khi đó anh đãđồng ý với em, sẽ chỉ chờ cơm trưa của em rồi sao?Cho nên mấy ngày nay Cao đại ca thật sự đều chờ cô sao? Anh ấy không nhận ý tốt củanhững người khác a!Khổ sở mấy ngày nay của cô trong nháy mắt đền tan thành mây khói, chẳng qua là…..―Nhưng Cao nhị ca cũng không nói thế nha!

―Hả? Cao Dương nhíu mày, ―Chuyện này quan hệ gì tới thằng nhóc kia?―Cao nhị ca nói anh ấy đã hỏi anh, anh cũng cho rằng không chỉ riêng em có thể đưa cơm đếncông ty, bởi vì anh ấy hay là Lam Lam, ai cũng có thể thay thế em.―Thật sao? Cao Dương cười thực mất tự nhiên, ―Em có biết nó hỏi anh lúc nào không?―Chính là sáng hôm anh ấy trả lại túi tiện lợi cho em, Cao nhị ca đứng ngoài cửa phòng hỏianh, anh ấy bảo anh không phản đối gì. Thì tức là đồng ý.―Bởi vì thế, cho nên em lập tức quyết định không gặp anh nữa sao? Thì ra đây mới chính lànguyên nhân cô biến mất ba ngày.Cao Dương áp chế lửa giận phun trào trong lồng ngực, tên Cao Khoát ngu ngốc kia dám giảtruyền thánh chỉ! Lúc anh đang ngủ đứng ngoài cửa phòng mà nói, có quỷ mới nghe thấy!Người thận trọng tinh tế có lẽ có thể nhận thấy gân xanh nổi lên ở thái dương của Cao Dương,đáng tiếc Uông Thiên Hồng cho tới bây giờ cũng không phải người như vậy.Cô tiếp tục thẳng thắn nói: ―Khi em nghe thấy Cao nhị ca nói vậy, trong lòng thật sự rất khổsở, vừa nghĩ đến Cao đại ca một chút cũng không cần em, thậm chí bất kể là ai cũng có thểthay thế vị trí của em, em liền cảm thấy rất đau lòng. Sau đó em lại nghĩ đến hôm nhìn thấyHàn tiểu thư, Cao đại ca cũng khen ngợi tay nghề nấy ăn của cô ấy tốt, em sợ về sau sẽ khôngđược nhìn thấy nụ cười của anh khi ăn thứ gì em làm nữa….Cô thu hai tay lại, không ngừng ấn ngực mình, bất an nói: ―Hiện giờ nhớ tới cảm giác đó, emcòn cảm thấy rất khó chịu….Cao Dương trực tiếp cúi đầu, dùng phương pháp nguyên thuỷ nhất, đơn giản nhất nhân loại,che miệng của cô lại, không để cô tiếp tục khổ sở.Uông Thiên Hồng trừng lớn mắt, ngắm nhìn khuôn mặt nam tính đang gần mình trong gangtấc. Tim cô đập thật nhanh, cảm nhận được môi mình bị môi Cao Dương nhẹ nhàng mút lấy,đầu cô không thể sử dụng được nữa, chỉ có thể cảm thụ sức nóng mà đôi môi anh mang đến,cùng với cảm giác khi hai tay thô ráp của anh vuốt ve hai má nhẵn mịn tinh tế của cô.Nụ hôn vừa chấm dứt, Uông Thiên Hồng vẫn thở phì phò, gương mặt đỏ bừng nhưng ánh mắtlại không rời được khỏ