Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325125

Bình chọn: 9.5.00/10/512 lượt.

Từ trước đến nay, hoa cúc vẫn là loài hoa được nhiều văn nhân nho sĩ

ưa thích: Dìu dịu thanh cao tự hồn hoa (1), đại diện cho phong thái đấng quân tử – phẩm cách cao thượng, tiết tháo kiên trinh (2) – người người

tôn kính ngưỡng mộ! Hoa cúc như mùa thu, rất tự nhiên, đem lại cho con

người cảm giác thoải mái. Mùa thu khiến người ta thư thái. Hoa cúc cũng

vậy.

Nơi cúc hoa đang kiêu hãnh đua nở này chính là ngự hoa viên Thanh triều.

Trời thu. Cao vời vợi. Xanh thăm thẳm. Không gợn mây. Không khí mát

mẻ trong lành khiến tâm trạng con người như cũng vui vẻ sảng khoái hơn.

Lúc này, Ái Tân Giác La – Huyền Diệp (3) đang dạo bước trong vườn, ngắm

nhìn những bông hoa muôn sắc nghìn thái, miệng ngâm:

"Thường cửu nguyệt cửu nhật xuất trạch biên cúc tùng trung tọa, cửu

chi, mãn thủ bả cúc. Hốt Trị Hoằng tống tửu chí, tức tiện tựu chước, túy nhi hậu quy." (4)

Đại nội tổng quản (5) Lý Đức Toàn, theo hầu phía sau, thấy Khang Hy

ngâm thơ, đoán biết tâm trạng chủ nhân chắc hẳn không tồi nên cất tiếng

nói: "Hiếm khi Vạn Tuế Gia (6) có hứng ngâm thơ, tiếc thay nô tài học

vấn hạn hẹp, nếu như trung đường (7) có ở đây, nhất định có thể ngâm vài câu giúp vui Vạn Tuế."

Khang Hy cười nói: "Theo hầu trẫm lâu rồi mà chẳng chút tiến bộ! Đây

nào phải thơ trẫm. Có nghe "Thính qua thái cúc đông li hạ, du nhiên kiến nam sơn" (8) chứ?"

"Câu này nô tài biết! Của Đào Uyên Minh (9). " Lý Đức Toàn cũng có đọc qua vài trang sách.

Gần đây Khang Hy long thể không tốt, lại gặp phải quá nhiều chuyện

phiền não, thường xuyên không có chút tinh thần, hiếm có khi nào được

vui vẻ như hôm nay, Lý Đức Toàn kiếm chuyện nói: "Vạn Tuế Gia, hoa cúc

năm nay nở đẹp hơn năm ngoái!"

Khang Hy chỉ gật đầu, không đáp.

Lý Đức Toàn liếc thấy Khang Hy không có vẻ gì phật lòng, lại nói: "Vạn Tuế Gia, nô tài có ý này, không biết có nên nói?"

"Nói."

"Nô tài trộm nghĩ, hoa nở đẹp thế này nên có nhiều người cùng thưởng

thức, cũng tiện hầu Vạn Tuế Gia ngâm thơ, túy nhi hậu quy (10)!"

Nghe Lý Đức Toàn nói thế, Khang Hy mỉm cười, "Túy nhi hậu quy!". Đột

nhiên dừng bước, nhìn Lý Đức Toàn, nói: "Có điều... ý này của ngươi

không tồi, trẫm cũng đang buồn bực trong lòng... uhm... việc này giao

ngươi sắp xếp!"

Vạn Tuế Gia mời quần thần uống rượu ngắm hoa, phàm đại đa số quan

chức kinh thành đều có cơ hội tham dự, một số khác chức vị không cao

càng cảm thấy muôn phần vinh dự.

Yến tiệc chiều mới bắt đầu nhưng đám quan chức đó sớm đã có mặt đông

đủ. Hoàng đế thiết tiệc, ai dám đến muộn! Không ai muốn đến muộn ấy chứ! Cả đám tụ tập lại một chỗ, quen biết thì hô huynh gọi đệ, chuyện trò

vui vẻ; dù những người ngày thường ít qua lại, lúc này cũng gật đầu,

chắp tay, vái chào, bắt chuyện cùng nhau.

Cuối cùng thì cũng đợi được đến lúc truyền gọi, quần thần đồng loạt

chỉnh đốn lại y phục, theo đúng cấp bậc lần lượt bước vào ngự hoa viên.

Trong vườn, hàng chục chiếc bàn vuông nhỏ xếp thành hai dãy thẳng

tắp; phía trước, ở chính giữa là một chiếc bàn lớn; trên mỗi bàn đều có

bày đủ loại hoa quả tươi ngon, từng chậu cảnh từng chậu cảnh hoa cúc,

trắng, vàng, hồng, tím, đủ màu đủ sắc; hoặc tựa, hoặc nghiêng, hoặc vươn cao, hoặc cúi mình; như ca, như múa, như cười, như nói, tranh nhau đua

nở, khoe sắc khoe hương.

Nhìn thấy các hoàng tử sớm đã ngồi ở đó, quần thần lập tức tiến lên trước yết kiến.

Tứ A Ca Dận Chân thường ngày vốn điềm đạm ít nói, chỉ khẽ gật đầu.

Khác với Dận Chân, bát A Ca Dận Tự, dù quen biết hay không, đều nhiệt

tình đáp lễ, thấy một vài vị quan chức vụ thấp, ăn mặc tương đối mỏng

manh, còn đặc biệt quan tâm vài câu đại loại như chú ý giữ gìn sức

khỏe...khiến bọn họ cảm động phát khóc.

Dận Chân lạnh lùng quan sát Dận Tự, bụng nghĩ: "Thật biết cách mua

chuộc lòng người! Để xem xem nó có thể lung lạc được bao nhiêu người!",

chợt nhìn thấy Lý Đức Toàn dìu Khang Hy bước về phía mình, vội vàng đứng dậy.

Những người khác cũng đều nhìn thấy Khang Hy, lập tức trở về chỗ của mình, im lặng, cúi đầu thi lễ.

Khang Hy đến bên bàn lớn ngồi xuống, Lý Đức Toàn đứng hầu bên cạnh,

bên kia còn có một thanh niên mặc trang phục thị vệ, khoảng 30 tuổi, mày đậm, mắt long lanh có thần, sống mũi cao, môi hơi mỏng nam tính, da sạm nắng, vóc người, dùng cách nói của chúng ta bây giờ, tầm 1m76. 'Chàng'

vừa xuất hiện, lập tức thu hút ánh mắt ngưỡng mộ của toàn bộ đám cung

nữ! Vài cô tự thấy mình có chút nhan sắc, bạo dạn hướng về phía 'chàng'

liếc mắt đưa tình, 'truyền điện' tới tấp, tiếc thay 'chàng' như không hề nhìn thấy, vẻ mặt lãnh đạm chẳng biểu hiện chút cảm xúc. Vị này họ Na

Lan, tên Đức Duật, con trai độc nhất của Cửu môn Đề đốc Ngạp Lan Hoằng.

Đừng thấy anh ta còn trẻ mà coi thường, võ công No.một, được tôn vinh

Đại nội đệ nhất cao thủ, hiện là Tổng lĩnh hoàng cung thị vệ.

Sau khi yên vị, Khang Hy vẫy tay ra hiệu, nói: "Ngồi cả đi, giờ không phải lúc thiết triều, thoải mái chút, không cần quá chú trọng lễ tiết." Đợi quần thần về hết chỗ, Khang Hy lại nói: "Trẫm rỗi rãi thấy trong

vườn hoa cúc đua nở, nghĩ gần đây cũng không có việc gì


The Soda Pop