Snack's 1967
Tổng giám đốc tha tôi đi

Tổng giám đốc tha tôi đi

Tác giả: Đoan Mộc Ngâm Ngâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329311

Bình chọn: 7.00/10/931 lượt.

ắt muốn ngủ thêm một lát nữa. Nhưng điện thoại lại tiếp tục đổ chuông inh ỏi.

“Có chuyện gì gấp tìm anh sao? Anh không muốn nghe máy à?” Thiên Tình lười biếng trườn ra khỏi chăn hỏi.

Bị tiếng chuông điện thoại ồn ào làm phiền, Thi Nam Sênh có chút không vui nhíu mày. Chỉ mới hơn bảy giờ mà thôi, rốt cuộc ai điện phá đám vậy chứ.

“Đừng để ý đến nó, lát nữa sẽ hết kêu thôi.” Anh vẫn không nhúc nhích. Điện thoại vang lên lần nữa, đến khi tiếng chuông ngừng hẳn mới thôi.

Thi Nam Sênh ôm lấy Thiên Tình nhắm mắt lại, muốn đẫy thêm một giấc nữa. Nhưng chưa tới một phút, điện thoại trong phòng lại vang lên dồn dập.

Thi Nam Sênh bực tức tính rút dây điện thoại ra, nhưng bị Thiên Tình kéo lại.

“Chắc là ai đó có chuyện gấp cần tìm anh.” Thiên Tình nói.

Thi Nam Sênh sững sờ một lúc. Đột nhiên nhớ ra chuyện gì. Lập tức nhổm dậy với tay cầm điện thoại đi động lên xem.

Quả thật….Tất cả đều là cuộc gọi nhỡ đều là của Lăng Phong và Trần Lâm.

Trong lòng bỗng thấy hồi hộp, sắc mặt cũng tái đi.

Thiên Tình nhận ra sự bất thường qua nét mặt của anh, ôm chăn nghiêng người qua hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không anh?”

Thi Nam Sênh nhìn vào đôi mắt ngây thơ mờ mịt của Thiên Tình. Hiển nhiên cô hoàn toàn không biết, những chuyện xảy ra tối hôm qua ảnh hưởng lớn với mình đến mức nào.

Thật ra….Nói cho cùng thì cô vẫn chỉ là một đứa trẻ, quá đơn thuần. Sẽ khó mà đối mặt với những chuyện này.

“Là điện thoại của Trần Lâm, có lẽ muốn bàn với anh về chuyện show diễn tối hôm qua. Em ngủ thêm một chút nữa đi, anh đi nghe điện thoại.” Anh muốn cô biết rồi lo lắng.

“Thật sự không có chuyện gì ạ? Sao nhìn anh có vẻ không vui?” Thiên Tình vẫn không yên lòng.

“Anh chỉ ngủ không ngon mà thôi. Em nằm xuống nghỉ đi.” Thi Nam Sênh giải thích, sau đó cầm điện thoại di động đi thẳng ra ban công.

Đóng cửa ban công lại, xác nhận bên trong không nghe được anh mới nhận điện thoại.

“Tổng giám đốc! Cuối cùng anh cũng chịu nghe điện thoại.” Là giọng của Trần Lâm.

“Ừ. Tình hình sao rồi?”

“Tin tức của sáng hôm nay, tất cả đều nói về cô Cảnh.”

Không cần suy nghĩ, Thi Nam Sênh cũng đoán được rốt cuộc là tin gì. Chẳng qua cũng chỉ vài hot về xì căng đan của cô và Lục Yến Tùng. Nhưng còn có những tấm ảnh đó, thì giới truyền thông sẽ viết phô trương hơn một chút.

“Cứ ngỡ sẽ đăng tải rầm rộ về buổi trình diễn tối qua, nào ngờ lại bị đăng tin tức trái chiều như thế. Hơn nữa, vụ xì căng đan lần này đã lấn áp cả show diễn của chúng ta. Cổ phiếu cũng vừa rớt xuống ba điểm.”

Thi Nam Sênh nắm chặt điện thoại, “Gởi nội dung bản tin qua điện thoại cho tôi.”

“Vâng, tổng giám đốc!” Trần Lâm không dám chậm trễ.

Mới vừa tắt điện thoại, điện thoại lập tức có tín hiệu. Trần Lâm chụp ảnh gửi qua. Thi Nam Sênh sau khi xem xong sắc mặt liền chùng xuống.

Trên báo chí, chẳng những đăng mấy tấm hình nhận được trong điện thoại tối qua, còn có vẻ mặt mê loạn quyến rũ của Thiên Tình nữa, chụp vô cùng đặc sắc.

Hơn nữa còn kết hợp với tấm hình trước kia của anh và Thiên Tình, chính là tấm mà lần đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn anh bế cô lên ngay trên sàn diễn.

Với tiêu đề là: ‘Ngọc Nữ’ thật ra chỉ là ‘Dục Nữ’, bắt cá hai tay sớm muộn cũng bị lật tay!

Nội dung chính càng ngứa mắt hơn: “Là loại đàn bà dâm đãng; cuộc sống cá nhân bê bối; không chừa thủ đoạn nào, lợi dụng người đàn ông để làm bàn đạp….

Chỉ một bài báo ngắn gọn, đã đánh thẳng Thiên Tình rơi vào vực sâu không đáy. Thi Nam Sênh siết chặt điện thoại đến mu bàn tay nổi đầy gân xanh.

Chuyện của show diễn, anh có thể thoải mái khắc phục hậu quả. Nhưng chuyện của Thiên Tình….Cô chắc chắn sẽ không chịu nổi bị sỉ nhục và vu oan như thế.

Vừa xem xong tin thì điện thoại bỗng đổ chuông. Là Lăng Phong gọi điện thoại tới.

Anh nghe máy, Lăng Phong ở đầu bên kia đi thẳng vào vấn đề: “Thiên Tình vẫn ở chung với anh đấy chứ?”

“Ừ.” Thi Nam Sênh đáp.

“Bảo cô ấy nghe điện thoại, tôi đã có đối sách.”

Đương nhiênThi Nam Sênh sẽ không đưa điện thoại cho Thiên Tình, chỉ hỏi: “Đối sách gì?”

“Đây là chuyện nội bộ công ty chúng tôi.” Lăng Phong từ chối trả lời.

“Lăng Phong, đừng quên bây giờ Thiên Tình là đối tượng hợp tác của chúng tôi. Là nhà đầu tư, tôi có quyền được biết bước tiếp theo phía bên anh sẽ định làm gì.”

Lời của Thi Nam Sênh khiến Lăng Phong á khẩu. Chần chừ một lúc, không thể không nói ra sự thật.

“Anh cũng biết, ở trong làng giải trí này, xì căng đan là một con dao hai lưỡi. Thiên Tình là người mới, chuyện bại lộ lần này đối với cô ấy mà nói cũng không hẳn là xấu. Chỉ thay đổi một điều đó là… Cô ấy không thể đi theo con đường ngọc nữ được nữa.”

“Anh thay đổi như vậy, là đang thay cô ấy ngầm thừa nhận chuyện tối hôm qua đúng như lời đám truyền thông nói?” Sắc mặt Thi Nam Sênh khó coi vô cùng, “Thật hoang đường!”

“Chúng ta làm vậy là để hóa nguy thành an. Muốn nổi tiếng thì cần phải có xì căng đan để tăng rasting, thanh danh có lợi ích gì đâu.”

“Tôi phản đối! Phương pháp xử lý của anh quá tiêu cực! Các người cũng phải đứng trên lập trường của Thiên Tình để suy nghĩ nữa chứ.”

“Rất nhiều ngôi sao cũ