Kiếm Và Anh Đào

Kiếm Và Anh Đào

Tác giả: Hồng Trà - Cực Lạc Di Hà

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 321333

Bình chọn: 10.00/10/133 lượt.

say mê theo đuổi một thứ để rồi làm tổn thương những người xung quanh làm Tatsuyo khó chịu.

Đêm nay gió lặng, trời không mây nhưng ánh trăng lại mờ mịt, báo hiệu sắp có thay đổi lớn đang đến gần.

Cảnh 2.



Cuối thời Đại Hòa, Kế Thể thứ 24, năm 529 sau công nguyên, chính biến không ngừng nổ ra do hủ bại của triều đình và hoàng gia Nhật. Sự tranh chấp xoay quanh hai thế lực chính; Quân đội thái tử Senka với sự hổ trợ từ dòng họ Soga và hoàng thân Hironiwa cùng với họ Fujiwara.

Năm 531, Hironiwa thuận lợi lên ngôi Thiên Hoàng, chính thức mở ra thời đại Phi Điểu. Cảm thấy sâu sắc những hy sinh và cố gắng cống hiến từ người huynh đệ kết nghĩa, Thiên Hoàng Kimmei Tenno tức Hironiwa đã trao quyền Thái chính đại thần cho Fujiwara Kamatari, từ đó biến dòng họ Fujiwara trở thành một thế lực to lớn có khả năng chi phối triều đình về sau này.

Nhưng được mất luôn song hành, nhận càng nhiều cái giá để lại càng đau.



Phủ đệ Soga sau ngày Hironiwa làm Thiên Hoàng, dưới sự lãnh đạo của Fujiwara ngập tràn biển lửa, xác người la liệt khắp nơi. Mùi tanh hôi cùng không khí chết chóc lan tỏa từng ngóc ngách, nhìn vào trận địa tan hoang, không ai có thể nghĩ rằng mới vài giờ trước, nơi đây còn là nơi ở của một trong những gia tộc danh giá nhất Nhật Bản.

Fujiwara Kamatari mười lăm tuổi, một thân giáp phục đen, gia huy màu đỏ chói mắt xen lẫn vết máu từ kẻ thù đứng giữa hai đạo quân. Trường đao dài sau lưng không biết đã lấy đầu bao nhiêu thành viên gia tộc Soga sáng lên dưới ánh lửa, bên giáp còn gài thêm một thanh kiếm, mái tóc hắn xõa tung, tựa như một ngọn lửa đen phối hợp nhịp nhàng với sắc đỏ xung quanh. Gương mặt đó, đẹp đến mức không còn là người bình thường nữa.

“KA-MA-TA-RI!”

Giữa tiếng binh khí va chạm cùng âm thanh la hét chết chóc vang lên lời hằn học. Kamatari múa trường đao lượn quanh cắt lìa cổ họng một tên lính đang xông đến rồi xoay người.

“Matsuri Hino! Ngươi hết đường thoát rồi, hãy mau thả nàng ra, họa may ta sẽ suy nghĩ lại mà ban chết toàn thây”

Matsuri Hino cười. Nàng ta mồ côi từ nhỏ, sớm đã thề nguyền một lòng trung thành với nhà Soga, dẹp bỏ tất cả ước mơ bản thân mà trở thành vu nữ. Giờ đây sau chiếc mặt nạ sứ màu trắng, chứng kiến nhà Soga cứ thế biến mất trước mắt, Matsuri Hino không thể không cam tâm.

“Ha ha ha!”. Bộ áo rộng quanh người chợt dao động, hàng dây đỏ nơi tay áo lộ ra. Ánh thép lóe sáng, người con gái đang ở trước mặt Kamatari giật mình nhìn xuống, giữa ngực nàng có thể nhìn thấy được máu đỏ đang dần lan ra.

“Ma-Mi-Ya!”. Giọng hắn lạc đi.

“Ngươi - Fujiwara Kamatari sẽ phải bi thương cùng cực khi nhìn những người ngươi yêu quý âm dương cách biệt. Ngươi sẽ mãi mãi sống trong sự thống khổ của cô độc với thời gian!”.



Heian tức Bình An, kinh đô tấp nập người qua lại, cuộc sống nhộn nhịp.

Năm 784, dưới nhiều tác động và sự ảnh hưởng của Phật giáo đương thời, Thiên Hoàng Kammu quyết định dời đô từ Nara về Nagaoka gần Kyoto, để rồi sau đó mười năm hoàng cung chính thức tọa lạc ở trung tâm Kyoto, mở ra thời kì Heian hoàng kim.

Thời gian này, bên cạnh tầng lớp người dân có sẵn, xuất hiện thêm vô số những cô gái xinh đẹp ăn mặc cầu kì đi lại trên phố, đặc biệt là khi đêm xuống hay vào những ngày lễ hội. Nơi cuối cùng các cô gái đó trở về sau một ngày chính là một khu vực nhỏ nằm phía tây hoàng cung.

Thiên Điểu quận, Thiên trong trời, Điểu trong loài chim chính là một nơi như thế, được bắt đầu với mong muốn sống trong sự tư do và ước mơ của những đứa bé gái không được gia đình thừa nhận, hay những đứa trẻ bất hạnh vì một lí do nào đó mà bị bỏ rơi ngay từ lúc mới lọt lòng. Lúc đầu, khi Thiên Hoàng Kammu mới chuyển kinh đô về đây, một nửa Thiên Điểu quận vẫn còn chìm sâu trong dòng nước sông Mizuna.

Thiên Hoàng dời đô, đến Kyoto cùng đội quân và những người thợ lành nghề nhất lúc bấy giờ. Chỉ trong vòng hơn một năm ngắn ngủi, con sông Mizuna phía Tây chẳng mấy chốc đã phải thu mình nhường lại một phần lãnh thổ cho Thiên Điểu quận, trở thành một cái hồ lớn.

Nhà cửa bắt đầu mọc lên, phố phường san sát, tường bao được xây cao, nhẹ nhàng uốn lượn lên xuống ngăn dòng nước, cứ cách một khoảng lại có khe hở nhỏ cho người dân có thể đi qua. Từ bên này, có thể nhìn thấy bờ bên kia trập trùng cây lá, mỗi khi thần bốn mùa đổi chỗ, cả hai bên bờ hồ lại được đắm chìm trong từng sắc màu riêng biệt, mặt nước cũng vì thế mà rạng rỡ chuyển sắc theo.

Từ trung tâm theo con đường lớn, qua vài ngã rẽ, vài lần lên xuống đến Thiên Điểu quận, đi tiếp một khoảng nữa xuôi theo vòng ngoài tường bao, có thể thấy được nằm tách biệt một góc, nửa phần lấn ra hồ nước, nhìn xa như đang tựa mình nghỉ ngơi trên nước là đạo quán Hanamichi.

Hanamichi, Hanamichi!

Kiếm cũng nghiêng mình.



Những người xung quanh thường nói đùa về Hanamichi của Thiên Điểu quận như thế. Đối với họ, hình ảnh những người đàn ông khỏe mạnh bên hông dắt kiếm, hay những ông lớn đi cùng hộ vệ khi đến đây… thường kết thúc bằng việc rời khỏi đạo quán vào lúc gần sáng, chân tay


XtGem Forum catalog