XtGem Forum catalog
Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3218982

Bình chọn: 7.00/10/1898 lượt.

ện, An Nhiên vẫn bất động nằm đó nhưng tim chị ấy vẫn còn đập nghĩa là còn hy vọng. Còn Tú Anh hằng ngày qua ngày vẫn cứ ở bệnh viện, xem nơi này như nhà của mình mà chăm sóc cho An Nhiên.Khi Hạ Tuyết bước vào phòng An Nhiên thì nhìn thấy Tú Anh đang ngồi bên cạnh An Nhiên mà đọc sách thành tiếng cho An Nhiên nghe. Hạ Tuyết nhìn tình cảnh này mà cảm thấy xúc động trong lòng.– Anh Tú Anh. – Hạ Tuyết khẽ gọi.Tú Anh ngước nhìn về phía Hạ Tuyết, cuốn sách trên tay khẽ gấp lại nhìn cô đôi môi hơi mỉm cười. – Đã về rồi sao?– Vâng, em vừa mới xuống máy bay. – Hạ Tuyết tiến lại gần An Nhiên nhìn An Nhiên nằm trên giường bệnh ngày càng ốm đi. – Chị ấy có tiến triển gì không?Tú Anh khẽ cười buồn mà lắc đầu nói:” Các bác sĩ nói rằng não cô ấy đã không còn hoạt động… vì vậy hy vọng cô ấy tỉnh lại là rất nhỏ nhoi, chỉ hy vọng vào số mệnh và sự may mắn.”Hạ Tuyết không đáp chỉ xót xa nhìn An Nhiên… sau đó lấy từ trong giỏ xách mình ra một sơi dây chuyền hình chữ U mà đẹo vào cổ An Nhiên mà khẽ nói:” Em mua ở Mỹ trong một lần đến khu phố của người Nhật. Họ nói rằng sợi dây này sẽ mang lại may mắn, đẩy lùi bệnh tật và tà ma. Hy vọng rằng chị An Nhiên sẽ nhanh chóng tỉnh lại để cùng chúng ta tận hưởng hạnh phúc của cuộc đời.”– Cảm ơn em, Hạ tuyết. – Tú Anh khẽ nói.Hạ Tuyết nhìn thấy những quyển sách đặt ở trên bàn khá nhiều, không nghĩ rằng Tú Anh lại thích đọc sách như vậy. Cô khẽ hỏi:” Anh thích tiểu thuyết sao, nhìn anh không giống như vậy?”Tú Anh khẽ cười nhìn về những tập tiểu thuyết dài dẵng kia mà bật cười nói:” Là mẹ của An Nhiên mang vào, bà ấy nói khi còn ở với bà An Nhiên rất thích đọc những loại tiểu thuyết tình cảm này, sau này khi bắt đầu đi làm thì không còn thời gian đọc nữa… Hiện tại cô ấy rãnh rỗi như vậy, tôi sẽ đọc cho cô ấy nghe.. có lẽ cô ấy rất thích nghe.”– Nếu chị ấy tỉnh lại mà biết anh vì chị ấy mà làm những việc này, có lẽ chị ấy sẽ rất cảm động.– Chỉ cần cô ấy tỉnh lại… tôi có thể làm tất cả mọi việc. – Tú Anh đưa mắt nhìn An Nhiên nằm trên giường… đôi mắt cô cứ thế nhắm lại…**Hàn Liên Chi ở trong khách sạn nhưng không được phép ra ngoài cũng không thể liê lạc với bên ngoài, Hàn phu nhân không thể hiện rằng đang giam lỏng cô nhưng bà nói rằng hiện tại cô không nên ra ngoài vì bọn Hàn thế Bảo sẽ điều tra ra được nơi bọn họ đang ở. Nhưng cô biết chính là mình bị Hàn phu nhân nghi ngờ nên mới không thể ra ngoài như vậy. Cô nghe qua những cú điện thoại của bà nên cũng phần nào đoán được việc bà đang âm mưu hành động, cà bản thân cô cũng không biết ai là người trợ giúp bà và nơi bà giam giữ Kelly là ở chỗ nào. Hiên tại điều quan trọng chính là phải thoát ra khỏi nơi này.Hàn Liên chỉ mở cánh cửa chính ra liền nhận được hai bàn tay to lớn ngăn lại, cô dùng ánh mắt lo lắng nhìn hai người họ mà nói.– Xin lỗi nhưng nhà vệ sinh ở đây bị ngẹt rồi… – Hàn Liên Chi nói.– Tôi sẽ cho người đến sửa, cô vào trong đi.– Nhưng hiện tại là tôi đang có nhu cầu cần dùng… anh xuống mượn chìa khóa phòng khác giúp tôi với. – Hàn Liên Chi dùng ánh mắt cầu khuẩn nói.Hai tên canh gác nhìn sau, lại nghĩ một mình cô gái bé nhỏ này có thể làm gì được người đàn ông to lớn nên một tên quyét định xuống dưới để một tên ở lại canh gác.Khi tên kia vừa đi thì Liên Chi liền dùng tay mình sờ lên bờ ngực của tên đàn ông trước mặt mà nói:” Đại ca à, sao phải vất vả đứng bên ngoài… vào trong uống chút nước ăn chút bánh với em.”Tên canh gác nhìn nét đẹp của Liên Chi cùng hành động động chạm của cô mà hứng thú liền nghe lời cô mà bước vào bên trong phòng. Hắn ta ngồi trên ghế salon mà đợi Liên Chi từ bên trong mang một chai rượu bước ra nhìn hắn ta tươi cười rạng rỡ…– Đang làm nhiệm vụ, tôi không uống rượu được đâu. – Hắn ta nhìn Hàn Liên Chi không dời mà nói.– Thật sự là không thể uống sao? – Hàn Liên Chi rót vào ly một ít rượu đỏ, sau đó tiền gần đến phía hắn ta mà khẽ cười đầy quyến rũ. – Vậy thì ăn nguyên cái chai vậy. – Hàn Liên chi hét lên, cầm chai rượu đập vào đầu tên đàn ông to lớn phía trước bằng tất cả sức mạnh.Hắn ta đau đớn vì người đầy máu cộng với mãnh nát của chai gim trong người nên vật xuống sàn đau đớn rên la. Hàn Liên Chi nhanh chóng chạy ra khỏi phòng không quên mắng lại một câu:” Đừng trách tôi, cũng tại anh quá mê gái thôi.”Hàn Liên Chi chạy ra đến cửa thì nghe tiếng bước chân của tên còn lại đang đi lên, cô nhanh chóng lại cánh cửa phòng mà bấm nút khóa sẵn bên trong sau đó chạy lên tầng trên lẩn trốn. Đến khi nhìn thấy hắn ta đi vào trong phòng thì nhanh chóng chạy xuống phía dưới mà đóng ầm cửa lại mà chạy thật nhanh xuống phía dưới.Tên canh gác còn lại nhìn thấy đồng bọn của mình nằm rên la đau đón, lại nghe tiếng đóng cửa liền giật mình mới phát hiện đã để Hàn Liên Chi trốn thoát. Hắn ta nhanh chóng đạp tung cửa mà đuổi theo…Bên ngoài không có sẵn một chiếc taxi nào, nhìn về phía cầu thang lại thấy tên đàn ông kia đang chạy xuống hét lên. Bảo vệ đang nhìn về hướng cô như muốn bắt lại, Hàn Liên Chi liều mạng chạy thật nhanh vào bên trong đám đông người đi lại ngoài đường lớn. Bọn người của Hàn phu nhân chia nh