80s toys - Atari. I still have
Tổng giám đốc tha tôi đi

Tổng giám đốc tha tôi đi

Tác giả: Đoan Mộc Ngâm Ngâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329331

Bình chọn: 7.5.00/10/933 lượt.

rong đó như có muôn vàn vì sao lấp lánh, say mê nhìn anh, “Nam….”

“Tiểu yêu tinh, em có biết ánh mắt này của em sắp sửa thiêu cháy anh hay không hả?” Thi Nam Sênh ngậm lấy đôi môi cô, đầu lưỡi nâng niu liếm láp làn môi mềm mại của cô.

Như thể bị lạc giữa sa mạc khô hạn rất lâu, rồi bỗng chốc gặp được ốc đảo mà mình hằng khát vọng, Thiên Tình trở nên mạnh dạn hơn, cuồng nhiệt hơn…

Lúc chạm được vào đầu lưỡi ướt át của anh, cô bật ra từng tiếng rên ngắt quãng, cũng há miệng ngậm lấy môi anh, khi thì liếm nhè nhẹ, lúc thì mút mạnh như đang thưởng thức một cây kẹo mút ngọt ngào….

Ôi! Trời ạ! Đây là lần đầu tiên anh được nếm trải cảm giác được cô ngậm mút như vậy, cảm giác rạo rực vô cùng khó tả.

“Tiểu yêu tinh, từ từ thôi nào….” Anh thở dài, định dìu cô nằm xuống.

Nhưng Thiên Tình bất ngờ xoay người lại ngồi vắt ngang hông anh.

“Này…. Em làm vậy sẽ khiến anh điên mất….” Anh hít sau vịn chặt vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của cô.

Thiên Tình mơ mơ màng màng, hoàn toàn không biết lúc này mình nhiệt tình cỡ nào. Mọi hành động, cử chỉ, tình cảm đều xuất phát từ bản năng ẩn sâu nơi đáy lòng.

Cô tha thiết hôn lên môi anh, sau đó men dần xuống cằm liếm liếm. Bàn tay nho nhỏ không an phận kia còn tham lam vuốt ve vòm ngực khỏe mạnh, rắn chắc của anh…

Thi Nam Sênh cảm thấy toàn thân mình đã căng cứng sắp nổ tung. Mỗi một động tác của cô đều giống như dòng điện nóng bỏng len lỏi chạy dọc khắp toàn thân khiến cơ thể anh nóng bừng lên.

Trời ạ! Tiểu yêu tinh này nhiệt tình quá, anh sắp sửa chết dưới tay cô mất rồi!

Nhưng chừng đó vẫn chưa thể thỏa mãn được Thiên Tình. Cô cứ cảm thấy trong lòng trống rỗng, hụt hẫng, cảm giấc ấy khiến cô khó chịu mím chặt môi, theo bản năng ưỡn cong người lên cọ cọ ma sát với cơ thể anh.

Thi Nam Sênh rên lớn ra tiếng, nâng mông cô lên, “Tiểu yêu tinh, em biết mình đang làm gì không?” Anh đã sắp chống đỡ hết nổi rồi, còn cô vẫn cứ vô tư trêu chọc….

Nhưng anh cũng muốn tham lam ích ký tận hưởng cảm giác của sự nhiệt tình và chủ động mời gọi này của cô….

Thiên Tình cúi đầu nhìn anh bằng ánh mắt mơ màng say mê, cô hơi nhíu lại khi nghe thấy câu hỏi của anh nhưng không trả lời, chỉ khó chịu vặn vẹo cơ thể. Nhưng phần mông đã bị anh giữ chặt, thế nên không sao giãy dụa được.

Thi Nam Sênh nâng bờ mông trắng mịn của cô lên, rên lớn một tiếng rồi bất ngờ hạ mông cô xuống, để nơi mềm mại của cô vừa vặn áp lên ngọn lửa nóng rực của mình….

Chương 156: Triền Miên Suốt Đêm

Sau khi Thiên Tình và Thi Nam Sênh rời đi, trong phòng chỉ còn lại Lục Yến Tình và Vãn Tình.

Rất lâu vẫn không có ai lên tiếng, bầu không khí ngột ngạt không chịu nổi.

Thế nhưng Lục Yến Tùng vẫn nhàn nhã đứng đó vòng tay trước ngực đợi Tình mở miệng trước.

“Nếu….Không phải anh làm, vậy thì ai?” Rốt cuộc Vãn Tình cũng lên tiếng.

Lục Yến Tùng không vội trả lời mà chỉ liếc nhìn cô một cái, sau đó xoay người đi tới ghế sofa thủng thỉnh ngồi xuống. Cầm ly rượu để cạnh bên lên nhấp một hớp mới giương mắt lên nhìn cô, “Đã lâu không gặp, em không còn lời nào khác muốn nói với tôi sao?”

Vãn Tình nhìn anh cảnh giác. Quả thật, cả hai đã lâu không gặp nhau…. Nhưng người đàn ông này vẫn phong độ đẹp trai như ngày nào, cử chỉ hành động không hề mấ đi vẻ lạnh lùng.

Vãn Tình cố kiềm chế không cho trái tim đập loạn, nhìn anh, “Tôi chỉ muốn biết, tại sao Thiên Tình lại ở chỗ anh.”

“Có muốn uống chút rượu với tôi không?” Lục Yến Tùng vẫn không trả lời.

Vãn Tình nhận ra được, người đàn ông này vốn đang cố ý kéo dài thời gian với mình. Anh ta không muốn nói rõ sự thật cho mình biết sao?

Vãn Tình nhìn vào gương mặt đó, “Xin anh đừng gây tổn hại đến Thiên Tình nữa! Nếu anh đã không có lòng muốn nói ra tất cả, vậy tôi đi đây.” Cô nói xong liền xoay người.

Lục Yến Tùng không ngờ rằng Vãn Tình chưa hỏi được đáp án mà đã muốn đi. Thấy cô mở ra cánh cửa anh biến sắc để ly rượu trong tay xuống lao người về phía cô. Động tác của anh rất nhanh, Vãn Tình vừa mới hé mở được cánh cửa thì nghe thấy tiếng “rầm….” vang lên thật lớn, cánh cửa đột nhiên bị cánh tay của người phía sau vươn tới đóng sầm lại.

Lồng ngực nóng hừng hực của Lục Yến Tùng dán vào sau lưng Vãn Tình. Hơi thở hầm hập từ phía sau xông tới khiến Vãn Tình không kiềm được hoảng sợ mà run lên. Còn chưa kịp nói gì, đã bị anh xoay mạnh người lại.

“Anh…. muốn làm gì?”

Chống lại đôi mắt thâm sâu của anh, Vãn Tình lại cảm thấy có cảm giác áp bức ùa về. Hít sâu một hơi, cô muốn né tránh khỏi người anh, nhưng càng thế thì càng bị anh siết chặt hơn.

“Cảnh Vãn Tình, em thật sự không có lời gì để nói với tôi sao?” Ánh mắt bức bách cô, dường như muốn nhìn thấu tận tim gan cô.

Vãn Tình không biết anh ta nói vậy là có ý gì. Bọn họ sớm đã nói rõ không còn quan hệ gì với nhau nữa, anh cũng đã có bạn gái, bây giờ giữa họ trừ chuyện Thiên Tình ra, còn chuyện gì để nói chứ.

“Tôi chỉ muốn biết là ai hại em gái tôi, nếu anh đã không muốn nói….”

“Chúng ta đã lâu không gặp nhau, đến cả một câu chào hỏi em cũng không có?”

Vãn Tình còn chưa nói hết đã bị Lục Yến Tình cắt ngang. Duỗi ngón tay dài kiề