Polaroid
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 327134

Bình chọn: 9.00/10/713 lượt.

g chợt nhận ra đôi mắt thật quen .

Rõ ràng là đôi mắt mà hắn đã từng nhìn .

Khi hắn tuốt thanh kiếm của Kinh Vô Mạng trao cho Tiểu Phi , đôi mắt của Kinh Vô Mạng y hệt như đôi mắt của Tiểu Phi bây giờ .

Khi hắn giết một người nào , khi người ấy chưa nhắm mắt thì đôi mắt ấy y hệt như đôi mắt của Tiểu Phi bây giờ .

Đoi mắt hoàn toàn không có tình cảm , không có sinh mạng , hoàn toàn trống rỗng .

Thượng Quan Kim Hồng chợt biết .

Tiểu Phi im lặng chờ chết .

Thượng Quan Kim Hồng vụt hỏi :

- Ngươi đang chờ chết .

Tiểu Phi không trả lời .

Thượng Quan Kim Hồng hỏi :

- Ngươi thừa nhận giết con ta là ngươi mong ta sẽ giết ngươi , phải không ?

Tiểu Phi định ngậm miệng .

Tia mắt của Thượng Quan Kim Hồng rợn lên cái cười tàn khốc , hắn quay mình :

- Hồ Tổng Quản !

Hắn chỉ càng lên tiếng là có người xuất hiện .

Trong khi hắn làm một công việc gì , hắn đối diện đối thoại bất cứ ai , hắn không hề để ý chung quanh , gần như hắn nghĩ không có ai chung quanh hắn cả nhưng khi hắn cần thì hắn gọi ngay và khi hắn gọi , tự nhiên có người đáp ứng .

Quanh mình hắn hình như không lúc nào không có người nhưng cũng không lúc nào vắng mặt . Hắn không gọi thì không ai dám ló mặt nhưng khi hắn gọi thì không ai vắng . Nếu hắn là Tử Thần thì chung quanh hắn ẩn hiện đầy Tử Quỷ , hắn lặn thinh thì Tử Quỷ lặng thinh , khi hắn nhấc tay lên thì Tử Quỷ ùa vào .

***

Nếu Hồ Tổng Quản đúng là Tử Quỷ thì nhất định không phải là Ngạ Quỷ .

Vì những con quỷ đói thì không bao giờ mập thù lù như hắn . Nhìn toàn diện con người của hắn giống như một trái cầu , vì cử động của hắn nhanh nhẹn quá , mẫn tiệp quá nên người ta có cảm giác như trái cầu được người lăn thật mạnh , hắn lăn tới và cúi đầu :

- Thuộc hạ có mặt .

Đôi mắt của Thượng Quan Kim Hồng vẫn không rời Tiểu Phi :

- Hắn muốn chết , ta không cho hắn chết .

Hồ Tổng Quản đáp :

- Vâng .

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Ta cho hắn thứ khác .

Hồ Tổng Quản đáp :

- Vâng .

Thượng Quan Kim Hồng trầm ngâm rồi tiếp :

- Hắn muốn bất cứ ai , ta đều cho hắn .

Hồ Tổng Quản đáp :

- Vâng .

Hắn vừa đáp , vừa " tình cờ " liếc về phía Lâm Tiên Nhi lập lại :

- Bất cứ là ai .

Thượng Quan Kim Hồng lạnh lùng :

- Bất cứ ai cũng thế , cho dầu hắn muốn vợ ngươi , ngươi cũng cho hắn .

Hò Tổng Quản híp đôi mắt lại cười :

- Vâng , thuộc hạ biết , bây giờ thuộc hạ xin đi mang vợ đến cho hắn .

Lâm Tiên Nhi cắn môi , cuối cùng nàng bật hỏi :

- Nhưng nếu hắn muốn tôi ?

Thượng Quan Kim Hồng lạnh lùng :

- Ta đã nói rồi , bất cứ ai cũng thế .

Lâm Tiên Nhi nói :

- Nhưng .... nhưng tôi thì không như thế vì tôi là của anh , ngoài anh ra , ai cũng không thể ...

Nàng bỏ lửng câu nói , đi lại sát bên Thượng Quan Kim Hồng đưa tay vuốt dài trên vai hắn .

Nàng cười , nụ cười thật rung người .

Thượng Quan Kim Hồng không hề nhìn nàng , hắn vụt tay tát vào mặt nàng thật mạnh :

- Bất luận là ai , ngươi cũng được và còn " được " thật nhiều , tại sao với hanứ lại không ?

Y như một trái cầu, nàng bắn bông lên và văng tuốt ra ngoài sân .

Thượng Quan Kim Hồng nói gằn từng tiếng :

- Hắn muốn cái gì cho hắn cái đó nhưng không cho hắn đi , ta cần xem trong vòng ba tháng thứ hắn sẽ biến thành giống gì cho biết .

Hồ Tổng Quản đáp :

- Vâng .

Thượng Quan Kim Hồng chậm chậm bước ra và đi thẳng .

Tiểu Phi cắn răng thật cứng , thế nhưng răng hắn vừa nhịp nghe cùm cụp .

Hắn tức tối gầm lên :

- Ta giết con ngươi , tại sao ngươi không giết ta để báo thù ?

Thượng Quan Kim Hồng bước đi chầm chậm nhưng hắn vẫn không quay đầu lại :

- Bởi vì ta cần cho ngươi sống , sống khổ sở nhưng lại không có đủ dũng khí để mà chết .

***

" Tại sao bất cứ ai cũng được , lại còn " được " thật nhiều , còn hắn lại không ? "

" Ta cần cho ngươi sống , sống khổ sở nhưng lại không đủ dũng khí để mà chết "

Tiểu Phi thụt lui , thân hắn co rút lại như trốn , cố trốn những đường roi ác độc vô hình .

Ngọn roi như đang quất mạnh liên tiếp vào thân hắn .

Hồ Tổng Quản bước lại cười hì hì :

- Kiếp ngươi khi được thì nên tận hưởng , đừng bao giờ để đến phút hoàn toàn không . Chuyện chi lại phải trầm mình ôm thống khổ .

Hắn đưa tay ngoắc đám thiếu nữ :

- Còn chưa dâng rượu cho Phi thiếu gia , còn đứng đực ra để làm gì thế ?

Cái con người của Hồ Tổng Quản kể cũng hay .

Hắn nói chuyện với Thượng Quan Kim Hồng bằng một bộ mặt , khi nói chuyện với Tiểu Phi thì bộ mặt khác , bây giờ nói với đám thiếu nữ thì lại với bộ mặt khác hơn .

Mỗi một bộ mặt , hắn có giọng rất tương xứng .

Con người này nếu là phường tuồng nhất định hắn diễn xuất hết chỗ chê .

Hình như đại đa số người đều có nhiều bộ mặt , vì thế khi họ vừa mới gỡ chiếc mặt nạ này trồng lên chiếc mặt nạ khác , dễ như trở bàn tay .

Vì " mặt nạ " nhiều quá , thành thử họ lần lần quên luôn , không biết bộ mặt thật của họ ra sao ?

Và vì có nhièu chiếc mặt nạ " đeo " qúa lâu ngày , họ đâm ra lười biếng gỡ .

Bởi vì những người này đã thay một chân lý : mặt nạ càng ít , càng ít khi bị thua thiệt .

Cũng may trên đời lại còn có người không có chiéc mặt nạ nào cả , họ chỉ có độc nhất một