Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3218964

Bình chọn: 10.00/10/1896 lượt.

h chóng học thuộc trong đầu…– Cho tôi nói chuyện với con bé. – điện thoại được đưa về phía của Kelly.– Tiểu Hân, là mẹ đây. – Kelly nói lớn.– Mẹ…. huhu… cứu con với….huhu. – Tiểu Hân hét lên khóc lớn. – Con muốn về nhà, muốn về nhà với baba với mẹ Kelly…– Tiểu Hân ngoan đừng khóc, mẹ sẽ nhanh chóng đến với con… không sao đâu… – Kelly dỗ dành Tiểu Hân.– Mẹ… mẹ đừng bỏ mặc con. – Tiểu Hân khóc lớn. – Những người ở đây đều trong thật đáng sợ, không hiền như baba con.– Tiểu Hân đừng nhìn họ, nhắm mắt lại đi nào…Tiểu Hân của mẹ nhắm mắt lại chưa?– Dạ rồi ạ.Sau đó Kelly khẽ hát qua điện thoại… giọng hát quen thuộc êm dịu khiến Tiểu Hân chìm vào trong giấc ngủ. Kelly khẽ cúp điện thoại khi chắc chắn rằng Tiểu Hân đã bớt hoảng sợ mà ngủ yên giấc… sau đó đưa điện thoại trả cho Thiên Ân. Đối với cô hiên tại chính là sự an toàn của Tiểu Hân, là phải bảo vệ Thế Bảo khỏi âm mưu đen tối của Hàn phu nhân…Một tuần trôi qua… Hàn Thế Bảo vẫn không nhận được bất cứ tin tức gì từ Hàn phu nhân cả bọn người bọn họ như mất tích khỏi cái thành phố này… anh cho người đi tìm kiếm đều không hề có bất cứ dấu hiệu nào cho rằng Hàn phu nhân còn ở đây, cả Hàn Liên Chi cũng không còn liên lạc được.– Hàn tổng, hôm này Win sẽ từ Mỹ quay về. – Tuấn Anh bước vào phòng tổng giám đốc mà nói.– Cậu đến sân bay đón thằng bé đi… tôi phải đi đến một nơi. – Hàn Thế Bảo không nhìn Tuấn Anh mà đáp, tâm trạng hiện tại thể hiện trên gương mặt anh cực kì tệ.– Vâng, Hàn tổng. – Tuấn Anh bước ra ngoài, có lẽ những ngày qua chính là Hàn phu nhân muốn dày xéo tâm can của Hàn tổng, bà ta muốn Hàn tổng phải lo lắng đến mức mất hết tinh thần… để khi bà ta ra mặt, mọi điều kiện cũa bà ta Hàn tồng đều sẽ phục tùng. Tuấn Anh còn lạ lẫm gì cái mưu kế hèn mọn này của bà ta, chỉ là anh đang lo sợ Hàn tổng sẽ không thể gắng gượng hơn nữa.Hàn Thế Bảo lái xe đến một nơi mà hằng năm vào ngày này anh đều một mình đến đây với tâm trạng buồn bã… trên tay cầm một bó hoa cúc trắng bước đến mộ phần của Hàn Thế Hùng. Khi anh đến trước mộ phần của cha nuôi mình, trên mộ phần của cha anh đã nhìn thấy một bó hoa cúc trắng tươi xanh như ai vừa đặt lên không lâu… anh nhìn xung quanh phát hiện ra một bóng người mặc chiếc áo khoát màu đen đang bước đi lặng lẽ.– Bà còn dám đến nơi này sao? – Hàn Thế Bảo hướng về phía ngươi phụ nữ kia mà nói.Hàn phu nhân hơi giật mình, nhưng sau đó lại quay mặt lại nhìn Hàn Thế Bảo, đây là một sai lầm lớn nhất trong cuộc đời bà ta chính là nhận nuôi thằng bé này. Từ nhỏ nó đã không nghe theo lời bà, đến hiện tại cũng là muốn chống đối bà.– Vì sao ta không thể đến, ông ấy là chồng ta. – Hàn phu nhân nhìn vào mộ phần của Hàn Thế Hùng mà nói. – Dù có thể ông ta không yêu ta, nhưng mãi mãi là chồng của ta… điều đó không có gì có thể thay đổi, ta con nhớ ngày xưa ông ấy rất thích hoa cúc trắng… ông ta từng nói rằng nó là biểu tượng của sự trong trắng và ngây thơ… nhưng rất tiếc câu nói đó không dành cho ta mà chính là cho người đàn bà đã phá nát gia can của ta.– Đến khi ông ấy đã vì sự độc ác của bà mà tự sát… bà vẫn không thể nhận ra sai lầm của mình. – Hàn Thế Bảo rít lên. – Từ đầu… mọi sự đau khổ chính là do bà đã gây ra. – Hàn Thế Bảo nắm cổ áo Hàn phu nhân mà hét. – Bà dám đến nơi này một mình, không sợ tôi giết chết bà.– Haha, con dám giết ta ư? – Hàn phu nhân cười lớn. – Sinh mạng đứa con gái của con và người phụ nữ con yêu đang nằm trong tay ta… con dám động đến ta ư. Ta già rồi sống bao nhiêu đó cũng đủ rồi… chết cũng không có gì hối tiếc, nhưng nếu bọn họ chết đi… con thử hỏi xem người đau đớn nhất là ai… haha.– Hàn phu nhân, bà muốn gì? – Hàn Thế Bảo dùng ánh mắt đầy lửa giận mà rít lên.– Con hỏi ta muốn gì sao? – Hàn phu nhân nhếch môi cười. – Ta muốn trả thù con đàn bà kia vì nó mà ta đã mất đi đứa con của mình và mãi mãi không thể có con được nữa… đứa con của ta chết thì con của nó cũng không được phép sống.Hàn Thế Bảo cảm thấy tức giận trước sự trả thù một cách mù quáng của Hàn phu nhân, trước nay anh đều cảm thấy bà ta có lẽ quá đau đớn vì mất đi đứa con mà sống trong thù hận như vậy… nhưng càng ngày bà ta càng lún sâu vào, đến hôm nay lại muốn lấy đi mạng sống của người phụ nữ mà anh yêu thương càng khiến anh không thể chấp nhận được nữa.– Nhưng mà… – Hàn phu nhân nhếch môi nói. – Hiện tại ta muốn The Win hơn là giết bọn chúng… con hãy chuyển hết cổ phần ở The Win của con cho ta, ta sẽ tha cho các con một con đướng sống.– Được, nếu bà muốn The Win… tôi sẽ giao cho bà, chỉ cần Kelly và Tiểu Hân được an toàn.– Vậy chúng ta hẹn gặp tại The Win vậy. – Hàn phu nhân nói xong quay đầu đi… ánh mắt bà ta đầy tham vọng và những âm mưu hèn mọn nguy hiểm.Hàn Thế Bảo quay lại mộ phần của cha mình… anh đứng đó một lúc thật lâu sau đó khẽ nói thật nhỏ:” Cha… con xin lỗi nhưng con không thể giữ lời hứa với cha được rồi… bà ta hiện tại không còn là con người nữa rồi… con xin lỗi cha.” – Hàn Thế Bảo nói xong cuối đầu trước mộ phần sau đó bỏ đi..**Hạ Tuyết quay về lại Việt Nam sau một chuyến đi cùng Win, nơi đầu tiên cô từ sân bay muốn đến chính là bệnh vi


80s toys - Atari. I still have