
à tự tin thái quá rồi. Bên ngoài quả thật rất phong độ, anh ta mang nét đẹp âu mỹ chính thống mê hoặc rất nhiều chị em trong công ty, những bữa ăn các chị em đều bàn tán về anh ta.. nhưng cô đúng là không hề để tâmvì cô chỉ muốn tập trung làm việc để trang trải cuộc sống cho cô và Tiểu Hân..– Ý anh là tôi phải để mắt đến anh sao, Henry?– Tôi không có ý đó. – HEnry xua tay. – Nhưng ít nhất cô cũng không nên phớt lờ tôi như vậy, điều đó khiến tôi càng để ý đến em hơn, và cuối cùng là tôi không dám đối mặt với em… tôi có cảm giác em không hề xem trọng tôi.– Anh suy nghĩ quá nhiều rồi, tôi chỉ xem anh là đồng nghiệp và rất tôn trọng anh.– Lần này đi công tác, tôi muốn chúng ta hiểu rõ về nhau để dễ dàng làm việc… vì vậy tôi rất vui nếu như cô xem tôi là một người bạn thay vì một đồng nghiệp thông thường.– Rất sẵn lòng. – Kelly thoải mái, dù sao cũng vì công việc.Kết thúc cuộc nói chuyện đầy thú vị về người đồng nghiệp này Kelly quay về phòng khách sạn, cô nằm trên giường ôm Tiểu Hân vào trong lòng… hiện tại cô và Thế Bảo đang rất gần nhau, cô muốn biết anh sống thế nào, một năm trôi qua anh đã quên cô hay không nhưng rồi… cô vẫn nằm yên bất động… cô đã kiềm nén 1 năm… chỉ một tháng hơn thôi cô cũng sẽ quay về Mỹ, tiếp tục cuộc sống như cô đã chọn.Buổi sáng, ánh mắt trời chiếu xua tan bóng đêm, mọi người tất bật chuẩn bị cho buổi họp tiếp đón Kelly và HEnry đại diện cho hãng thời trang danh tiếng để chuẩn bị tìm đối tác phù hợp nhất. Kelly an tâm một phần vì trong danh sách các công ty không có The Win của Hàn gia, có lẽ The Win muốn phát triển thương hiệu riêng biệt nên không muốn hợp tác với công ty cô, như vậy cũng tốt… cô không muốn vì chuyện riêng mà ảnh hưởng đến công việc… cũng không muốn gặp lại anh.Kết thúc buổi họp về việc trình bày hướng phát triển của các công ty, cả Kel và Henry đều chưa thật sự hài lòng với công ty nào… thị trường rộng lớn nhưng họ đều nói những thứ chung chung chưa phân tích được rõ ràng.Thời gian cũng sắp hết cho chuyến đi… cô và Henry đều không tìm ra được bất cứ đối tác nào phù hợp… cô bắt đầu lo lắng.Cả hai cùng nhau bắt tay tìm ra những công ty có cơ hội và dự án phát triển nhất để quyết định kí kết, Henry nhận được một cuộc điện thoại từ Mỹ sau đó liền đi vào bên trong phòng họp nơi chỉ còn Kelly và anh mà nói:” Sếp tổng muốn chúng ta đến một bữa tiệc, họ muốn chúng ta thuyết phục một người để bọn họ đồng ý hợp tác.”– Là ai? – Kelly tò mò, ai lại khiến sếp tổng đặc biệt quan tâm như vậy.– Tôi cũng không rõ, ông ấy sẽ gửi mail về cho chúng ta về thông tin người cần tìm. – Henry nói tiếp. – Lần này chúng ta phải đi xin ngược lại rồi, không phải là đi chọn lựa nữa… quả thật là gây khó khăn. – Anh lắc đầu ngán ngẩm.Kelly vỗ vỗ lên vai Henry khẽ cười nói:” Công việc mà, phải cố gắng lên chứ.”– Hẹn gặp lại cô tối nay. – Henry ra vẻ hối hả nhanh chóng bỏ đi.Kelly cũng thu dọn mọi thứ trên bàn làm việc mà quay về khách sạn. Tối nay phải thuyết phục họ hợp tác với chúng ta… xem ra không dễ rồi.Tiếng gõ cửa phòng vang lên, một người giao đến cho cô một hộp quà lớn… Kelly kí giấy xác nhận mang hộp quà lờn vào phòng mở ra bên trong là một bộ đầm dạ hội rất sang trọng và tinh tế, con mắt người lựa chọn cũng không phải hạng tầm thường. Bên trong có một tấm thiệp nhỏ, cô mở ra đọc:” Hy vọng tối nay em sẽ là người đẹp nhất.”Kel bật cười, đúng là cách nhìn phụ nữ của đàn ông âu mĩ thật khác thường… với nhan sắc hiện tại của cô thì dù có diện một bộ đầm đẹp hơn thế này cũng không cứu nỗi. Nhưng dù sao cũng đã nhận rồi, cô cũng không mang đầm dạ hội về… công việc quan trọng Kelly quyết định sẽ nhận món quà này.Kelly mặc trên người bộ váy vô cùng quyến rũ kia, Tiểu Hân tròn mắt ngắm nhìn mẹ mình khẽ cười.– Mẹ… đẹp quá. – Tiểu Hân trầm trồ,– Chỉ khéo nịnh mẹ thôi. – Kelly cười nói.Chiếc xe hơi được Henry thuê đậu sẵn trước khách sạn Ciz, Kelly tuy gương mặt không đẹp nhưng vóc dáng cô vô cùng khiêu gợi khi mặc chiếc đầm quá ư là sexxy này… nó là do Henry lựa chọn nên độ táo bạo của nó cũng không kém. Kelly làm việc ở công ty thời trang cũng được một thời gian, vì vậy đối với cô nó lại không quá khiêu gợi như ánh mắt mọi người nhìn vào.– Chúng ta đi thôi. – Henry mở cửa xe mời Kelly bước vào.Kelly bước vào xe, không quên nhiệm vụ của mình quay sang nhìn Henry hỏi han:” Anh đã xác định được danh tính người chúng ta phải tiếp cận hay chưa?”Henry gật đầu, đưa sang phía Kelly hình ảnh một người đàn ông lớn tuổi… . Cô thở phào nhẹ nhõm… đang lo lắng là người không muốn gặp nhưng thật may mắn là không phải.Chiếc xe lái đến một khách sạn sang trọng, bên ngoài hai bên được trang trí hàng ngàn những loại hoa có màu sắc khác nhau. Bên trong đèn chùm lộng lẫy phía trên, bốn bên đều sáng đèn lấp lánh… bữa tiệc hôm nay có lẽ là dành cho giới thượng lưu, không biết sếp tổng ở tận trời Mỹ kia sao lại có thiệp mời của bữa tiệc này.– Xin chào, chúng tôi là đại diện của thời trang E.L. – Henry chào vị chủ bữa tiệc đang đón khách.– Thì ra là người của công ty thời trang E.L sao,thật vinh hạnh.Henry lịch thiệp bắt t