
gió xuân liền thổi vạn
vật lại hồi sinh .
Chỉ có điều , lần này nam chính không thay
đổi , nữ chính lại thay người , đổi thành nữ sinh ngoại hình như "Trinh
Tử" - Tả Ngôn Mặc .
Ngôn Mặc đã chuẩn bị tốt tâm lý cho mình , cho nên cô tự đề ra ba điều lệ cho bản thân .
1 . Coi thường các loại ánh mắt
2 . Coi thường ngôn từ chê bai
3 . Coi thường hành vi ác ý .
Bởi vậy , trong một tháng này bất luận bên ngoài mưa gió có lớn hơn đi nữa , thế giới của Ngôn Mặc vẫn thanh khiết như trước , trời cao mây nhạt .
Mặc kệ người đứng bên cạnh tấn công thế nào , Ngôn Mặc đều thể hiện bằng vẻ mặt mù mờ , hoàn toàn không biết gì , khiến cho những người đó muốn
hỏi cũng hỏi không ra trò .
Tả Ngôn Mặc này là kiểu "hũ nút" ,
người thông minh đương nhiên lựa chọn quay mũi tàu lại , đi tìm "hoàng
tử điện hạ" do thám tin tức , qua kinh nghiệm với vụ tai tiếng tình ái
trước đó , muốn theo người này tìm được chút tin tức tức là về không .
Trong giờ thể dục , Nam Cung Nguyên đang chơi bóng rổ , thông thường chỉ cần
đến tiết này , đại đa số nữ sinh sẽ không ở sân trường , bởi vì lúc này
nữ sinh đều tập trung ở sân bóng rổ xem thi đấu . Nhìn từ xa là rụt rè , nhìn chỗ gần là nhiệt tình . Đa số nữ sinh đều thuộc về hai loại này .
Nam Cung Nguyên không tham gia đội điền kinh , nhưng đội bóng rổ cậu vẫn
tham gia , mặc dù mới năm nhất , nhưng đã là đội viên chủ lực . Đánh
bóng rổ gồm cả chạy bộ , nhảy cao thú vị hơn , tính tình Nam Cung Nguyên không trầm ổn giống như ngoài mặt , cậu vốn là người ghét sự đơn điệu .
Bởi vậy, trận đấu bóng này cậu chơi vô cùng thỏa thích , hưng
phấn lên cao điểm , liên tục chạy trên sân , không ngừng được điểm ,
nhiều lần cướp bóng , đấu một hồi mà trên dưới toàn thân đầy mồ hôi .
"Quả nhiên sau khi thi xong chơi thích hơn hẳn ."
Nam Cung Nguyên cầm khăn mặt lau mồ hôi không ngừng , thỏa thích nói . Hôm
nay bọn họ thi đấu cùng năm ba thắng 20 điểm , thật sự là sảng khoái vô
cùng .
"Cậu thi được tốt như vậy còn gì , tụi mình mới là người
nhân dịp này phát tiết cảm xúc buồn bực , không cùng cảnh giới với cậu
."
Tưởng Hàm ném một chai nước đã uống cạn xuống , lại mở một chai nữa ra , nói .
"Nhưng mà gần đây tâm tình tốt mới có thể cảm thấy thi đấu thích thú vô cùng"
Tiêu Hà đi tới gia nhập vào hàng ngũ của Tưởng Hàm .
"Này , các cậu có ý gì vậy ?" Nam Cung Nguyên nhìn thấy một ánh mắt xấu xa
của một đám người đối diện , toàn thân liền nổi da gà .
"Người
anh em , tụi tôi nghe nói cậu đang theo đổi bạn học "Trinh Tử" của lớp
chúng ta , cậu thật sự là lợi hại đấy , người cậu đã xác định chắc đã
theo đuổi được rồi đi?" Tiêu Hà tính mạnh tay đánh cược một lần , ai bảo con nhóc lớp bảy kia làm cậu đau cả đầu , cậu thẳng thắn nạp nguyên
liệu , trực tiếp nổ súng .
Động tác uống nước của Nam Cung
Nguyên dừng lại , sững sờ ngay tại chỗ , nghe được lời Tiêu Hà mà ngây
cả người . Lúc này ánh mắt tất cả mọi người chuyển dời lên người Nam
Cung nguyên , tiếng huyên náo trên sân bóng vì Nam Cung Nguyên mà giảm
đi phân nửa , mọi người nín thở chờ đợi . Hỏa khí giằng co trong không
gian , dường như là vì lời vừa rồi mà vận sức chờ phát động .
"Cậu nghe ai nói ?" Nam Cung Nguyên nhíu mày , thần sắc trên mặt trở nên nghiêm túc hơn , không còn vẻ sáng lạng như ban nãy .
Trong lúc nhất thời , những người chung quanh không hẹn mà thả ra tiếng thở phào nhẹ nhõm .
"Thấy không , mình nói không có khả năng mà , các cậu không nên ngạc nhiên"
Tiêu Hà nhìn về phía sau khinh thường lớn tiếng nói .
Nam Cung Nguyên đưa mắt nhìn về phía đó , liền phát hiện ra một dáng người uyển chuyển .
"Tin tức của cậu không chính xác ." Nam Cung Nguyên nghiêng người , cầm lấy
chai nước ngửa đầu uống một ngụm , yết hầu lên cao xuống thấp , cậu tiếp tục nói , "Cách mạng của mình chưa thành công , còn phải cố gắng ."
Nam Cung Nguyên cười rạng rỡ với đám người này .
Ngôn Mặc bởi vì chân không được khỏe phải ở một mình trong phòng tự học ,
nhưng mới chỉ viết được một nửa , cửa phòng học đã bị người thô bạo mở
ra , Tiểu Nhã thở dốc chạy vào .
Ngôn Mặc nghi hoặc nhìn cô .
Tiểu Nhã chạy đến trước mặt Ngôn Mặc , còn chưa đứng vững đã nói : "Ngôn Mặc , việc lớn không hay rồi ."
"Cậu từ từ nói."
"Nam Cung Nguyên , cậu ta , cậu ta ban nãy , thừa nhận ở sân bóng rổ rồi ."
Tiểu Nhã lo lắng nhìn Ngôn Mặc , lời nói ra đều trở nên đứt quãng .
Ngôn Mặc dựa lưng vào ghế , đại não nhanh chóng tiếp nhận tin tức Tiểu Nhã
đưa tới , một lát sau bình tĩnh nói : "Cám ơn cậu , mình biết rồi."
"Chỉ có vậy ?" Tiểu Nhã quấn lấy người Ngôn Mặc , đưa mặt tới trước mặt Ngôn Mặc , gần gũi hỏi.
"Ừ , mình đã biết, có chuẩn bị tâm lý trước rồi."
Ngôn Mặc vất vả lắm mới đẩy được Tiểu Nhã trước mặt ra , sau đó vô cùng
khẳng định nói với cô : "Điều cậu ta nói không liên quan đến mình."
"Nhưng mà , người khác sẽ không nghĩ như vậy ." Tiểu Nhã không đồng ý lắc đầu nói.
"Thanh giả tự thanh"*Ngôn Mặc cầm lấy bút tiếp tục viết bài .
* Người trong sạch không cần giải thích vẫn trong sạch
Tiểu