Thiên Đế Kiếm

Thiên Đế Kiếm

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 326685

Bình chọn: 7.5.00/10/668 lượt.

ì, mặt cô vẫn lạnhbăng .

Thiên Vũ vòng tay ôm lấy Hoa Tự :

-Cô có thể đi theo tôi . Và nhiệm vụcủa cô là giết thiếu gia, cô cứ việc làm, còn tôi có nhiệm vụ là bảo vệ thiếugia , không cho cô có cơ hội hạ sát cậu ấy . Thống nhất như vậy chứ ?

-Nhưng đừng trách lúc ấy tôi vô tìnhhạ sát luôn cả anh .

-Không, chắc là không rồi .

-Thế anh sẽ xử lý tôi như thế nàonếu tôi giết được thiếu gia của anh ?

Thiên Vũ vuốt nhẹ tay lên mái tócHoa Tự :

-Tôi hứa yêu cô trọn đời . Nhưng tôikhông hứa là tôi sẽ yêu cô mà làm tổn hại tới dòng họ . Cô đã nói gia tộc NgũHành có rất nhiều quy tắc ràng buộc, tôi cũng bị ràng buộc như vậy thôi .

-Tức là anh vẫn có thể giết tôi ?

-Nếu cô giết thiếu gia, tôi khôngcòn cách nào khác .

-Vậy lúc tôi chết rồi, anh còn yêutôi nữa không ?

-Giết cô là một chuyện, còn yêu côlại là một chuyện khác .

Hoa Tự chẳng biết nói gì nữa, cô ômlấy Thiên Vũ :

-Anh…là một kẻ tàn nhẫn đấy .



Thiên Ma ngồi im lìm, Hắc Băng đã rangoài mua chút gì đó , nên giờ đây Thiên Ma có thể suy nghĩ một chút .

Thiên Ma và Hắc Băng đã tới Tích VũThành vào ngày hôm qua, sau cả tháng rong chơi, cuối cùng thì cũng đặt chân tớiđược đây . Một phòng trọ đàng hoàng, có cây cối, chim muông bay lượn theo ý củaHắc Băng .

Thiên Ma cứ nhìn đăm đắm về cái vậtở trước mặt, hắn đang suy nghĩ .

Có tiếng chim ưng, Thiên Ma quay racửa sổ . Con chim ưng đậu lên trên cánh tay của hắn, Thiên Ma rút thư dưới châncon chim ra . Thư chỉ vỏn vẹn mấy chữ :

Xích Vân sắp tới Tích Vũ Thành . Cóthể là vào sáng mai .

Thiên Ma gập thư lại, hắn vứt toẹtsang một bên .

Thiên Ma nhìn ra cửa sổ, một conchim hoạ mi đang hót, nó hay không thể tả được .

Ừ, hay thật – Thiên Ma nhìn con chimấy .

Rất hay – Thiên Ma nhìn con chim kỹhơn, tiếng con hoạ mi bắt đầu lạc dần như đang có cái gì bóp nghẹt cổ họng nó .

Hay quá hoá ra dở ! – Thiên Ma bựcmình . Mắt hắn loé lên tia máu .

Con chim hoạ mi bị xé xác làm mấymảnh trên không trung như có móc câu kéo toạc người nó ra . Máu chảy xuống dướilá cây . Thiên Ma cười, bọn chim muông làm cho y khó chịu kinh khủng .

Thiên Ma quay lại nhìn thứ mà hắn đãnhìn lúc nãy , không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy nó, hắn lại xúc động , lại bồihồi, một cảm giác rất khó tả .

Bỗng Thiên Ma cười, hắn nói một mình:

-Xích Vân à, ngươi có muốn nhận lạinó không ?

Nó là của ngươi đấy .

Trước mặt Thiên Ma là một thanhkiếm, cán kiếm chạm nổi hình những đám mây . Lưỡi kiếm rộng và rất sáng, cónhững hoa văn màu đen và hoạ tiết rất cầu kỳ và khó hiểu .

-Ngươi có biết bao nhiêu oan hồnđang ở trong lưỡi kiếm này không hả Xích Vân ? – Thiên Ma nói .

Trên mặt lưỡi kiếm có khắc chìm mộtdòng chữ :

Oan Nghiệt Kiếm .

...

Chiếc xe ngựa cuối cùng cũng dừnglại . Lã Vân bước xuống xe .

Một cảm giác làm Lã Vân thấy khóchịu, đó là ngồi trong xe ngựa cùng với cô gái , vậy mà y chẳng mở mồm nói đượccâu nào . Trong khi tâm can y cứ rộn cả lên, mà miệng của y lại chẳng theo ý nghĩcủa đầu óc gì cả . Đây là chuyện hiếm có đối với Lã Vân . Gặp phải sự vụ gì,khó tới đâu, Lã Vân vẫn điềm nhiên, thậm chí còn thở dài ra vẻ như chuyện đókhông xứng tầm đối với y . Nhưng tới hôm nay, Lã Vân mới hiểu là để nói trướcmặt một cô gái khó như thế nào, hơn nữa, ánh mắt sắc như dao cứa của cô gái nàykhiến Lã Vân không thực sự thấy cô ta là một người có thể thân thiện .

Và như để cho bớt căng thẳng, Lã Vânthốt ra một câu có vẻ hơi ngu ngốc :

-Trời hôm nay đẹp nhỉ ?

Cô gái đáp lại rất thịnh tình :

-Tôi không thấy thế . Có vẻ như hơinóng…

Lã Vân ngượng chín cả mặt . Đúng làtrời đang nóng thật, áo của y đã ướt hết cả sống lưng, thế mà y lại kêu rằngthời tiết dễ chịu mới hay !

Trước mặt Lã Vân và cô gái là mộtquán ăn khá nổi tiếng ở Tổ Long Thành . Tấm biển hiệu khi rất rõ ràng : Tửu LạcQuán . Quán ăn này là một trong ba quán ăn rất lớn : Tửu Lạc Quán ở thành Bắc,Thiên Vân Quán ở thành Nam và Độc Ẩm Quán ở thành Tây , gọi chung lại là TamTrấn Thực Quán . Tất cả ba quán ăn trên là do một mình Thực Thần làm chủ vàquản lý . Tuy mang tiếng là quán ăn, nhưng hoạt động rất có nguyên tắc và gầngiống như kiểu của một bang hội . Những đầu bếp nào muốn được làm việc ở mộttrong ba quán ăn này đều phải trải qua những bài thử thách của Thực Thần . Nếuvượt qua được những bài thử thách này, thì người đó chính thức là thành viêncủa Tam Trấn Thực Quán . Theo như những gì Lã Vân nghe kể, thì đầu tiên ngườita không được làm đầu bếp ngay, mà phải làm một chân tiểu nhị chạy bàn, sau đónếu làm việc tốt, sẽ được cất nhắc vào vị trí phụ bếp, nếu làm tốt nữa, và phảitrải qua một bài kiểm tra hết sức khắc nghiệt của Thực Thần, người đó mới đượcchính thức trở thành đầu bếp thực thụ , trực tiếp nấu ăn . Dẫu đây chỉ là mộtviệc nhỏ mang tính chất nội bộ, nhưng các bang chủ bang phái đều lấy sự nghiêmtúc và kỷ luật trong Tam Trấn Thực Quán để học tập .

Tửu Lạc Quán rất rộng . Và nếu nhưkhông có các vị thực khách và các tiểu nhị đang chạy lăng xăng khắp nơi, bỏ bớtđi bàn ghế , người ta sẽ rất dễ lầm tưởng đây là dinh thự của một nhân vật cỡlớn nào đó trong Tổ Long Thành .

Người đông k


Teya Salat