Snack's 1967
Tôi thích cô

Tôi thích cô

Tác giả: DKdeptrai

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323284

Bình chọn: 7.00/10/328 lượt.

thấy đau khi người ấy đau.

Tôi yêu hắn rồi, nhưng tôi biết làm gì cho hắn bây giờ?

Tôi muốn đến bên cạnh hắn và an ủi hắn nhưng lại sợ những lời an ủi của mình khiến hắn càng phát khóc hoặc buồn nôn luôn ra đấy, muốn cho hắn thấy tôi sẽ luôn ở bên hắn nhưng lại sợ hắn nói tôi nhân lúc hắn đang đau khổ lừa hắn giải sầu.

Tôi thật là một kẻ ngu ngốc, cứ những lúc quan trọng lại không làm được gì nên hồn, tính ra cũng chỉ do cái miệng xui xẻo của tôi đã rủa ba mẹ hắn chết khi hắn lỡ miệng nói thế, thật không ngờ không chỉ ba mẹ hắn chết mà còn kéo theo lãi suất ông nội của hắn cũng chết luôn. Tôi đúng là một kẻ tồi tệ, chính tôi là thủ phạm hại chết những người yêu thương của hắn, tôi là kẻ giết người bằng lời nói. Đúng là một mối nguy của xã hội, nếu không phải do tôi thì hắn đã được hạnh phúc.

CHAP 8. TÔI GHÉT CÔ, ĐỪNG CÓ YÊU TÔI! (5)

Phải làm sao đây? Tôi sẽ chết để chứng minh sự hối lỗi của mình. Tôi sẽ chết.

Nhưng mà tôi chưa muốn chết.

Phải làm gì được chứ?

TT_______________TT

……………

CHAP 8.1. TÔI GHÉT CÔ, ĐỪNG CÓ YÊU TÔI!

Tôi ngồi bần thần trong phòng, mất hồn, mà thực chất hồn của tôi đang ở bên cạnh hắn, vì kẻ con người hèn nhát này không dám dẫn xác đến gặp hắn, thấy tội lỗi đầy mình, thấy xấu hổ với bản thân, thật đáng ghét. Tôi…T___________T

-Mày có nói gì với hắn không?

Bảo Chi hé cửa bước vô phòng tôi.

Lòng tôi đang rối tung đây, nhỏ này có gỡ nổi không?

-Hắn chỉ quỳ ở trước linh vị, tao không có đến gần hắn.

-Sao không?

-Tao đã hại ba mẹ và ông hắn, chính là tao.

Tôi lại bật khóc như một đứa trẻ hôm tang lễ ba mẹ tôi.

Tôi yêu hắn thật rồi.

-Sao mày lại hại chứ?

-Chính tao đã rủa ba mẹ hắn chết, thế mà tao không ngờ ông hắn cũng chết luôn, tao không có cố ý.

-Biết rồi, có thế thôi mà, đúng là con ngốc. Vài hôm nữa rồi mày hãy đến gặp hắn để an ủi, những lúc thế này hắn rất cần có mày bên cạnh.

Rồi nhỏ Bảo Chi ôm lấy tôi.

Thấy trong lòng thật trống vắng.

Mấy hôm nữa tôi sẽ gặp hắn, tôi sẽ nói tôi cần hắn cũng như hắn cần tôi, tôi muốn ở bên cạnh hắn vượt qua những khó khăn tiếp theo, tôi sẽ nói tôi yêu hắn. Liệu có phải đúng lúc không? Làm thế chắc có lẽ sẽ khiến hắn cảm thấy yên lòng hơn. Mong là thế.

……………

Đã ba ngày rồi hắn vẫn không đến trường, tôi gọi hắn cũng không nghe.

Cả trường lúc nào cũng chỉ nói về hắn. Một lũ sâu bọ đục khoét nỗi đau người khác để mua vui, một lũ đáng ghét. >”<

Không biết bây giờ hắn thế nào? Tâm trạng hắn đã khá hơn chưa?

Tôi muốn được gặp hắn, được nhìn thấy nụ cười đáng ghét đầy ức chế cùng những lời nói khó nghe hoặc đầy kích thích từ hắn, chỉ có như thế tôi mới biết hắn đã trở lại là hắn của trước kia hay chưa.

Tôi…nhớ hắn rất nhiều. *_____*

Tôi muốn đến khách sạn nơi hắn đang ở để gặp hắn, để nói ra tất cả những gì mà mình nghĩ thế nhưng tôi lại không đủ dũng khí.

Và rồi chỉ chờ một câu nói từ Bảo Chi tôi đã phóng như điên đến khách sạn đó.

Đứng trước cửa phòng hắn, tim tôi đập rất nhanh, vừa vì mệt vừa vì hồi hộp, gặp hắn rồi tôi sẽ nói gì với hắn, nói những lời thật lòng để hắn yên lòng hay nói những lời khó nghe để hắn thấy tâm trạng khá hơn.

Tôi lấy hết sức gõ cửa phòng, liệu hắn có ở trong phòng?

Cảnh cửa mở ra, một hình ảnh thân thuộc mà mới mấy ngày không gặp tôi đã thấy nhớ kinh khủng, một gương mặt hốc hác và tiều tuỵ rất nhiều nhưng vẫn đầy vẻ hấp dẫn, người ta nói khi yếu đuối con trai trở nên hấp dẫn vô cùng.

Không hiểu sao tôi quên hết những điều mình nghĩ là sẽ nói. Chỉ đứng nhìn hắn.

-Cô…

Tình cảm bị kiềm chế bung ra thành hành động.

Một hành động hắn luôn chờ đợi.

Tôi níu lấy cổ và hôn hắn, điều duy nhất mà tôi có thể làm cho hắn lúc này là chủ động hôn hắn như hắn vẫn mong muốn.

Hôn ngay trước cửa. Tôi thực sự không nghĩ mới có mấy ngày mà da mặt mình lại dày nhanh đến như thế.

Nhưng rất nhanh sau đó từ ngoài cửa chúng tôi tiến vô trong phòng và hôn nhau trên ghế. +_+

Chính tôi đã bắt đầu nụ hôn này theo một cách mà tôi nghĩ là sẽ không bao giờ tôi hôn như thế, nhưng giờ có lẽ chính tôi là người không thể dừng nụ hôn đó lại được.

Có lẽ đây là lần đầu tiên hắn được hôn tôi theo đúng nghĩa (trừ cái buổi ở biệt thự của hắn ra, hắn không có nhớ) nên hắn cũng có vẻ không muốn kết thúc.

Có lẽ sẽ không thể còn là một nụ hôn đơn thuần mất, tự nhiên người tôi nóng lên, nếu giờ hắn có muốn tiến xa hơn thì chắc tôi cũng sẽ không ngần ngại gì mà đồng ý ngay mất, đây là khách sạn, thật là phù hợp. +_+

CHAP 8.1. TÔI GHÉT CÔ, ĐỪNG CÓ YÊU TÔI! (2)

Hắn đẩy ra tôi ra. O_O ???

Thực sự tôi rất bất ngờ, một người luôn nói thích tôi, yêu tôi, muốn có được trái tim và con người tôi, một người luôn muốn tôi chủ động làm thế này thế mà lại là người chủ động chấm dứt nụ hôn mà tôi không nghĩ là có thể giữ nguyên cho nó là một nụ hôn bình thường.

Thực sự hắn làm tôi rất bất ngờ.

Có lẽ cũng bởi hoàn cảnh của hắn lúc này không cho phép hắn làm thế, dù nào thì ba mẹ tôi và ba mẹ hắn cũng đều mới mất, không nên như thế.

Đánh chết những suy nghĩ bậy bạ. Tôi thật điên rồ thật mà.

-Cô đến đây làm gì?

Hơ…sao hắn lại lạn