
nh Vô Mạng .
Hình như hắn kinh ngạc tận cùng , hắn không hiểu nhát kiếm ấy Kinh Vô Mạng làm sao xuất phát ?
Kinh Vô Mạng nói từng tiếng một :
- So với tay trái , tay phải của ta còn nhanh hơn gấp bội , đó là bí mật của ta .
Bựt !
Mũi kiếm được rút ra , máu từ yết hầu của Thượng Quan Phi bứn thẳng một vòi .
Đôi mắt của Thượng Quan Phi như muốn lồi hẳn ra ngoài , hắn bộc lọ một thái độ hoài nghi và kinh khủng .
Hình như hắn không tin , chết vẫn chưa tin .
Thế nhưng hắn phải tin .
Cặp Long Phụng Song Hoàn của Thượng Quan Phi dính vào tay trái của Kinh Vô Mạng , hắn đã dùng cánh tay tàn phế ấy , hắn đã cố sức tận dụng để đỡ lấy cặp vòng sinh tử của Thượng Quan Phi và tay phải từ dưới nách đâm thẳng ra một kiếm .
Mũi kiếm đi ngay vào yết hầu của Thượng Quan Phi .
Kiếm pháp lạ thường .
Nhát kiếm vừa nhanh , vừa hiểm vừa chính xác .
" So với tay trái , tay phải của ta còn nhanh hơn gấp bội , đó là bí mật của ta "
Kinh Vô Mạng không hề nói láo .
Nhưng thật là một chuyện khó tin .
Đã cùng Kinh Vô Mạng ở chung mười mấy năm trời , Thượng Quan Phi chưa bao giờ thấy Kinh Vô Mạng rờ đốc kiếm bằng tay phải .
Cho đến chết hắn cũng không biết Kinh Vô Mạng luyện kiếm bằng tay phải tự bao giờ .
Nhưng hắn vẫn phải tin vì trên đời này không có một vấn đề nào thật hơn cái chết , chết là thật hơn tất cả , Thượng Quan Phi có thể vẫn chưa tin Kinh Vô Mạng sử dụng thanh kiếm bằng tay phải hữu hiệu nhưng hắn phải tin rằng hắn chết .
Kinh Vô Mạng đứng nhìn thi thể Thượng Quan Phi thật lâu và hắn chợt thở dài :
- Ngươi không cần thiét phải giết ta , ta cũng không cần thiết phải giết ngươi .
Hắn quay mình đi thẳng .
Trên cánh tay trái của hắn vẫn còn dính cặp Long Phụng Song Hoàn .
***
Hoài nghi , khủng khiếp và khó tin .
Nó là tâm tình của Tiểu Phi hiện tại .
Kiếm pháp Kinh Vô Mạng thật đáng sợ , có thể không nhanh hơn Tiểu Phi nhưng thật độc , thật kỳ ảo .
Chẳng lẽ mình không có cách nào thắng hắn ?
Cho dầu biết đó là sự thật nhưng con người của Tiểu Phi không thể nào dễ dàng công nhận .
Nhìn theo hướng đi của Kinh Vô Mạng , Tiểu Phi chợt nghe thấy nóng từ trong người sôi sục .
Hắn không còn dằn được nữa , hắn định bay xuống núi .
Nhưng ngay khi ấy có một bàn tay từ sau đưa tới giữ hắn lại .
Một bàn tay thật vững , bàn tay xương xẩu nhưng hữu lực .
Tiểu Phi quay đầu , bắt gặp cặp mắt của Lý Tầm Hoan , cặp mắt đầy nhiệt ái và nặng tình .
Giữ được Tiểu Phi không phải ở bàn tay mà là ở đôi mắt đó .
Tiểu Phi thở dài :
- Có lẽ tôi thật không bằng hắn .
Lý Tầm Hoan nói :
- Anh chỉ có một điểm không bằng hắn .
Tiểu Phi hỏi :
- Điểm nào ?
Lý Tầm Hoan nói:
- Vì để giết người , Kinh Vô Mạng không từ một thủ đoạn nào cả thậm chí hắn không tiếc cả sinh mạng của hắn nhưng anh thì không thể .
Tiểu Phi trầm ngâm :
- Quả thật tôi không thể .
Lý Tầm Hoan nói :
-Anh không thể là tại vì anh có tình cảm , kiếm của anh tuy vô tình nhưng con người của anh lại có tình .
Tiểu Phi nói :
- Vì thế , tôi mãi mãi không thể thắng hắn được .
Lý Tầm Hoan lắc đầu :
- Anh lầm , anh nhất định thắng hắn .
Tiểu Phi không nói , hắn chỉ lắng nghe .
Lý Tầm Hoan nói tiếp :
- Có tình cảm mới có sinh mạng , có sinh mạng mới có tâm linh và có tâm linh thì mới có cơ biến thái .
Tiểu Phi trầm ngâm và chầm chậm gật đầu :
- Tôi hiểu .
Lý Tầm Hoan nói :
- Nhưng đó không phải là điều tối trọng yếu .
Tiểu Phi hỏi :
- Tối trọng yếu là gì ?
Lý Tầm Hoan nói :
- Điểm trọng yếu là anh không cần phải giết hắn , không thể giết hắn .
Tiểu Phi hỏi :
- Tại sao không cần ?
Lý Tầm Hoan nói :
- Bởi vì hắn đã chết rồi , cần gì anh phải giết ?
Tiểu Phi có vẻ trầm tư :
- Đúng , hắn đã chết rồi nhưng đã không cần thì tại sao anh còn thêm không thể ?
Lý Tầm Hoan không trả lời mà hỏi lại :
- Anh có biết hắn âm thầm khổ luyện cách sử dụng kiếm tay phải để làm gì không ?
Tiểu Phi hỏi :
- Anh nói hắn để làm gì ?
Lý Tầm Hoan nói :
- Nếu tôi đoán không lầm thì vì Thượng Quan Kim Hồng .
Tiểu Phi hỏi :
- Anh cho rằng Thượng Quan Kim Hồng vẫn không biết về bí mật của hắn ?
Lý Tầm Hoan nói :
- Tay phải của Kinh Vô Mạng đã nhanh hơn tay trái , đáng lý có thể lấy mạng của Thượng Quan Phi dễ như chơi , nhất định Thượng Quan Phi không làm sao đánh trả .
Tiểu Phi gật đầu :
- Đúng như thế .
Lý Tầm Hoan nói :
- Thế nhưng hắn lại cứ để cho Thượng Quan Phi ra tay trước rồi hắn mới dùng tay trái chịu lấy cặp vòng lợi hại , tại làm sao hắn lại phải làm chuyện đau thêm cho mình như thế ?
Tiểu Phi rầm ngâm :
- Có lẽ tay trái hắn đã bị tàn phế , bây giờ nếu chịu thêm một đòn nữa cũng chẳng có gì quan trọng .
Lý Tầm Hoan nói :
- Cũng không phải là nguyên nhân trọng yếu .
Tiểu Phi làm thinh .
Lý Tầm Hoan nói tiếp :
- Hắn làm như thế , theo tôi cũng chỉ vì Thượng Quan Kim Hồng .
Tiểu Phi lắc đầu :
- Tôi chưa hiểu lẽ đó .
Lý Tầm Hoan nói :
- Đương nhiên hắn rất hiểu Thượng Quan Kim Hồng , biết rằng Thượng Quan Kim Hồng xem bất cứ người nào cũng đều như công cụ , nếu một người bộ hạ nào của hắn mà không còn lợi dụng được nữa thì hắn sẽ giết