80s toys - Atari. I still have
Cưới Ma

Cưới Ma

Tác giả: Chu Đức Đông

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 325242

Bình chọn: 8.5.00/10/524 lượt.

hu Xung về chuyện con sâu, nhưng cô không chịu nổi nữa: “Anhơi, em đã bắt được con sâu ấy!” Chu Xung cau mày: “Sâu nào?”

Lục Lục nói: “Em đã nói với anh… em thấy trong toilet có consâu rất kỳ quái, hôm đó rõ ràng em đã giẫm nát nó thế mà sáng hôm sau không thấynó đâu nữa! Hôm nay em đã tóm được nó rồi.”

“Nó ở đâu?”

“Anh đi theo em!”

Cả hai cùng đến toilet, Lục Lục cầm cái hộp sắt tây đựng xàphòng giặt huơ lên: “Đang ở trong này.”

Chu Xung đứng ở cửa, nói: “Em định nuôi nó như con vật cưngà?”

Lục Lục: “Mai em sẽ đưa nó đến Đại học Nông nghiệp để họgiám định xem có phải là một loại động vật mới không. Anh có muốn nhìn thử không?”

Chu Xung chỉ nhìn cái hộp, không nói gì.

Lục Lục đặt cái hộp trong bồn tắm, dù nó có chạy ra thì cũngchỉ có thể rơi xuống bồn tắm chứ không thể trốn thoát. Sau đó cô từ từ mở nắp hộp,hé ra một khe rất hẹp, và nhìn vào trong. Không thấy con sâu đâu. Cô bèn mở tohơn, chỉ nhìn thấy bột xà phòng trắng xoa. Chắc nó trốn trong đám bột xà phòng.Cô đứng lên lấy chiếc bàn chải đánh răng của mình cắm trong cái cốc, khuấy đámbột xà phòng. Chắc nó sẽ phải ngoi lên. Tất nhiên sau đó cô sẽ vứt cái bàn chảiđánh răng này đi, không dùng nữa.

Chu Xung vẫn đứng ở cửa nhìn Lục Lục “thao tác” như đang xemmột nhà ảo thuật biểu diễn.

Chu Xung hỏi: “Hay là nó chạy mất rồi?”

Lục Lục nói: “Không thể! Vì chính em nhìn thấy nó chui vàocái hộp này, sau đó em đã đậy nắp thật chặt rồi, nó chạy đi đâu được?”

Chu Xung bước vào, nói: “Để anh!”

Anh cầm cái hộp lên, đứng ngay trước bệ xí, từ từ nghiêngcái hộp… bột xà phòng rơi rào rào xuống bệ xí.Cả hai chăm chú nhìn đám bột xàphòng trong hộp vơi dần. Không thấy con sâu nào cả. Cuối cùng, đã dốc hết hộpxà phòng giặt vẫn không thấy bóng dáng con sâu đâu.

Chu Xung nhìn Lục Lục, như muốn cô hãy giải thích xem sao? LụcLục ngớ ra, chỉ liên tục chớp mắt. Con sâu kỳ quái này chết rồi có thể sống lại?Và có thể đi xuyên qua kim loại hay sao? Lục Lục ném cái bàn chải đánh răng vàothùng rác, ngán ngẩm nói: “Có thể là… em đã nhìn nhầm…”

Nửa đêm, trời bỗng nổi gió, nghe âm u. Chu Xung đã ngủ say,thình thoảng anh lẩm bẩm mấy chữ trong ca từ. Mấy hôm nay anh rất mệt. Lúc nãyLục Lục không đánh răng, bây giờ lên giường, cô thấy miệng đắng ngắt. Lục Lục dậyđịnh vào toilet súc miệng. Giờ đây cô không sợ con sâu ấy nữa, thậm chí cònmong gặp lại nó.

Gió bỗng thổi mạnh, rú rít, đập ầm ầm vào cửa sổ.

Lục Lục đứng ở cửa toilet đưa tay bật công-tắc đèn. Khôngsáng. Bóng đèn hỏng sao?

Cô quay trở về lục ngăn kéo lấy chiếc đèn pin, rồi quay lạitoilet, chiếu khắp lượt…

Trên tường, trên trần, dưới sàn…. Dày đặc những con sâu y hệtnhau đang bò! Một con trong số đó đang bò và cái cốc đựng bàn chải đánh răng,cái đuôi nó dựng đứng – nó ngụy trang thành một chiếc bàn chải, nhìn rất giống!Chỉ khác là, bàn chải thật sẽ bất động, còn nó thì hơi rung rung.

Lục Lục gào lên như điên: “Chu Xung!!!”

Cô vừa kêu lên vừa lảo đảo chạy về phòng ngủ, nhảy vọt lêngiường. Chu Xung không có trên giường, mà từ thư phòng bước ra, nắm chặt haivai cô lắc thật mạnh: “Kìa, kìa! Sao thế, sao thế?”

Chu Xung đang lên mạng, bỗng nghe thấy Lục Lục gọi, anh bènchạy ra. Anh thấy Lục Lục ngồi trên giường, toàn thân căng cứng, đôi mắt trợntròn cứ như người mắc chứng động kinh. Chu Xung lay thật mạnh Lục Lục, cô nhìnanh, vẻ kinh hãi trong ánh mắt dần mất đi. Cuối cùng, cô đưa hai tay ôm đầu, ngồichết lặng.

“Em ngủ mê à?”

“Ừ.”

“Phải tỉnh hẳn đã rồi hãy ngủ, nếu không sẽ lại tiếp tục gặpác mộng.”

“Anh đang làm gì?”

“Đang lên mạng.”

“Vào ngủ với em đi!”

“Được! Chờ anh tắt máy đã.”

Đầu óc Lục Lục hình như có phần bất ổn, cô đang gắng làm rõgiấc mơ và cuộc sống thực của mình. Đúng là có con sâu đáng sợ ấy, cô nhìn thấycả thảy ba lần. Vừa nãy cô ngủ mê thấy nó bỗng biến thành hàng trăm con sâu bòkhắp toilet… nhưng Lục Lục lại cảm thấy mấy lần nhìn thấy nó đều là trong mơ, nếukhông, tại sao con sâu bị cô giẫm chết rồi lại bò đi? Nếu không, cô đã nhốt nóvào hộp sắt tây rồi tại sao nó cũng lại trốn ra được? Vừa nãy cô ngủ mê, lại ynhư thật: cô từ toilet chạy về, vừa chạy vừa kêu rồi trèo lên giường, Chu Xungchạy vào ra sức lắc vai cô thì cô tỉnh lại, thấy mình ngồi trên giường với tưthế y hệt lúc đang mơ…

Lục Lục không phân biệt nổi thực tại và giấc mơ nữa.

Chu Xung trở vào, anh định lên giường thì Lục Lục nói: “Anhthử vào toilet mà xem.”

Chu Xung cảnh giác: “Xem gì?”

Lục Lục: “Cứ nhìn khắc biết.”

Chu Xung: “Em ơi, em không nói thì anh càng sợ.”

Lục Lục: “Lúc nãy em ngủ mê thấy trong toilet toàn sâu làsâu.”

Chu Xung thở phào: “Em bị con sâu đó ám ảnh quá nên sợ đóthôi.”

Lục Lục kiên quyết nói: “Anh cứ vào xem đi!”

Chu Xung: “Thế này khác gì hành hạ anh?”

Lục Lục nói: “Anh không ra xem, em sẽ không yên tâm.”

Chu Xung miễn cưỡng bước vào toilet. Hệt như trong giấc mơ vừanãy, gió đang ra sức xô ầm ầm vào cửa sổ, dường như thiên nhiên cũng chung sựlo lắng bất an với cô. Lục Lục cố dỏng tai lắng nghe tiếng bước chân của ChuXung. Cuối cùng anh quay vào, nói: “Anh không thấy gì hết.”

Lúc này cô mới thở phào. N