The Soda Pop
Tổng giám đốc, anh thật là hư

Tổng giám đốc, anh thật là hư

Tác giả: Cơ Thủy Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3215633

Bình chọn: 7.00/10/1563 lượt.

chờ anh kìa !”

“Giúp cho em một chuyện , xong anh lập tức ra ngoài !” Lạc Ngạo Thực mỉm cười , sờ vào đầu mũi người đối diện

“Chuyện gì ?!” Cô khó hiểu nhìn anh

Bàn tay anh vòng qua sau lưng cô , từ trên đầu giường rút ra mấy miếng khăn giấy , thong thả ung dung đưa tới giữa hai chân cô

“Không cần , để em tự làm !” Vũ Nghê kẹp chặt hai chân , bắt lại cổ tay to lớn ——

Tuy nhiên sức lực nhỏ bé không thể ngăn cản động tác của anh , bắt đầu lau lau:”Nếu bây giờ em mặc quần áo vào , nó sẽ còn bẩn hơn !”

“Không cần anh nói rõ thế , em tự biết rồi !” Vũ Nghê đỏ bừng mặt , nhíu mũi nói.

“Ha ha…… Nhưng là , anh nhận được cái gì đó , thì anh phải tự xử lý !” Từ phòng vệ sinh đi ra , Lạc Ngạo Thực sửa sang lại áo ngủ , đi ra khỏi phòng……

Vũ Nghê đứng ở trong phòng , gương mặt phiếm hồng đến nổ tung !

Anh đi giúp con trai tắm rửa , dĩ nhiên cô cũng qua xem con gái của mình

Cho Hoan Hoan tắm rửa xong , sấy khô tóc , dàn xếp con lên giường ngủ , Vũ Nghê đi ra khỏi phòng. Lúc này không biết Lạc Dật đã tắm và ngủ hay chưa , cô thật muốn qua xem thử

Trong lúc suy tư , Vũ Nghê bèn mở cửa phòng Lạc Dật. Ánh sáng mờ nhạt rọi lên tấm chăn màu lam , cậu bé đã ngủ khi nào !

Khi cô chuẩn bị đóng cửa phòng lại , bên trong truyền đến tiếng nước chảy ——

Cô nghi ngờ nheo mắt , tiếng động đang giặt quần áo ?! Không phải Lạc Ngạo Thực chứ ?!

Mang theo nghi vấn trong đầu , Vũ Nghê chậm rãi đi tới phòng tắm , khi mở cửa ra , trông thấy cảnh tượng bên trong , cô ngây cả người ——

Chỉ thấy thân hình cao lớn , đứng cạnh bồn rửa bên cạnh , mang bao tay , động tác thành thạo , giặt giũ quần áo. Vũ Nghê ngạc nhiên mở to hai mắt…. Có… có thật là Lạc Ngạo Thực không ?!

Anh ta đang giặt quần áo ?!

Lạc Ngạo Thực đang giặt quần áo ?!

Mặc dù tận mắt nhìn thấy , Vũ Nghê vẫn không thể tin vào cặp mắt của mình. Một người có thể vì công việc , luôn giao tiếp rộng rãi , ở biệt thự , lái xa thương hiệu , ra vào khách sạn sa hoa , luôn cùng người đẹp xuất hiện trên các tạp chí , là đây ư ——

Lạc Ngạo Thực vô tình quay mặt sang , thấy người đang đứng ngoài cửa:”Sao em lại tới đây ?! Chẳng phải lúc nãy nói rất mệt sao ?!” Người đang giặt quần áo nói đùa một câu.

Vũ Nghê ngây ngốc chớp mắt , ngây ngốc chỉ vào bồn rửa:”Anh ở đây giặt quần áo à ?!”

Lạc Ngạo Thực nhíu mày , nói rất tự nhiên:”Không phải anh nói rồi sao , Lạc Dật rất thích sạch sẽ , đồ của nó em không nên đụng đến , kể cả quần áo !”

Thì ra quần áo của Lạc Dật đều do anh ta giặt giũ , vì sao không nhờ người giúp việc nhà ?! Trước đây cô cứ cho rằng , hiển nhiên phải là như thế !

Không biết vì sao khi nhìn thấy anh ta giặt đồ , tâm tình của cô ngoại trừ cảm động , còn mang theo một chút đau lòng.

Không cần , không muốn nhìn thấy anh ta phải dính đến những công việc này !

“Để em làm cho !” Vũ Nghê chen vào phòng tắm , cướp đi tấm ván giặt

“Chỉ cần rửa hai lần nước là có thể đem phơi rồi !” Lạc Ngạo Thực dùng sức hất cánh tay Vũ Nghê ra , không để cho cô đến gần.

“Không , hãy để em phụ !” Vũ Nghê kiên trì nói , đồng thời cướp đồ trong tay của anh

Chương 190: Tà ác uy hiếp

Lạc Ngạo Thực dùng sức vung tay , thân thể mỏng manh lập tức bị xô vào vách tường , tạo thành âm thanh vang dội

Vũ Nghê cảm thấy chóng mặt , trước mắt toàn là đôm đốm

Cô ôm đầu tức giận nhìn người đàn ông đối diện , oán giận than trách:”Lạc Ngạo Thực , anh cần gì phải dùng hết sức để đẩy em thế ?!”

Anh quay mặt , lời nói hùng hồn trông rất giận dữ , quát:”Đã nói với em rồi , không được đụng đến quần áo của Lạc Dật. Hóa ra em không nghe rõ , hay là ẹm bị khiếm thính đây ?!”

“Anh cho rằng em là người lạ ?! Em là gì chứ , là mẹ của Lạc Dật , mẹ của Lạc Dật đấy !” Vũ Nghê lần nữa đi về phía Lạc Ngạo Thực , bàn tay nắm lấy áo ngủ của anh , dùng sức lắc lắc chất vấn.

Cô có thể không đi so đo tới việc anh đẩy mình , có thể không quan tâm anh quát mình thế nào , nhưng mà , rõ ràng anh đang muốn kéo xa khoảng cách tình thân giữa con và cô , làm sao cô không để ý đây ?!

“Thằng bé đang ngủ , em điên rồi sao ?!” Giọng anh nhỏ dần , cơ hồ dùng môi ra hiệu

Vũ Nghê mở to hai mắt , tức giận quan sát , thật lâu sau đó cô mới lên tiếng:”Em là mẹ của Lạc Dật , em là mẹ của Lạc Dật , Em là mẹ của Lạc Dật !” Cô bướng bỉnh lặp đi lặp lại đến ba lần , mỗi một lần là mỗi trạng thái thái khác nhau , từ nhỏ giọng cho đến run rẩy , còn kéo theo cả đau lòng

Nhìn hành động của Vũ Nghê , khiến Lạc Ngạo Thực càng thêm phiền lòng.

“Anh hiểu rõ em đang nghĩ gì , chẳng lẽ anh không để nó thừa nhận em sao ?! Shit , em khóc sướt mướt làm gì , mau ngừng lại cho anh !” Lạc Ngạo Thực bắt đầu nổi đóa , bộ dạng phẫn nộ muốn xé nát người Vũ Nghê

“Rõ ràng là anh cố ý không muốn để em đến gần Lạc Dật ?!” Nước mắt không kiềm chế được , chảy xuống

“Em la làng như thế là đang thèm khát đúng không ?! Để xem , chắc không nhịn nổi rồi !” Nói xong , anh gạt bao tay cao su ra , ném thẳng vào bồn rửa. Vung tay lên , bắt cổ tay cô , hung hăng kéo cô khỏi phòng Lạc Dật ——

Phịch một tiếng , thân thể cô nặng nề ngã xuống giường lớn , những sợi tó